80s toys - Atari. I still have
Anh Ở Phía Sau Em

Anh Ở Phía Sau Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325314

Bình chọn: 9.5.00/10/531 lượt.

ì em mới thay đổi quyết định?

- Anh

không cần làm gì hết.

Bởi vì tôi sẽ không

thay đổi.

Cho dù là vì lý do gì

thì Ngô Giang đã phản bội tôi, có thể là anh ấy say rượu, có thể nhất thời bị

tình cũ làm xúc động… Thật ra lỗi lầm đó rất nhiều đàn ông đều mắc phải, rất

nhiều phụ nữ có thể tha thứ, chỉ là tôi không thuộc về số phụ nữ đó.

- Ngô Giang,

nếu đổi lại là em lên giường với người đàn ông khác rồi có thai, anh có thể bỏ

qua mà làm lại từ đầu với em không?

Ngô Giang đứng dậy,

nhìn thẳng vào mắt tôi. Cái nhìn mang theo áp lực mơ hồ làm tôi muốn bỏ chạy.

- Anh không

lên giường với Ý An, anh xin thề rằng kể từ khi kết hôn anh thậm chí chưa bao

giờ ngủ chung một phòng với cô ta. Nếu anh có nửa câu dối trá sẽ bị sét đánh chết.

Tôi cười lạnh, cảm thấy

lời thề này đáng buồn cười nhất trong số những lời dối trá mà tôi từng nghe.

Tôi bước cách xa khỏi Ngô Giang.

- Em làm

gì thế?

- Tránh

xa anh một chút kẻo bị sét đánh oan.

- Em…

Ngô Giang tức giận đến

trán nổi gân xanh, anh ấy bước đến gần tôi, có vẻ hết sức kiềm chế nói với tôi.

- Diệp

Thư, đúng là anh có những chuyện chưa nói với em. Nhưng anh không phản bội em,

nếu anh có lỗi lầm gì thì đấy là anh đã lưu tinh trùng trong cái bệnh viện chết

tiệt của nhà họ Phan.

Tôi sửng sốt không nói

nên lời. Có lẽ nào…

- Sau khi

anh trai anh mất tích, vì lo lắng việc nhà anh sẽ không có người thừa kế nếu

anh gặp bất trắc nên bố anh đã yêu cầu anh lưu tinh trùng trong một bệnh viện ở

Mỹ. Bệnh viện đó thuộc về gia đình Ý An, mọi thủ tục đáng lẽ bắt buộc phải có

khi cô ấy yêu cầu thụ tinh nhân tạo đã bị bỏ qua. Việc duy nhất anh làm được

khi biết chuyện là bắt họ huỷ bỏ ống nghiệm chứa tinh trùng còn lại. Về phần đứa

bé… cô ấy muốn dùng nó để hàn gắn quan hệ của bọn anh.

Tôi có chút choáng váng, tạm thời chưa thể tiếp nhận được những gì Ngô Giang nói.

Phan Ý An mang thai con của Ngô Giang nhưng đó lại là kết quả của thụ tinh nhân tạo. Chị ta muốn dùng đứa bé để giữ Ngô Giang.

Tôi thật sự không hiểu, nếu chị ta có thể làm ra hành động như thế chứng tỏ chị ta rất yêu Ngô Giang, vậy vì sao lúc trước lại đồng ý ly hôn?

Trong suốt thời gian qua Ngô Giang đã ở đâu? Vì sao tôi không thể liên lạc được với anh ấy?

Đầu óc tôi loạn thành một đoàn, mơ mơ hồ hồ theo Ngô Giang lên taxi, đến khi tôi thoát khỏi mớ suy nghĩ bòng bong thì nhận thấy con đường xe đi là đường về căn hộ tôi thuê.

Chiếc xe đỗ lại dưới sân, tôi quay sang Ngô Giang, không đành lòng nói:

- Em không sống ở đây nữa.

Ngô Giang dùng tay trái mở cửa xe, chậm rãi bước xuống.

- Anh biết, bây giờ anh sống ở đây.

Anh ấy vẫn còn giữ chìa khoá nhà tôi. Suy nghĩ ấy khiến cho tôi không cách nào mở miệng nói rằng tôi phải về gặp Cao Phi được. Tôi dặn lái xe chờ mình rồi theo Ngô Giang lên nhà.

Trong phòng khách vẫn còn chiếc vali của Ngô Giang, có lẽ anh ấy mới về thành phố H hôm trước. Tôi rời khỏi nhà chưa lâu lắm, hơn nữa cuối tuần đều thuê người giúp việc đến quét dọn nên nhà không đến nỗi bụi bẩn.

- Giang, anh cần em giúp gì không?

Ngô Giang kéo vali về phòng ngủ, tay trái không phải tay thuận của Ngô Giang nên anh ấy có phần khó khăn. Tôi nhanh chân giúp anh ấy mở cửa phòng.

- Em giúp anh thay đồ nhé!

Chỉ có một tay chắc sẽ không thuận tiện thay áo, nhất là sơ mi và pyjama. Ngô Giang đột nhiên nhìn tôi chăm chú, giọng nói trầm ấm lại có chút run rẩy.

- Em có ở lại không?

Tôi cảm thấy nghèn nghẹn ở cổ, không cách nào thốt ra miệng được, chỉ có thể lắc đầu.

Quan hệ giữa chúng tôi bây giờ không còn như trước đây, tôi không thể coi như chưa có gì xảy ra mà ở cạnh anh ấy.

- Diệp Thư, thật ra em muốn thế nào? Anh và Ý An không hề có gì, bọn anh đã ly hôn từ lâu, đứa bé này cũng không phải lỗi của anh. Em nhất quyết lấy Cao Phi sao?

Không phải là tôi muốn thế nào, sự việc bây giờ không theo ý tôi được nữa. Đứa bé kia, cho dù muốn chối bỏ thì nó đã tồn tại trên đời. Giữa Ngô Giang và Phan Ý An có hai đứa trẻ kết nối, sao có thể nói không có gì là không có gì.

- Tại sao? Ý An yêu anh như vậy thì sao lại đồng ý ly hôn?

Ngô Giang mệt mỏi lắc đầu. Anh ấy không muốn nói với tôi.

Vì sao lại phải giấu tôi, có bí mật gì ở đây?

- Giang, bên cạnh anh có quá nhiều chuyện em không hiểu được, mà anh lại cố tình không để em biết. Em muốn thẳng thắn còn anh lại muốn che giấu. Khi em khó khăn anh ở đâu, khi em cần anh nhất tại sao người em gặp được qua điện thoại lại là Phan Ý An?

Bầu không khí trong phòng trở nên nặng nề, tôi thực sự không thể tiếp tục đứng đây thêm nữa, nếu không chắc tôi sẽ nghẹt thở.

Tôi quay người đi ra ngoài.

- Diệp Thư!

Bước chân không tự giác dừng lại, tôi không nhìn thấy vẻ mặt Ngô Giang, chỉ cảm thấy âm điệu buồn bã trong giọng nói của anh ấy.

- Vì sao em lại kiên quyết như vậy, vì sao lại là cậu ta, chẳng lẽ em không thể quên Cao Phi?

- Cao Phi có gì không tốt, anh ấy có tiền, có thế lực, anh ấy chưa từng kết hôn, cũng không có con riêng. Khi em gặp khó khăn anh ấy xuất hiện, anh ấy cũng không giấu diếm em chuyện gì. Anh nói xem Cao Phi không bằng anh ở