
n tham gia, địa điểm thời gian cụ thể anh sẽ
gửi mail cho em, nhớ kiểm tra và nhận, áo sơ mi anh sẽ trả lại em."
Manh Manh cũng không giữ
anh, vốn cũng không nghĩ anh thực sự cùng mình lên nhà, hơn nữa Ki ca ca kia
trương mặt đen đã khiến cô rất vừa lòng, khép lại cánh cửa màu đen, Tiểu Manh
Manh nghiêng đầu hương về phía gương nhìn nhìn, cảm thấy áo choàng tắm khiến
thân thể cô có chút mập mạp, hoàn toàn nhìn không ra đường cong, cô có thói
quen sạch sẽ, trời sập xuống, vừa vào cửa cũng phải tắm rửa, lợi dụng thời gian
Sài Tử Hiên sửa sang lại, vào phòng ngủ tắm một chút.
Manh Manh quay đầu liếc
một cái, Ki ca ca dường như vào phòng ngủ, tròng mắt đảo qua, nhanh chóng cởi
bỏ áo choàng tắm, đem nội y bên trong cởi ra để một bên, nới lỏng dây lưng áo
choàng tắm, cổ áo hơi rộng mở, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, hơi cúi đầu cảnh
đẹp trước ngực liền thu hết vào đáy mắt, vuốt vuốt tóc, xõa trước ngực, lại soi
gương, cảm thấy đủ gợi cảm, mới đi vào. ( ^^)
Phùng Ki đi vào phòng ngủ
thăm dò một vòng, trong lòng Phùng Ki không tin tiểu nha đầu của anh sẽ làm ra
chuyện khác người, chẳng qua vẫn nhịn không được muốn đi vào xác nhận một chút,
lúc đi ra liền thấy bộ dáng này của tiểu nha đầu, ngọn lửa vừa áp chế xuống,
phùng một cái lại bốc lên, từ góc độ của anh hơi cúi đầu là có thể thấy ở bên
trong, tiểu nha đầu cái gì cũng chưa mặc.
Phùng Ki ngồi ở trên sô
pha mở miệng: "Đây là có chuyện gì?" Tiểu nha đầu không nói anh chỉ
có thể hỏi, hé ra mặt thối, khẩu khí tương đối nghiêm khắc, giống như thẩm vấn
phạm nhân.
Manh Manh nháy mắt mấy
cái giả ngu: "Chuyện gì là chuyện gì?" Phùng Ki gắt gao nhíu mày:
"Cậu sinh viên vừa rồi là thế nào, em mới bây lớn, liền mang con trai về
nhà, hơn nữa lại ở trước mặt con trai tắm rửa, còn có, em đang mặc cái gì? Sao
không trực tiếp cởi hết luôn đi..."
Phùng Ki tức giận nói có
chút không suy nghĩ, ngữ khí kia thực giống chồng bắt kẻ thông dâm tại giường,
Manh Manh rất ủy khuất, vô tội nói: "Không phải Ki ca ca nói anh Sài không
tệ sao, còn bảo em gặp gỡ thử xem mà."
Phùng Ki bị cô làm nghẹn
họng, sau một lúc lâu mới nói: "Anh bảo em tìm hiểu yêu đương bình thường,
các em mới quen biết vài ngày, em không cảm thấy như vậy rất lỗ mãng sao?"
Manh Manh không khỏi nở
nụ cười: "Lỗ mãng? Ki ca ca, hiện tại là thời đại nào, nam nữ nhìn vừa
mắt, thuê phòng lên giường cũng không có gì lạ, ai còn tin vào thiên trường địa
cửu, tình yêu này nọ chỉ trong sớm chiều là đến nơi."
Phùng Ki có chút khiếp sợ
nhìn Manh Manh, ánh mắt kia giống như cho tới hôm nay, tới bây giờ, mới hiểu
được cô, Phùng Ki cũng biết đây thật sự là ý nghĩ của người trẻ tuổi, chẳng qua
anh không hy vọng Manh Manh cũng như thế này, Manh Manh là tiểu nha đầu của
anh, là thiên sứ nhỏ anh che chở lớn lên, anh không thể nhìn cô như vậy.
Phùng Ki nhìn cô thật
lâu, mới hỏi một câu: "Vì sao?" Manh Manh bỗng nhiên bước từng bước
về phía trước: "Ki ca ca, em muốn thiên trường địa cửu với chàng trai
không quan tâm em, thậm chí coi thường em, như vậy, em ngay cả sớm chiều vui vẻ
cũng không thể có được sao?" "Chàng trai muốn cùng thiên trường địa
cửu, ai?" Phùng Ki không tự chủ được hỏi ra.
Manh Manh không khỏi nở
nụ cười, trong mắt hào quang đột nhiên sáng lên đến: "Ki ca ca, anh là khờ
thật hay là giả ngu, từ nhỏ đến lớn, bên người em chưa từng từng có người khác,
em nói bao nhiêu lần, em thích Ki ca ca, rất thích, rất thích, không phải em
gái đối với anh trai, em có anh trai, em phân biệt rõ, anh chưa bao giờ là anh
trai em, vĩnh viễn cũng không thể là anh trai em..." Manh Manh nâng tay
kéo dây lưng bên hông, áo choàng tắm theo đầu vai cô trượt xuống: "Em muốn
anh thích em, giống như em thích anh, em muốn anh ôm em, không phải anh trai ôm
em gái, là nam nhân ôm nữ nhân..."
Trong mắt Manh Manh có
loại quyết tâm khiến cô dũng cảm, loại dũng cảm này trầm trong đáy mắt cô thật
đẹp mắt, Phùng Ki không thể nhìn thẳng, trong lòng có gì đó đang bò ra, dùng
mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ lan tràn mở rộng, trong nháy mắt liền
nắm trong tay tất cả lý trí của Phùng Ki.
Anh hoàn toàn không khống
chế được, hơn nữa Manh Manh tiến vào trong lòng anh, thời điểm ôm lấy anh, thân
thể ấm áp thơm tho mềm mại, chân thật như thế, xinh đẹp như thế, giờ khắc này
mọi vật trong trời đất, giống như không còn quan trọng, chỉ còn lại tiểu nha
đầu trong lòng, cô gái nhỏ xinh đẹp như tiên có tình có nghĩa, môi cô chạm đến
môi anh, lưỡi nhỏ trắng mịn, mang theo hương vị bạc hà ngọt ngào quen thuộc,
tiến vào khoang miệng anh...
Ý thức Phùng Ki cũng chỉ
giãy dụa một giây, liền nhanh chóng đổi khách thành chủ, bị bản năng như từng
con sóng bao phủ tứ chi, như kẻ xâm lược nghịch ngợm bao lấy, hung hăng, giống
như muốn nuốt cô mà hôn cô.
Tay anh nâng lên vuốt ve
dọc theo lưng trắng mịn của cô, cũng không ôn nhu, vô cùng dùng sức, Manh Manh
thậm chí cảm giác có chút nhói nhói đau, lại mang theo một loại tình triều mãnh
liệt xa lạ, cả người nóng cháy, run rẩy không khống chế được ...
Chút