Polly po-cket
Bà Xã Mua Được

Bà Xã Mua Được

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325001

Bình chọn: 7.00/10/500 lượt.

êu Đệ, chính là Chiêu Đệ đã

từng bước từng bước giúp đỡ nó trưởng thành hơn, đến bây giờ nó đã nở

hoa được rồi; cho nen nó có thể nở hoa thì tin rằng những cây hành tây

này cũng có thể lại nở hoa một lần nữa.

Sau đó khi thằng nhóc này liền lảm nhảm, nói một ít lời an ủi cho mấy cái rễ hành nghe, nói sẽ

thường xuyên chăm sóc chúng nó, giúp chúng nó lớn lên thật tốt, nhanh

chóng nở hoa để có thể giúp cho bệnh Chiêu Đệ được sớm ngày chữa trị.

Nếu như Chiêu Đệ mang thai bảo bảo rồi nhất định sẽ rất vui vẻ. Nó lại

còn trịnh trọng cam kết là về sau sẽ không ăn hành tây nữa, nếu sau này

có gặp được người nào muốn ăn huynh đệ, tỉ muội của bọn hành tây thì nó

sẽ cứu họ (ý là mấy củ hành tây đó :v)

Lúc ấy ông Phan nghe được

mấy lời này của Tiểu Trí thì thiếu chút nữa phì cười. Thằng nhọc này hẳn là vốn không thích ăn hành tây đi, cho nên mới có thể thề thốt như vậy. Nó đây coi như là được tiện nghi lại còn khoe mẽ.

Sau khi nói

chuyện một lát như vậy, ông rốt cuộc nghe thấy âm thanh thằng nhóc đứng

lên đi bộ về. Qua một lúc lâu, ông vừa có chút buồn ngủ, đang lúc lim

dim muốn ngủ thì lại nghe được tiếng có người đi vào trong sân, ông lập

tức thanh tỉnh. Nhưng không chờ ông rời giường đi xem thì đã lại nghe

được cái âm thanh quen thuộc ấy. Cứ như vậy, một buổi tối Tiểu Trí đi

qua đi lại ba bốn lần. Mới đầu ông Phan còn hào hứng bừng bừng muốn nghe xem anh nói cái gì, nhưng sau đấy nghe nhiều lại muốn phát điên. Cái

thằng nhóc này, sao trước mặt người khác thì không nói lời nào mà sau

lưng khi nói chuyện với mấy cây hành tây kia lại có thể hóa thành Đường

Tăng rồi?

“Ông Phan, Tiểu Trí đã nhìn thấy trên ti vi, kể là có

hai chậu hoa, một chậu hoa không để ý tới nó, một chậu hoa lại ngày ngày nói với nó rằng nó thật xinh đẹp thì sau đó khi bồn hoa được nói chuyện này nở ra rất nhiều những đóa hoa xinh đẹp.” Tiểu Trí bộ mặt phớt tỉnh

nói với ông Phan những thứ mà anh đã nhìn thấy trên ti vi.

“Thôi

đi, thế mà mày cũng tin à? Đấy không phải là do sự khác biệt về gien hay sao? Một chậu vốn có hệ gien tốt, nở được hoa đẹp. Một chậu vốn hệ gien không tốt thì tự nhiên nở hoa cũng không đẹp. Loại việc này mà mày cũng tin, thật đúng là không có đầu óc.” Ông Phan húp một ngụm mì cuối cùng

vào trong miengj rồi mới dùng đũa gõ một cái vào ót Tiểu Trí, xì mũi coi thường.

Tiểu Trí vung tay lên, trên mặt lưu lại dầu mỡ bị chiếc

đũa cọ qua, gương mặt không vui, vừa nhanh chóng chạy về phía phòng bếp

của ông Phan vừa kêu to: “Tiểu Trí chính là tin tưởng. Tiểu Trí nói

chuyện với những cây hành tây này thật nhiều thì chúng nó sẽ nhanh chóng khỏe lại.”

Ông Phan vốn định quay đầu mắng thêm một câu nữa

nhưng lúc ông nhìn thấy Tiểu Trí đứng đó, vẻ mặt kiên định thì liền yêu

lặng quay đầu lại, không nói thêm điều gì kích thích Tiểu Trí nữa.

dieendaanleequuydonn Nó muốn nói thì cứ để cho nó nói đi. Nếu như… Nếu

như Nữu Nữu thật sự tồn tại trong cái hình dạng mà ông vẫn nằm mơ thấy,

vậy những cây hành tây này chính là bà ấy rồi. Có đứa nhỏ đáng yêu, đơn

thuần giống như Tiểu Trí vậy nói chuyện cùng với bà ấy, chắc hẳn là bà

ấy sẽ vui vẻ lắm.

Lý Tư bị kết án mười năm tù giam, tất cả những tài sản mà hắn tích lũy được mấy năm nay đều bị tòa án tịch thu lại.

Tình huống cụ thể ông Trương cũng không nói nhiều mà Chiêu Đệ cũng không hỏi nhiều. Cô chỉ biêt Lý Tư trăm phương ngàn kế chiếm đoạt thị trường của

Trần Chung ở huyện Anh Sơn, hoàn toàn đẩy công ty nhà họ Trần ra khỏi

địa phương đó. Hắn trên cơ bản đã lũng đoạn thị trường thực phẩm sạch

tại huyện Anh Sơn. Những sản phẩm nông nghiệp số lượng nhỏ cũng được hắn thu mua. Bởi vì chỉ có công ty của hắn thu mua, cho nên giá tiền của

những hàng nông sản kia trên cơ bản đều là Lý Tư nói bao nhiêu thì là

bấy nhiêu.

Thực phẩm sạch vốn là một ngành nghề rất có tiềm lực

và đem đến lợi nhuận kếch xù. Hơn nữa, có trụ cột là cơ sở của Trần

Chung ở huyện Anh Sơn trước đây bị đánh bật, khi Lý Tư vừa mới tiếp quản vào tay, quả thực chính là một món lợi khổng lồ. Nếu như lúc đó hắn

dừng lại thì nửa đời sau cũng có thể áo cơm không lo. Nhưng vì dã tâm

của mình, hắn đã quyết định đi lên con đường không có lối về.



có thể tạo ra một khoản lợi tối đa, Lý Tư đã phát động toàn bộ những

thôn xung quanh mấy đỉnh núi đứng lên trồng trọt những loại cây nông

nghiệp có lợi nhuận kinh tế cao. Phần lớn thảm thưc vật bị phá hủy, hơn

nữa lại là khu vực vốn đang phải hứng chịu mưa to nên chẳng mấy chốc đã

gây ra tai họa.

Bởi vì giảm bớt tiền vốn, Lý Tư còn nghĩ đến việc thầu bao tất cả đất núi của thôn dân trong cả một thôn, bản thân sẽ

thuê nhân viên đến tiến hành trồng trọt cây nông nghiệp. Nhưng bởi vì

lòng tham quá mức, mấy ngọn núi này trên cơ bản đều bị Lý Tư biến thành

những sườn núi hoang sơ, không có lấy một thân cây. Mấy trận mưa to rơi

xuống liền gây ra một trận sạt lở đất rất lớn, khiến cho cả một thôn

dưới chân núi kia gần như bị chôn toàn bộ. May mắn thay, thời điểm xảy

ra sự việc là vào ban ngày, có thôn dân đã sớm phát hiện ra âm thanh

không đúng ở trê