Duck hunt
Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Bài Học Yêu Đương Của Tiểu Ma Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324494

Bình chọn: 8.00/10/449 lượt.

p ông ấy tìm ra gián điệp bên này, cùng phá hủy tổ chức kia.

Gián điệp? Nghe qua đúng là chuyện rất nghiêm trọng, Hạ Sinh ra sức gật đầu tỏ ý mình chăm chú nghe. Hạ Bồi lại nói tiếp:

- Vì thế ta để ý mọi người bên này, phát hiện phó hội trưởng Tần

Nam đang điều tra một việc trong hiệp hội. Nhưng vì ông ấy đến rồi lại

đi, cơ hội tiếp xúc không nhiều, tin tức có được cũng rất vụn vặt. Tôi

thì biết chuyện đó có liên quan đến những người bị mất tích. Tôi nghi

ngờ Tần Nam là gián điệp nhưng đột nhiên ông ấy lại qua đời. Tôi vẫn

muốn tìm bí mật của ông ấy, ông ấy không thể nào làm mọi chuyện sạch sẽ

được, nhất định là còn để lại dấu vết trong đầu các thành viên của hiệp

hội. Có lẽ biểu hiện của ta quá rõ nên tôi cảm thấy hội trưởng đã bắt

đầu nghi ngờ tôi. Nếu ông ấy tưởng nhầm tôi là gián điệp, là tôi giết

chết Tần hội phó thì phải làm sao đây?

Hạ Sinh thật cẩn thận hỏi:

- Sao em biết Phùng hội trưởng nghi ngờ em? Em nghe được suy nghĩ của ông ấy?

- Không có, tôi không nghe được. Nhưng lúc trước tôi vẫn không để

ý, tôi chưa từng nghĩ tới việc đi nghe lén suy nghĩ của hội trưởng. Ông

ấy như cha tôi vậy, tôi luôn tôn kính ông ấy. Nhưng vừa rồi tôi buỗng

nhiên nghĩ ra một việc, mấy lần họp, tôi thử thăm dò suy nghĩ của mọi

người nhưng không thể nào thăm dò được gì từ Hội trưởng.

Hạ Sinh không hiểu gì, mơ hồ nhìn Hạ Bồi. Hạ Bồi giải thích:

- Lúc tôi nghe suy nghĩ của người khác, vì việc này rất kín đáo

nên những người bình thường tôi đều nghe được, trừ phi đối phương có che chắn. Giống như thầy tôi cùng tôi nói chuyện bằng đầu óc, tôi sẽ chỉ

nghe được một mình thầy nói. Nếu che đi thì chính là có thể nghe được

những người khác chứ không nghe được lời thầy. Tôi không nghe được tin

của hội trưởng chứng tỏ là ông ấy che chắn với tôi. Nói cách khác là ông ấy nghi ngờ tôi, không tin tưởng tôi.

- Ông ấy nghi ngờ em, thế thì sẽ thế nào?

Hạ Sinh sinh hơi hoảng, muốn hiểu rõ tình huống

- Ông ấy nghi ngờ tôi mà còn để tôi tham gia điều tra, đương nhiên là ông ấy muốn tìm ra điều gì đó từ tôi. Nếu ông ấy đã cho tôi là gián

điệp thì đó chính là muốn thả con săn sắt bắt con cá rô, muốn bắt người

đứng sau tôi.

- Vậy người đứng sau em không thể để ông ấy bắt?

- Tôi không phải gián điệp, làm gì có người đứng sau. Anh có đầu óc không thế?

- À à, em nói tiếp đi, tiếp đi!

Hạ Sinh ngại ngùng cắn đầu vịt rồi nói:

- Hay là em đừng nói quá trình nữa, nói thẳng xem em muốn anh giúp em làm gì là được

- Tủ bảo hiểm kia là của Tần Nam, tôi tìm được trong đầu anh đoạn

hội thoại của Tiểu Mễ và hội trưởng lúc đó. Tôi muốn mở tủ bảo hiểm ra,

lấy tư liệu trong đó. Tôi từng nghe được trong đầu Tần Nam rằng ông ta

cất tư liệu quan trọng trong đó. Chúng ta lấy ra rồi, tư liệu đó giấu ở

chỗ anh, sẽ chẳng ai nghi ngờ anh hết. Nếu tôi bị phát hiện hoặc có

chuyện gì, anh tìm cơ hội, theo lời tôi dặn mà giao tư liệu đó ra

- Chờ đã, anh có rất nhiều câu hỏi, sao không đưa thẳng cho Boss? Nếu em bị bắt thì anh đi đâu mà lấy chỉ thị của em?

- Chúng ta phải xem trước xem nội dung tư liệu kia là cái gì, hơn

nữa tôi muốn kiểm tra lại phản ứng của hội trưởng và một số cán bộ quan

trọng với việc mất tư liệu này. Tần Nam nhất định là có đồng lõa mà tôi

không biết, nên mù quáng giao ra là rất nguy hiểm, vạn nhất đó là người

mà Boss tín nhiệm thì khác gì giao cho gián điệp. Cho nên chờ tôi xem

xét xong, xác định giao cho ai là an toàn thì tôi sẽ nói cho anh.

- Nếu lúc đó chúng ta không thể gặp mặt, em nói cho anh kiểu gì?

- Tôi là tâm ngữ giả, chỉ cần trong khoảng cách phù hợp thì có thể trò chuyện với anh

Hạ Sinh hoảng sợ khi thấy miệng Hạ Bồi không động đậy mà mình lại có thể nghe được giọng của cậu ta. Hạ Sinh lắp bắp:

- Thế… thế… vạn nhất em… chết… thì… không không, ý anh là… vạn nhất không ở trong khoảng cách tích hợp?

- Nếu thế thì anh giao cho boss đi, nhớ rõ nói cho boss vì sao tôi chết

Cậu sợ chết, mà nếu có thể chết như một vị anh hùng thì cậu mong mọi người đều biết sự hi sinh của mình.

- Nhưng tủ bảo hiểm để trong phòng vật chứng, ở đó có mật mã, tủ

bảo hiểm cũng có mật mã, còn nữa, chỗ nào cũng có camera, chúng ta trộm

sao được.

- Mật mã chỉ cần tồn tại trong não người thì tôi có thể tìm được được. Mật mã của Tần Nam tôi biết từ lâu rồi

Hạ Bồi cười cười nhưn lòng vô cùng lo lắng. Phùng Quang Hoa cố ý che

giấu suy nghĩ với cậu khiến cậu cảm thấy rất lạ, cảm giác nguy hiểm bủa

vây.

- Hạ Sinh, anh phải che giấu cho tôi, camera cũng có cách, chúng ta trộm tư liệu ra, anh nhất định phải giữ cẩn thận.

- Chuyện đó… chuyện đó… anh vẫn rất tin vào Tiểu ma vương và Boss

Hạ Sinh cảm thấy việc này thật sự rất mạo hiểm, như ăn trộm quốc khố

vậy. Anh ta nhiều lắm cũng chỉ thuận tay lấy trộm ví của người chứ nào

dám làm lớn chuyện như vậy. Vừa định khuyên nhủ Hạ Bồi thì bỗng nhiên

“tạch” một tiếng, điện bị tắt

Hạ Sinh đang hoảng sợ, bị điều này làm cho suýt nữa kêu lớn. Hạ Sinh run run hỏi:

- Em trai, đây là thế nào đây?

Trong bóng tối truyền đến giọng của Hạ Bồi:

- Chuyện tôi dự đoán, khả năng là đ