Old school Swatch Watches
Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325880

Bình chọn: 10.00/10/588 lượt.

Dung Khiêm anh chưa bao giờ làm chuyện lỗ vốn! Cô có gan làm, sẽ phải có gan gánh chịu hậu quả.

"Chúc mừng cậu, đã thuận lợi đem Ngôi Sao nắm vào trong tay." Mộ Dung Trần

lần đầu tiên nói tới công việc với Mộ Dung Khiêm. Chuyện này đã gây ra

không ít sóng to gió lớn trong nhà Mộ Dung ít ngày trước, ai cũng không

nghĩ tới, Mộ Dung Khiêm luôn vô cùng khiêm tốn thế mà lại thuyết phục

được các cổ đông lớn chuyển nhượng cổ phần trên tay cho cậu ta. Chỉ với

bản lĩnh này cũng đủ khiến cho mọi người thay đổi cách nhìn rồi. Anh

cũng không tin chú Hai không đi tìm hai vị cổ đông lớn kia để thương

thuyết. Thế nhưng hai con hồ ly kia ở Ngôi Sao ăn uống no đủ vậy mà lại

chịu nhượng lại cổ phần cho Mộ Dung Khiêm thì chỉ có thể nói Mộ Dung

Khiêm đích thực cao tay hơn so với cha của cậu ta rất nhiều.

Bản

lĩnh như vậy, ngay cả những người chưa bao giờ liếc mắt nhìn cậu ta bao

gồm cả chú Hai cũng không khỏi phải mở rộng tầm mắt. Mặc dù bị con của

mình đánh bật ra khỏi vị trí Đổng Sự Trưởng nhưng ông tuy thua lại vô

cùng tâm phục khẩu phục. Mà Mộ Dung Đường thì ngược lại khi nghe thấy

chuyện này lại chỉ nhếch môi cười nhạt không nói một câu nào.

Sau chuyện này, đoán chừng nhân sự của Tổng Công Ty bên này có lẽ sẽ có

biến động hoặc có lẽ là không. Cái này còn phải để xem ý của Mộ Dung

Khiêm có muốn trở về hay không đã.

Nếu như cậu ta muốn thì cái vị trí Phó giám đốc hành chính sự nghiệp cũng rất thích hợp. Có thể trong

một tuần lễ ngắn ngủi có thể huy động một khoản tiền lớn như vậy thì đây mới chính là khí phách và thủ đoạn mà cháu trai của nhà Mộ Dung nên có. Mà cậu ta, tất nhiên sẽ có tính toán khác.

Một bên là giang sơn, một bên là mỹ nhân, nếu như có thể có được đồng thời cả hai thứ này tất nhiên là chuyện rất tốt. Nhưng nếu như nhất định phải lựa chọn, anh sẽ

tình nguyện vứt bỏ giang sơn để chọn mỹ nhân. Tay trong tay đi khắp

thiên hạ, không hề tiếc nuối.

Chỉ là, là một thành viên của nhà Mộ Dung, anh có muốn trốn cũng không thoát khỏi được trách nhiệm trên vai!

"Chỉ là tận lực mà thôi." Mộ Dung Khiêm ở trước mặt mọi người vẫn luôn thể

hiện ra thái độ khiêm tốn như vậy. Không chỉ đơn giản tận lực mà được

như vậy, để có được thành tích của ngày hôm nay anh đã phải bỏ ra biết

bao nhiêu cố gắng mà người khác không thể nào biết được?

Thiên hạ không có ai là ăn cơm trưa uổng phí, những lời này không cũng không phải là nói lung tung!

"Sang năm có muốn trở về Tổng Công Ty hay không?" Mặc dù là anh muốn buông

tay, nhưng cũng phải có người nguyện ý tiếp nhận mới được. Mộ Dung Trần

tùy ý hỏi.

"Tạm thời không có ý định này." Mộ Dung Khiêm trả lời

rất nhanh như đã suy nghĩ sẵn từ trước rồi. Lần trước anh cả cũng đã hỏi vấn đề này, trải qua sự kiện Ngôi Sao kia Mộ Dung Hàng Phong cũng đã tự mình hỏi anh, chỉ là đáp án của anh vẫn đều trước sau như một .

Anh bây giờ, tạm thời không muốn trở về! Sau vấn đề thay đổi lãnh đạo nòng

cốt lần này không cần suy nghĩ cũng biết người đàn bà Lâm Thục Mẫn kia

sẽ khẩn trương tới trình độ nào. Tuy nhiên anh hiện tại cũng không cần

để ý đến bất kỳ quan điểm gì của bà ta.

"Tôi còn muốn tiếp nhận chức vụ quản lý tài chính ở hải ngoại nữa!" Xem ra nguyện vọng này có khả năng phải chờ thêm một chút.

"Tại sao?" Mở miệng hỏi lại không phải là Mộ Dung Khiêm, mà là giọng nói của một người tuổi còn rất trẻ.

"A Kỳ, cậu không phải đang đi theo ba sao?" Mộ Dung Trần quay sang nhìn

mặt mày tối tăm của em trai Mộ Dung Kỳ. Hôm nay cậu ta mặc một bộ âu

phục màu đen tuyền khiến cho gương mặt còn có chút non nớt của thành

thục không ít.

Mặc dù A kỳ mới mười tám tuổi nhưng chỉ cần trở về nước mà công ty có bất kỳ hoạt động gì thì Mộ Dung Hàng Nhậm cũng sẽ để cho nó tham gia.

Đã là con cháu của nhà Mộ Dung, mỗi người đều

phải có trách nhiệm của mình. Bọn họ người nào mà không phải tiếp xúc

với các nghiệp vụ của công ty từ khi còn rất trẻ chứ?

"Anh Tư, em đang hỏi anh đấy. Tại sao lại muốn làm việc ở bộ phận tài chính của hải ngoại?" Mộ Dung Kỳ ngồi xuống bên cạnh Mộ Dung Trần trong giọng nói thể hiện sự bất mãn rất rõ ràng.

Dù sao cũng là người trẻ tuổi, kinh nghiệm còn chưa đủ, lại đang ở trước mặt người thân của mình nên căn

bản cũng không muốn che giấu làm gì.

"A Kỳ, anh đảm nhận xử lý

các nghiệp vụ ở hải ngoại có gì không ổn sao?" Mộ Dung Trần nhướng lông

mày nhìn khuôn mặt bất mãn của em trai hỏi.

"Anh Tư, không phải là phương diện xử lý nghiệp vụ. Nếu anh ra nước ngoài chẳng phải sẽ phải ở Luân Đôn lâu dài sao."

"Luân Đôn có cái gì không tốt sao?" Mộ Dung Trần khinh thường nói.

"Anh là vì người con gái kia sao?" Mộ Dung Kỳ luôn là người nói thẳng không bao giờ quanh co lòng vòng.

Đối với cái người mà cậu phải gọi là"Chị dâu" đó, từ lần đầu trong hôn lễ

nhìn thấy chị ta, cậu thật không có một chút cảm tình nào! Anh Tư đối

với chị ta tốt như vậy, mà chị ta thì sao? Căn bản là tuyệt đối không

thèm quan tâm đến anh Tư, chuyện lần trước gặp phải cậu cũng không muốn

nhắc lại làm gì. Nhưng một ngày trọng đại như hôm nay chị ta là tứ thiếu phu nhân của nhà M