XtGem Forum catalog
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325470

Bình chọn: 8.5.00/10/547 lượt.

nhiêu vui vẻ để nhớ lại, một người vì một cuộc tình mà dùng bệnh kén ăn

để tra tấn chính mình, phải chịu rất nhiều tổn thương lên mới biểu hiện thành

bệnh trạng như vậy.

An Nhiên nói tiếp: “Lâm Lệ

không mong muốn gì nhiều, chỉ đơn giản là một phần tình cảm mà thôi, có nhiều

người có thể cho, nhưng cũng có rất nhiều người không thể cho, nhưng mà nếu

không thể cho, chỉ hi vọng đừng đến làm chậm trễ thời gian của cô ấy, lãng phí

tình cảm của cô ấy, cô ấy đã phí phạm thời gian mười năm, cũng đã dốc tỉnh cảm

quá nửa cuộc đời, có lẽ cô ấy vẫn do dự, một mực lưỡng lự không dám tiến lên, đó

chẳng qua chỉ là cách bảo vệ bản thân mình của cô ấy, cô ấy không dám thua nữa,

cũng thua không nổi nữa.

Một người từng trải qua thương

tổn lớn như vậy, có muốn tiến lên một bước dù chỉ là một bước nhỏ cũng phải cần

đến can cảm rất lớn, cô ấy nâng niu tình cảm của mình trong tay, cẩn thận che

chở, phần tình cảm này quá nặng, nặng chính là do đó là toàn bộ còn lại của cô

ấy, người bình thường nếu không muốn nổi thì cũng không dám muốn. Chu Hàn, anh

xác định muốn có tình cảm của Lâm Lệ sao? Nếu có một tia do dự, như vậy

…”

“Tôi dám muốn.” Không đợi An

Nhiên nói xong, Chu Hàn trực tiếp cắt đứt lời chưa kịp nói của An Nhiên: “Tôi

biết rõ điều tôi muốn là gì, cũng rất biết rõ tôi có thể cho cô ấy cái gì, cô ấy

muốn không nhiều lắm, tôi vừa vặn lại có thể cho cô ấy những điều cô ấy

muốn.”

Nghe vậy, bên kia điện thoại An

Nhiên im lặng một hồi lâu, cũng không nói chuyện.

“Những lời cô vừa nói tôi sẽ

nhớ kỹ, tôi sẽ kéo cô ấy lại khoác chặt bên mình, sẽ không cho cô ấy có cơ hội

dao động nữa.” Chu Hàn nói từng câu từng chữ, như là đang lập lời thề và hứa

hẹn.

Im lặng một lát, bên kia điện

thoại An Nhiên cuối cùng cũng mở miệng nói: “Đối xử thật tốt với Lâm Lệ, đừng

lấy cô ấy ra làm thế thân của bất cứ kẻ nào, cô ấy sẽ không chịu

nổi.”

“Tôi biết.” Chu Hàn

đáp.

Hai người không nói gì thêm

nữa, cúp điện thoại, Chu Hàn nhìn chằm chằm điện thoại trong tay một hồi lâu,

trực tiếp gọi điện cho Lâm Lệ, điện thoại rất nhanh có người bắt máy, không đợi

Lâm Lệ mở miệng, trực tiếp hỏi cô: “Em đang ở đâu?”

“Anh tỉnh rồi à?” Điện thoại

bên kia tựa hồ có chút ầm ĩ, có tiếng người nói chuyện qua

lại.

“Em đi bệnh viện?” Chu Hàn

hỏi, vừa nói vừa đi ra khỏi phòng tắm.

“Lát nữa em về.” Bên kia điện

thoại Lâm Lệ trả lời, không quên căn dặn nói: “Em nấu cháo rồi, để trong nồi để

giữ ấm, anh nhớ ăn nhé.”

Chu Hàn như không nghe thấy lời

cô nói, chỉ nói: “Chờ anh, anh lập tức qua tìm em.” Nói xong không chờ Lâm Lệ

kịp phản ứng, trực tiếp cúp điện thoại.

Lâm lệ cầm lấy điện thoại nhìn

một lúc lâu, có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó xoay người đi vào tòa nhà

bệnh viện.

Mẹ Trình thấy Lâm Lệ đến, kích

động lôi kéo tay cô một lúc lâu cũng không buông ra, thật ra cũng chỉ là đơn

giản nói với cô mấy lời, muốn cô cố gắng khuyên nhủ Trình

Tường.

Lâm Lệ có chút bất đắc dĩ, chỉ

có thể gật đầu, buông tay mẹ Trình ra, một mình mở cửa bước vào phòng

bệnh.

Chu Hàn vội vàng thay quần áo

chạy xuống dưới lầu, xuống tới nơi mới phát hiện mình cầm theo ví tiền nhưng lại

không cầm chìa khóa xe, cũng chẳng quan tâm nữa, trực tiếp ra ngoài bắt taxi đến

bệnh viện.

Đến bệnh viện chỉ thấy ba mẹ

Trình Tường đang đứng bên ngoài, hai người họ thấy Chu Hàn ở đây có chút ngoài ý

muốn: “Cậu…”

Chu Hàn không nhìn bọn họ, trực

tiếp lướt qua bọn họ đi vào phòng bệnh, cũng không nghe hai người phía sau đang

ngăn cản, trực tiếp xoay tay nắm cửa mở cửa đi vào.

“Này, cậu không thể đi vào

…”

Trong phòng bệnh Lâm Lệ đang

ngồi trên ghế bên giường, nghe thấy phía sau có tiếng động, quay đầu nhìn lại,

chỉ thấy Chu Hàn đứng ở cửa, nhíu chặt mày lại, vẻ mặt có chút nghiêm

túc.

Chu Hàn cũng nhìn cô, đôi mắt

đảo qua Trình Tường đang nằm trên giường bệnh, không dừng lại, một lần nữa trở

lại trên mặt Lâm Lệ, không nói chuyện, đi nhanh về hướng cô, đưa tay nắm lấy tay

cô, dùng sức một cái, kéo cô ôm chặt vào trong lòng mình, động tác bá đạo có

chút thô lỗ.

Vào lúc Lâm Lệ còn chưa kịp

phản ứng, bản thân đã bị kéo vào một lồng ngực quen thuộc, động tác thô lỗ thậm

chí khiến cô thấy có chút đau đớn.

Trong phòng bệnh Trình Tường

ngỡ ngàng nhìn bọn họ, nhất thời không kịp phản ứng.

Chu Hàn đem Lâm Lệ ôm vào trong

lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trình Tường, mở miệng nói: “Trình Tường đúng

không, tôi hi vọng sau này anh đừng quấy rầy cuộc sống của tôi và Lâm Lệ nữa.”

Chu Hàn trực tiếp nói, không có chút quanh co lòng vòng.



Chu, Chu Hàn?” Lâm Lệ ngẩng đầu nhìn anh, chỉ nhìn thấy nét mặt thật tình cương

nghị của anh.

Khi Trình Tường và Lâm Lệ còn

chưa kịp phản ứng, mẹ Trình bước vào sau Chu Hàn có phần bực bội mở miệng: “Lâm

Lệ, sao lại dẫn cậu ta tới đây!” đưa tay chỉ thẳng vào Chu

Hàn.

Mẹ Trình phản ứng có chút quá

khích, bà van nài mãi Lâm Lệ mới tới đây chủ yếu là muốn khiến Trình Tường phấn

chấn hơn, bởi vì chỉ có cô mới là động lực hiện tại của con trai bà, nhưng Lâm

Lệ thế nào lại đưa Chu hàn tới đây, lẽ nà