
ải ở lại.
Rốt cuộc xảy ra chuyện
gì, vì cái gì ba lại mất tích? Nếu quả thật gặp phiền toái, ít nhất cũng nên
gọi điện thoại thông báo chứ? Mạc Tử Nhân bất an nắm bút vẽ,gân
xanh trên mu bàn tay mơ hồ hiện lên, trong đầu không khỏi hiện ra dự cảm xấu.
Cô lại đang cắn môi
dưới!
Hạ Anh Đông rất không
thích bộ dạng phiền não của cô, vội vàng ôm vai của cô. “Nói không chừng là tạm
thời có việc, chờ một chút đi! Ông ấy nhất định sẽ trở về.”
Ở vào thời điểm này, anh
cũng không biết phải an ủi người khác như thế nào, chỉ có thể nói chút ít gì
đó.
“Nếu quả thật có việc,
ít nhất cũng nên gọi điện thoại về nhà, chúng tôi thật lo lắng cho ông, không
biết ông có gặp phải phiền toái gì không.” Mẹ nói cho cô biết, sau liền lập tức
ra cửa, mà cô còn lại là khẩn trương đến nỗi ngay cả cơm tối đều ăn không vô.
“Sẽ không, không cần
phải nghĩ như vậy, cô có muốn hay không tới đây một chút?”
“Làm cái gì?”
“Để tôi ôm cô, có thể
cho cô dũng khí.” Anh không khéo ăn nói lắm, đành phải dùng hành động bày tỏ.
Mạc Tử Nhân nháy mắt mấy
cái, xác định anh không phải là đang nói đùa, sau đó không khỏi bật cười, sự
khẩn trương đang đè ép tại ngực, lập tức cũng giảm bớt không ít.
Đúng vậy, không có tin
tức chính là tin tức tốt, nói không chừng cha cô là thật sự có chuyện, mới có
thể quên liên lạc với cô và mẹ; Nhớ hồi năm ngoái, ông liền bởi vì vội vàng đưa
người bạn xảy ra tai nạn xe cộ vào bệnh viện, mà không có cùng mẹ con cô liên
lạc, cô nhớ đến lúc ấy mẹ vẫn còn quở trách cha suốt một giờ, lần này khẳng
định lại là vì bạn bè– cha cô luôn nói ông có thể giúp bạn bè không tiếc cả
mạng sống, bạn bè của ông không nhiều lắm, bởi vậy phá lệ quý trọng.
Mạc Tử Nhân xoa xoa con
mắt, lộ ra nụ cười hiểu ý. “A Đông, cám ơn anh.”
“Không cần khách khí.”
“Đúng rồi, mẹ nói anh
buổi tối phải đi, có cần tôi giúp anh gọi taxi hay không”
“Cô thật sự rất muốn
đuổi tôi đi hay sao?” anh tức giận hỏi.
Cô vội vã làm sáng tỏ
“Không phải vậy, chỉ là anh một ngày không có trở về nhà, người trong nhà khẳng
định cũng sẽ lo lắng; Tôi đây là suy bụng ta ra bụng người, tôi cảm thấy được
anh cần phải về sớm một chút.” Giờ phút này cô đối với Hạ Anh Đông đã thay
đổi cách nhìn một chút.
“Tôi ban ngày có gọi
điện thoại, bọn họ đối với tôi rất yên tâm; bây giờ để một mình cô ở nhà, tôi
không yên tâm, chờ ba mẹ cô trở lại ta mới đi.” cô dù sao cũng là một cô gái
yếu đuối, vạn nhất thật sự có chuyện, không có người ở bên cạnh thì không tốt
lắm.
“Anh là người rất tốt.”
Người này trong thời gian bị thương, lại không cho nàng báo cảnh sát nhất định
là cùng bang phái có quan hệ, cô từ lúc trước khi đi đến kho hàng, thì có hơi
chút nghĩ tới có phải hay không nên bỏ đi không cần quan tâm đến, nhưng mà
lương tri cuối cùng chiến thắng lý trí, cô đi tới, cũng chìa tay giúp đỡ, thật
may là người mình cứu chính là người tốt, không phải là người xấu.
Hạ Anh Đông không khỏi
cười mỉa, vẻ mặt cũng dày không phải mỏng, phảng phất bởi vì cô tán thành quá
mức mà thấy không vui. “Chỉ mới như vậy đã cảm thấy tôi rất tốt, nếu là tôi
tiếp tục cho mẹ con cô tiền, chẳng phải là tôi được coi là thần?”
Mạc Tử Nhân vốn là nhếch
lên khóe miệng, lại xụ xuống, bởi vì cô có thể cảm nhận được anh mãnh liệt
phòng bị. “A Đông, tôi và anh không có bất kỳ quan hệ ích lợi gì, chỉ là đơn thuần
cảm thấy anh rất tốt, anh không cần phải cực đoan như vậy, cũng không phải là
tất cả mọi người đối tốt với anh cũng là vì ích lợi.”
Anh cực đoan?! Thôi, nói
tiếp lại sẽ dính dáng đến chuyện anh không muốn nói đến.
Hoàn cảnh của anh khá
phức tạp, nếu như không lục đục với nhau, không biết hoài nghi người khác, căn
bản rất khó sinh tồn được; Cá tính của anh vốn là cũng không phải hay quát tháo
như vậy, chỉ là hoàn cảnh xấu làm cho anh không thể không đứng ở tiền tuyến tối
tăm, cùng cô vốn ngây thơ đơn thuần nói những thứ này, chỉ sợ cô không cách nào
hiểu được, anh dứt khoát không nói.
“Tôi không hiểu được vì
sao anh bị thương, bất quá chuyện xã hội đen vốn chính là như vậy, không phải
là ngươi chết, chính là người khác chết, chỉ hy vọng sau khi trải qua sự việc
lần này, anh có thể suy nghĩ thật kỹ, mình không phải là người thật sự thích
hợp đi đường này; Đi nhầm không quan hệ, dùng sức quay trở về vẫn còn có cơ
hội, nhưng nếu như tiếp tục đi sai đường, vậy thì thật không có đường rút lui.”
Xem ra anh kì thật cũng không phải rất xấu, cô lại nói thêm vài câu.
Hạ Anh Đông chớp chớp
mắt, đối với tiểu quỷ Mạc Tử Nhân này có chút không cho là đúng, nhưng là cảm
nhận cô nói không sai — nếu anh có thể sớm một chút nhìn thấu, có lẽ rất nhiều
chuyện cũng sẽ khác đi.
Hiện tại có lẽ còn không
muộn đi…… Anh chỉ có thể an ủi mình như vậy.
“Anh đói bụng không? Ăn
cơm trước đi. Có đi được không? Có muốn hay không tôi đỡ anh?”
Hiện tại mới nhớ tới anh
cần người nâng đỡ, quá chậm, Hạ Anh Đông liếc cô một cái, “Cám ơn, không cần.
Tôi là người rất có cốt khí, chân chặt đứt sẽ tự bò đi, dù cho tay tàn,
cũng sẽ lăn đi, tuyệt không khiến cô hao tâm t