
ại nút áo sơ mi vừa không biết nên đi bên nào.
“Trước nằm đi.” Lăng Phong tựa hồ nhìn ra Thiên Thiên quẫn bách thiện tâm đại phát từ bi không đành lòng, Thiên Thiên đang muốn bày tỏ cảm
kích:
“Tiền thưởng tháng này trừ ba trăm là được rồi.”
Sấm sét giữa trời quang!
“Tổng tài…em không nằm, nhưng mà…”
“Không … nằm.”
Thiên Thiên rất ưu thương, thịt như đau nhức cực kì bất đắc dĩ.
“Giãy giụa không có hiệu quả vậy thì nằm đi.” Những lời này là sư phụ của Thiên Thiên trong trò chơi Lão nạp làm không ăn thường xuyên đối
với Thiên Thiên nói, Thiên Thiên cảm thấy giờ khắc này tình cảnh này quá hợp với tình hình trong game .
Chỉ biết là nghe lời lão bản mà nói Thiên Thiên đột nhiên nhớ tới
thời gian này tất cả mọi người đã tan sở, thống khổ nhích lên một góc
ghế yếu ớt đối với Lăng Phong nói:
“Thưa tổng tài, tất cả mọi người đã về.”
Lăng Phong chuyên chú nhìn dự án không đếm xỉa tới: “Ừ.” một tiếng.
Thiên Thiên chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói bóng nói gió:
“Vậy..tổng tài… bây giờ là thời gian ăn cơm chiều.”
Lăng Phong rốt cục xong việc, đưa tay nhìn đồng hồ:
“Ừ, đi .. đi ăn cơm.”
Hix…No! ! ! ! ! ! !
“Không phải thế.. tổng tài ý của em là…”
“Em hôm nay giúp anh nhiều việc, mời em ăn bữa cơm thì đâu cần phải vậy.”
Trải qua việc hắn nói như vậy Thiên Thiên nhớ tới lời hắn nói buổi sáng, mày dạn mặt dày hỏi:
“Tổng tài..việc buổi sáng nói coi như tính sao?”
Lăng Phong rất có phong độ trả lời: “Đương nhiên.”
Thiên Thiên hai mắt sáng ngời:
“Kia… Ngài buổi sáng trả em mấy trăm đây?”
“Một trăm.”
“…” Tại sao có thể như vậy ~~~~ ( _ )~~~~
“Tổng tài, em không muốn ăn cơm.” Thiên Thiên đứng lên, vốn là dạ dày tốt lại bị đám người kia đổ không biết cái gì bây giờ khó chịu đúng
là…. lang băm!
Lăng Phong con mắt như có như không từ cổ áo Thiên Thiên quét qua:
“Vậy thì tặng em bộ quần áo.”
Thiên Thiên phòng ngự cảnh báo lập tức kéo vang lên: “Không không
không… thân là nhân viên Lăng thị vì tổng tài xếp hàng cứu nguy là bổn
phận của em, em làm sao dám nhận lễ vật đâu…. ha ha, ha ha.”
“Tôi không thích bị cự tuyệt.” Lăng Phong mặt không chút thay đổi nói.
Thiên Thiên đột nhiên nhớ tới lời tối hôm qua Bạch y như phong chỉ
rồi Thiên Thiên tổng kết: Là đàn ông… đặc biệt là như lão bản của nàng
loại người vừa tiền nhiều vừa đẹp trai đều là không thích nhất bị cự
tuyệt, phải theo hắn làm cho sự cao ngạo lòng tự trọng được dâng lên
cao. Ngoại trừ chuyện giết người phóng hỏa, cướp của, ngoại trừ việc làm trái với nguyên tắc thương thiên hại lý có thể làm nên tận lực theo ý
hắn.
Thiên Thiên suy nghĩ một chút nhận lễ vật thì không tính là chuyện thương thiên hại lý, nàng cần phải nghe theo hắn.
“Kia tổng tài…em liền không khách khí.” Thiên Thiên đứng lên rồi nhìn lại chỗ kia, một mặt suy tư là ai giúp nàng đắp chăn,rồi một mặt suy
tư kế nên làm sao cùng lão bản chung đụng quả là 1 cuộc đấu trí.
“Ừ.” Lăng Phong đi ra khỏi phòng làm việc, ưu nhã cất bước động tác
đẹp trai thêm mười phần, Thiên Thiên không phải là háo sắc hay là hoa si nhưng một hồi thậm chí đã quên chỉ chốc lát nữa làm sao miễn cho những
dồng nghiệp khác làm thêm giờ chứng kiến, đã quên tránh hiềm nghi mà
liền chạy ra ngoài.
Hậu quả đương nhiên là bị lời đồn thảm không đành lòng nghe….
Thiên Thiên lần thứ hai bò lên trên xe của Lăng Phong, tức cảnh sinh
tình nhớ tới cảnh lần trước mắc nợ, nhịn không được cúi đầu ủ rũ.
Lăng Phong thỉnh thoảng nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, điều này
làm cho Thiên Thiên càng thêm vững tin: Dòm ngó! Địch trong tối ta ở
ngoài sáng, coi chừng… coi chừng!
Mãi cho đến khi từ bãi đậu xe đi ra thang máy bách hóa Thiên Thiên
mới dời đi sự chú ý, bách hóa này Thiên Thiên thường đến bất quá là đi
theo Hách Sảng đến… xem một chút.
Lầu một là trang phục bình thường chuyên cung cấp mọi loại quần qóa
tùy theo độ thu nhập của người tiêu thụ, lầu hai bán thực phẩm nước trái cây, lầu ba là nhiều cửa hàng áo cưới nhất đó là nơi Thiên Thiên chưa
có cơ hội đi, cũng không đi zem qua, lầu bốn là nơi Hách Sảng thường
xuyên vào xem Thiên Thiên coi như quen thuộc.
Bất quá làm đầu lưỡi nàng và đánh nhau đầu ngón tay giận sôi chính là – -Lăng Phong hắn còn đi, còn lôi kéo nàng cùng đi, rõ ràng cho thấy
muốn lên lầu năm cái nơi thiên giới mà ngay cả Hách Sảng cũng không dám
tùy tiện vào xem!
“Tổng tài, chúng ta nên là đừng…”
“Đi lên.”
Thiên Thiên mới vừa muốn cự tuyệt lại nghĩ tới lời của Bạch y như
phong mà nói còn cường điệu nhất định không thể tại trước mặt lão bản
nói không, nếu không cho dù có dùng tuyệt kỹ thế nào cũng ‘ vô dụng ’
cũng không thể cứu mạng nhỏ của nàng.
Thiên Thiên quyết đoán ngoan ngoãn thụ giáo, đem sắp nói câu “Chúng
ta hay là không đi .” Nuốt trở về trong bụng, đi theo Lăng Phong vào
thang máy.
Đến lầu năm Thiên Thiên không thể không tán thưởng khó trách đồ mắc
như vậy, nàng một kẻ không nhìn thế nào là hàng xịn cũng có thể nhìn ra
những y phục chất lượng không thể chê, lại còn cảm nhận được trình độ
nhân viên cực kì cao.
“Lăng tiên sinh con mắt thật tốt, cái áo liền vá