XtGem Forum catalog
Buông Tay Để Níu Kéo

Buông Tay Để Níu Kéo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322534

Bình chọn: 7.00/10/253 lượt.

lừa mình dối

người như vậy cảm giác rất mất mác, anh có hiểu không?”

Giọng nói của cô không chút kích động, giống như đang tự thuật một sự thật,

nhưng dáng vẻ bình thản này lại càng khiến người ta cảm thấy không biết

làm sao.

Nghiêm Lập Cương vô cùng kinh sợ nhìn cô, bỗng nhiên phát hiện bản thân có phải ngay từ đầu đã làm sai rồi.

Nhìn cô như vậy cảm giác như cô có thể lập tức theo gió bay đi, rời xa khỏi anh, khiến anh không nhịn được trở nên căng thẳng.

“Thư Hòa, anh không biết…Anh chỉ muốn cho em những điều tốt nhất.” Giống như khi bọn họ đính hôn, anh ở trước mặt bố vợ đưa ra lời hứa hẹn như vậy.

Anh muốn cho cô một cuộc sống hạnh phúc, một cuộc sống tốt đẹp nhất.

Ai có thể nói cho anh biết, tại sao những nỗ lực của bản thân anh lại

khiến cho cuộc sống của cô trở nên hèn mọn đáng thương, những lời lẽ lên án ấy kì thực cô nói ra cũng chẳng vui vẻ gì phải không?

“Em biết…” Cô thấp giọng rì rầm, nhìn ánh mắt khiếp sợ của anh, hốc mắt

thoáng chốc phiếm hồng, mũi chua xót, “Em vẫn luôn biết…Em biết anh rất

cố gắng, nhưng em thực sự không vui vẻ, rất không vui vẻ…”

Vẻ mặt anh trở nên cứng đờ, tay nắm chặt thành quyền, hai mắt yên lặng nhìn cô, cổ họng khô khốc lên tiếng: “Cho nên?”

Cô nhìn sâu vào mắt anh, khóe miệng chậm rãi kéo ra một nụ cười, giọng nói mềm nhẹ giống như đang nói sáng nay thời tiết thật tốt vậy “Lập Cương,

chúng mình tách ra một thời gian đi.”

***

“Cho nên nói, các cậu muốn li hôn?” Một giọng nói trầm thấp đột nhiên phát ra.

Một mảnh trầm mặc.

Chu Lợi không dám tin, chỉ mới qua một buổi tối thôi, sao sự việc lại trở nên hỏng bét như vậy?

“Không phải li hôn.” Nghiêm Lập Cương một đêm không ngủ, giọng nói khàn khàn

kiên định phản bác, “Chỉ là tạm thời xa nhau mà thôi.” Anh rất kiên trì

với cách nói này, cũng chỉ có thể kiên trì cách nghĩ này thôi. Bởi vì

giữa bọn họ từ lúc trước khi kết hôn cũng đã kí thỏa thuận li hôn rồi.

Thỏa thuận đó là yêu cầu của bố vợ anh, ông muốn bảo vệ con gái mình một

cách tốt nhất, nội dung thỏa thuận bao gồm các điều kiện về phân chia

tài sản.

Ánh mắt anh buồn bã, nghĩ tới lúc sáng nay cô cất bước rời khỏi…

Môi anh mím chặt, trong mắt đầy tơ máu, hậu quả của một đêm thức trắng, “Thư Hòa…Em không thể suy nghĩ lại sao?”

Anh lên tiếng thỉnh cầu, vốn dĩ là một người đàn ông lạnh lùng, nhưng để có thể vãn hồi lòng của vợ mình, anh cuối cùng vẫn cắn răng nói ra khỏi

miệng.

Lịch Thư Hòa kéo theo một vali hành lý, đứng ở cửa quay đầu lại nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Em đã quyết định rồi.”

Lần này rời đi, là cô buông tay một lần, bởi vì thực ra anh là người mang

chủ nghĩa đàn ông rất sâu sắc, kiên trì chính là kiên trì, nếu không có

một sự kích thích lớn như vậy, cô nghĩ anh sẽ mãi mãi không để ý đến

mong muốn và ý kiến của cô.

Anh không cho cô ra ngoài làm việc, ngay cả đến việc nhà cũng không cho cô

động tay vào, thế cho nên cô dần dần tách biệt với cuộc sống bên ngoài,

không liên lạc với bạn bè trước đây. Cuộc sống trôi qua như vậy khiến cô bắt đầu hoài nghi mình ở bên cạnh anh có giá trị tồn tại gì hay không.

Anh bắt lấy hành lý của cô, “Ít nhất đợi thêm mấy hôm nữa hãy đi, đợi anh

giúp em tìm một căn phòng tốt, rồi để thím Lâm sang sắp xếp trước một

chút…”

Cô ngắt lời anh, mỉm cười cự tuyệt: “Không, không cần, em có thể tự mình làm được.”

Nếu như mọi việc đều để anh nhúng tay vào, thế chẳng hóa ra là cô chỉ đổi

một chỗ ở khác, còn lại vẫn để anh chăm sóc cô mà thôi.

“Vậy em muốn ở chỗ nào? Ăn uống làm sao bây giờ?” Anh cau mày, trước sau vẫn không yên lòng truy hỏi.

Nếu như là đang hẹn hò, có thể cô sẽ rất vui vẻ, tiếp nhận việc anh coi cô

giống như một cô bé con mà chiều chuộng, nhưng bây giờ điều cô cần chỉ

là sự tin tưởng và tôn trọng của anh.

“Lập Cương, em không phải trẻ con, em sẽ tự chăm sóc bản thân mình.” Cô đẩy

tay anh đang cầm hành lý ra, sau đó quả quyết đi tới cửa, “Đợi em tìm

được chỗ ở sẽ liên lạc với anh.” Nói xong, cô đi thẳng ra ngoài gọi

taxi, không quay đầu lại liền rời đi…

Vừa nghĩ tới thái độ kiên quyết không chút lưu luyến rời khỏi của cô, vẻ

mặt đóng băng của anh nhịn không được trầm xuống vài phần.

Tạm thời xa nhau, đó chẳng phải là sống riêng sao? Bình thường vợ chồng đi

tới bước này, cách li hôn không lâu nữa. Chu Lợi dưới đáy lòng nho nhỏ

oán thầm.

Nhìn bạn tốt gương mặt nặng nề, lại thêm chút chật vật trước mắt, anh ta cẩn thận thử thăm dò: “Là vì tôi à? Ngày hôm qua tôi dựa vào cậu có hơi

gần, vợ cậu hiểu lầm rồi?”

“Không phải.”

“Thật sự không phải?” Chu Lợi trên mặt tràn đầy thăm dò bát quái, nhiệt huyết sôi trào nói: “Nếu thực sự là tôi tạo ra phiền phức này, cậu ngàn vạn

lần cũng không nên khách sáo làm gì, tôi có thể đi giải thích mà.”

Nghiêm Lập Cương lặng lẽ nhìn anh ta, lắc đầu, “Không cần, không liên quan gì đến cậu cả, là vấn đề của vợ chồng tôi.”

Nói là không liên quan, nhưng mà ngày đầu tiên anh ta đến vợ chồng người ta đã ở riêng, thế nào cũng làm cho anh ta cảm giác không được tự nhiên

cho lắm.

Vừa nghĩ đến đấy, Chu Lợi nhìn người đàn ông bình thường kiêu ngạo