
ha ha lên , "Thật là nhạy cảm, bất luận là mắt hay là. . . . . . Thân
thể!" Nói xong, ngón tay dài thẳng tắp cũng từ từ thăm dò xuống phía dưới
đào nguyên đã khẽ lan tràn ướt át.
Nhẹ nhàng cười một
tiếng, "Ướt." Ngẩng đầu lên, anh hai tà khí hướng vành tai như ngọc của
cô mà thổi khí tức.
Cô đỏ bừng cả mặt,
không kìm hãm được nghiêng đầu chôn ở trong gối nằm mềm mại .
Thật là ghét anh
hai, đã được tiện nghi lại còn khoe mẽ.
Anh hai thấy bộ
dáng đà điểu của cô, chỉ cười cười chế nhạo, sau đó thân thể tinh tráng từ từ
tuột đi xuống, bàn tay có lực đẩy ra hai chân đã không còn gì che đậy của cô, đặt
mình ở giữa, ngón tay dài càng không ngừng đút vào thật nhanh, cho đến khi cô
liên tiếp thét chói tai, chất lỏng loạn tung tóe, anh hai mới miễn cưỡng dừng lại
động tác, nâng cao chân nhỏ của cô đặt ở trên vai .
"Thoải mái
không? Qủa bóng nhỏ?" Loáng thoáng bên tai cô là thanh âm hấp dẫn đê mê
sâu kín truyền đến.
Toàn thân cô run
lên, lòng vẫn chưa hoàn toàn bình phục lại, vẫn mạnh mẽ thở hổn hển.
Anh hai thật giống
như tự nói tự nghe: "Anh sẽ cho em hưởng thụ tốt hơn nữa, tiểu bảo bối của
anh." Tiếng nói vừa dứt, anh hai liền cúi đầu, môi mỏng hướng về phía mật
địa ướt đẫm mà hôn lên.
"Không. . . .
. . Đừng. . . . . . Nơi đó. . . . . . Anh hai . . . . . Bẩn. . . . . ." Cô
run chân, làm thế nào cũng không cự tuyệt được môi mỏng mút vào hữu lực cùng
cái lưỡi linh hoạt của anh hai giống như đang ở chỗ không người mà tiến quân thần
tốc. Nóng quá. . . . . . Háo sắc tình. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . Lại
thật khó chịu. . . . . .
Thân thể mới vừa
bình ổn ngọn lửa mà hô hấp bình thường, giống như lại bị người khác cố ý lại đốt
lửa lên lần nữa. Loại cảm giác dậy sóng đó vừa quen thuộc cũng vừa xa lạ ở
trong thân thể cô khoáy động không ngừng rời đi, chạy trốn, mang theo từng tia
bướng bỉnh cùng đào khí, dường như muốn đem toàn thân cô thiêu đốt cho đến khi
không còn gì cả.
Thanh âm anh hai chậc
chậc mút vào, liếm láp, cô ma sát chân, khó nhịn cong eo lên, hương thơm ngọt
ngào trong miệng cũng ướt át trào ra một mảnh, "Anh hai . . . . . . Miên
Miên khó chịu. . . . . . Đi vào. . . . . ."
Anh hai giống như
không nghe thấy khẩn cầu khó nhịn của cô, đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu bắt chước
nhiệt thiết tráng kiện dã man đâm vào dọc theo dũng đạo trơn trợt một cách mạnh
mẽ, hữu lực đụng vào.
Cô vô lực giãy giụa,
không cách nào chạy trốn, chỉ có thể không ngừng phát ra âm thanh ngâm kêu, chỉ
cảm nhận được anh hai ngậm một hớp mật hoa, tà khí đưa vào trong môi đỏ của cô.
"Qủa bóng nhỏ,
nếm thử một chút mùi vị của mình đi, ngọt ngào lắm đấy." Anh hai dán lên
môi của cô, tà nịnh cười nói.
Cô giống như bị đầu
độc làm cho mụ mị đi, ngoan ngoãn đưa cái lưỡi thơm ra, liếm liếm môi mỏng hấp
dẫn của anh hai, "Ngọt. . . . . ."
Giống như động tác
của cô kích thích đến anh hai, ánh mắt của anh hơi chậm lại, sau đó con ngươi
đen đặc âm thầm trở nên thâm thúy nóng bỏng hơn .
"Em xong rồi,
Qủa bóng nhỏ !"
Bàn tay vừa nhấc
lên, cầm cây lửa nóng cứng rắn cứ như vậy không chút kiêng kỵ mà vọt vào, mang
theo vô hạn nhiệt độ cùng khát vọng, không để ý cô hơi kêu đau, mãnh liệt lại
dã man bắt đầu đụng chạm.
"Đau. . . . .
."
"Cô bé xấu xa,
nói láo, chỉ có đau thôi sao?"
"Không cần. .
. . . . Quá nhanh. . . . . . Không chịu nổi. . . . . ."
"Thật là một đứa
bé không ngoan, bị cắm ra đầy chất mật liên tiếp, còn nói không chịu nổi. . . .
. ."
"Ngô. . . . .
. Anh hai. . . . . . Không cần tiến tới trước nữa. . . . . . Bụng nhỏ bị đội
lên rồi. . . . . ."
"Nói bậy, anh
còn chưa có đi vào toàn bộ !"
"A. . . . .
."
"Lại muốn ngất
xỉu, thân thể kém như vậy, nên bồi bổ thật tốt rồi !"
. . . . . .
Tại đại sảnh ở phía
ngoài, khuôn mặt tuấn tú của Lăng Thịnh đen lại từ từ ra ngoài rồi nhìn lại cửa
phòng Diệp Hiên Viên hài lòng xỉa răng, tức giận nói: "Tôi nói hai người
không thể nhỏ giọng một chút sao? 'phòng cho tổng thống' cách âm tốt như vậy cư
nhiên cũng có thể bị thanh âm của các người xuyên tường mà đi qua. Xem lại một
chút dùm đi, người ta cũng là một thanh niên nhiệt huyết bình thường mà!"
Lăng Thịnh vừa nói xong, bên trong quần đã đội lên, vô lực buông tay.
Diệp Hiên Viên nhìn
một chút cái quần bị đội lên kia, không khỏi cười ra tiếng, "Cậu . . . . .
Có muốn tắm trước hay không . . . . . ."
"Hừ! Không cần!"
Lăng Thịnh tức giận liếc mắt, "Có chuyện gì nói mau, tôi không có thời
gian!"
Diệp Hiên Viên đi tới
bên cạnh tủ lạnh, cầm một lon coke ướp lạnh đưa cho Lăng Thịnh, "Chuyện đã
làm xong rồi hả?"
Lăng Thịnh cầm cola
lên, thỏa mãn rên rỉ ra một tiếng, "Tốt lắm, Kiều Hỷ đồ ngốc kia thật đúng
cho rằng đêm xuân đó là cậu rồi, hiện tại bức trâu phải đem cái đuôi dựng thẳng
lên nữa là xong rồi."
Tròng mắt đen của
Diệp Hiên Viên bỗng buồn bã, ngay sau đó lại dịu dàng cười lên, "Tốt lắm,
thực hành bước thứ hai, đùa quá hoá thật."
"Phụ nữ có
thai, dễ dàng xảy ra án mạng lắm nha!" Lăng Thịnh có hảo ý nhắc nhở.
Diệp Hiên Viên liếc
mắt nhìn Lăng Thịnh đối diện