Old school Easter eggs.
Cẩm Tú Duyên

Cẩm Tú Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323241

Bình chọn: 8.5.00/10/324 lượt.

ú bắt đầu có chút không đứng đắn. Một bàn tay mập mạp đeo nhẫn dao động lung tung trên lưng Cẩm Tú. Cẩm Tú vẫn đang cười, nhưng nụ cười dần dần cứng ngắc, nàng càng muốn thoát ra thì bàn tay

kia ôm càng chặt.

“Đường Hải.” Tả Chấn buột miệng.

Đường Hải ở phía sau trả lời một tiếng: “Dạ, Nhị gia.”

“Cậu đi xuống xem Vinh tiểu thư nhảy với ai, mời hắn uống chén rượu.” Tả

Chấn cũng không quay đầu lại nên không nhìn thấy sắc mặt của hắn, nhưng

giọng nói đã biến lạnh.

“Hả?” Đường Hải ngẩn ngơ, nhìn Hướng Anh

Đông, cũng không dám hỏi nữa, lập tức đi ra ngoài. Vị Vinh tiểu thư này… chính là Vinh Cẩm Tú lần trước nói với Thạch Hạo “Tả Chấn ở đâu, tôi

muốn gặp anh ấy” sao, rốt cuộc cô ta có lai lịch gì?

Hướng Anh Đông cũng ngẩn ra, liếc mắt nhìn Tả Chấn một cái. “Cậu có ý gì đây?”

“Anh Đông, không phải cậu còn phải nói chuyện với ông chủ Hình về miếng đất

xây dựng trường đua ngựa sao, còn đứng đây làm gì?” Tả Chấn xoay người,

tiện tay cầm lấy áo khoác đi ra ngoài.

Hắn còn chưa nói xong, Tả Chấn đã đi xuống lầu, băng qua đại sảnh, đi thẳng ra Bách Nhạc Môn.

Bỗng nhiên có chút phiền muộn trong lòng, không muốn lại ở trong đại sảnh

lộng lẫy xa hoa này, hít phải bầu không khí hỗn tạp mùi cồn và son phấn

này nữa.

Thật ra cùng đi gặp ông chủ Hình với Anh Đông cũng không

phải dự dịnh ban đầu của Tả Chấn. Gần đây, Anh Đông vẫn luôn tích cực

lập kế hoạch xây dựng trường đua ngựa. Hắn rất thân với Ferdinand – lãnh sự của tô giới(*) Pháp, lấy được quyền kinh doanh hẳn là không có vấn

đề gì, nhưng về chuyện đất đai thì còn chưa xong. Trước mắt, khối đất mà mình coi trọng kia có dính dáng tới một phần tài sản ông chủ Hình –

thương nhân ngành thuốc lá của Quảng Đông, đàm phán vấn đề này rất trắc

trở. Cái giá Anh Đông đưa ra đã gấp ba lần giá thị trường, nguyên nhân

làm ông chủ Hình vẫn chần chừ không muốn nhượng lại, ngoại trừ lý do

riêng tư trong miệng ông ta, e là còn liên quan tới việc lén lút đàm

phán với Trầm Kim Vinh.

Trầm Kim Vinh là thương nhân đất đai lừng lẫy của Thượng Hải. Hơn nữa vài năm gần đây, việc làm ăn càng lúc càng lớn, phất nhanh như diều gặp gió, thế lực đã trải rộng khắp mọi xó xỉnh của

Thượng Hải, không thể xem thường.

Nếu chỉ là chuyện làm ăn của Anh

Đông, Tả Chấn tuyệt đối không rảnh mà nhúng tay vào. Anh Đông cũng là

một con cáo già. Trên thương trường, dù đánh ngầm hay là công khai,

người đánh qua, ta đánh lại, Anh Đông đủ sức đối phó. Trừ phi hắn mở

miệng, Tả Chấn cũng không muốn lẫn lộn với những người đó. Chính là, căn cứ vào cơ sở ngầm của Thanh Bang, dường như Trầm Kim Vinh không chỉ

buôn bán đơn thuần mà thôi, hắn vẫn móc nối với một thế lực xã hội đen

khác.

Ở Thượng Hải, đa số người làm ăn đều có chỗ dựa. Nhưng xã hội

đen cũng có phép tắc của xã hội đen. Thậm chí quy tắc này còn lạnh lùng

nghiêm khắc hơn cả chốn quan trường. Quan hệ giữa Anh Đông và Thanh Bang ai ai cũng biết, người người đều hay. Lúc này Hướng Anh Đông ra giá cao thu mua đất, là nhất định phải được, còn có ai dám đứng ra tranh giàng? Đó là tuyên bố muốn làm khó dễ với Thanh Bang.

Nếu người âm thầm giở trò quỷ đúng là Trầm Kim Vinh, như vậy thì thế lực sau lưng hắn nhất định không đơn giản.

Nhiều năm trước, thủ lĩnh của Thanh Bang vẫn là Hà Tòng Cửu, đó là thời điểm

các bang phái của Thượng Hải sống mái kịch liệt nhất. Vì tranh giành địa bàn và lợi ích, giao chiến đẫm máu không kể hết. Địa vị của Thanh Bang, danh tiếng của Tả Chấn cũng là giành được từ năm đó. Từ đó tới giờ, còn chưa có người dám tự ý bước vào địa bàn của Thanh Bang một bước.

Nhưng gần đây, cục diện của Thượng Hải ngày càng hỗn loạn kỳ quái. Bề ngoài

vẫn sóng yên biển lặng như cũ, nhưng khi Tả Chấn yên tĩnh lại, đã mơ hồ

đánh hơi được mùi nguy hiểm như một mạch nước ngầm cuồn cuộn chảy.

Tung hoành tại Thượng Hải nhiều năm như vậy, thận trọng là kinh nghiệm mà Tả Chấn dùng máu tươi để đổi lấy. Càng nguy hiểm thì càng phải trấn tĩnh,

đây là phong cách làm việc trước giờ của hắn.

…………………………………..

(*)

Tô giới: Phần đất mà một nước buộc phải cắt nhượng cho một nước đế quốc. Lúc này Trung Quốc như một cái bánh pizza bị 8 nước đế quốc cắt ra ăn

mà!

Địa điểm gặp mắt với ông chủ Hình là ngay tại Sư Tử Lâm.

Tuy

nói ông chủ Hình là một con rồng tới từ Quảng Đông, nhưng hắn cũng hiểu

rất rõ phép tắc làm ăn trên thương trường ở Thượng Hải. Mỗi câu nói đều

rất cẩn thận, khiêm tốn khách khí, cũng xem như là nể mặt sự chiêu đãi

của Hướng Anh Đông.

Bữa tiệc này, khách và chủ cùng vui, không khí thân thiện.

Nhưng đối với chuyện đất trường đua ngựa, ông chủ Hình lại không nói một lời

nào. Hướng Anh Đông vừa mới thử thăm dò, hắn đều lảng tránh hết lần này

đến lần khác. Mà Tả Chấn chỉ ở một bên ngoảnh mặt làm thinh. Mọi người

vừa nói vừa cười, thoạt nhìn bề ngoài không biết là tưng bừng náo nhiệt

cỡ nào, dường như là bạn cũ nhiều năm mới gặp lại. Thật ra người trong

cuộc, mỗi một bên đều có tâm tư khác nhau.

Tiệc tàn, đã là lúc đêm khuya.

Tả Chấn từ khách sạn đi ra, Đường Hải đã sớm căn dặn tài xế lái xe lại chờ ở cửa chí