
trước đó đã biết Lí Cẩn am hiểu gia sự, nhưng chân
chính nhìn thấy, trong lòng vẫn có cảm giác không nói nên lời. Khi còn
thiếu niên, Chu Sĩ Tranh đã vô số lần tưởng tượng qua tương lai của mình và đối phương, nhưng không thể tưởng tượng được, sau khi chia cách
nhiều năm, loại ảo tưởng này lại có thể thực hiện dưới phương thức ký
kết hợp đồng. Anh có chút tự giễu mỉm cười, mở tủ lạnh.
Bất đồng
với Lí Cẩn, Chu Sĩ Tranh không xuống bếp nên chỉ biết làm vài món đơn
giản, lấy từ tủ lạnh ra một ít bánh mì nướng với xà lách, trứng và thịt
xông khói, có chút không tập trung mà rửa rau xà lách, bây giờ Lí Cẩn có lẽ đang nằm trên giường không thể động đậy đi…….
Chu Sĩ Tranh
hiểu rõ chính mình lúc nãy đã mất đi khống chế, hoàn toàn không chút lưu tình, chỉ có chuyện duy nhất đáng mừng là anh không lộng thương đối
phương. Lúc ấy nguyên nhân làm anh mất đi khống chế kỳ thật rất đơn
giản, bởi vì nghe thấy một câu ‘không nhớ rõ’ kia của Lí Cẩn, tuy rằng
hiểu được chính mình không tồn tại trong trí nhớ đối phương, nhưng hiểu
và chấp nhận dù sao cũng là hai việc khác nhau.
Anh chiên trứng,
chuẩn bị một ít sand-wich đơn giản, làm thêm ly nước chanh sau đó đem
vào phòng, nói với người đang nằm trên giường: “Ăn đi.”
Lí Cẩn ngồi dậy, tựa vào đầu giường, ngoan ngoãn tiếp nhận thức ăn, thấp giọng nói: “Cám ơn.”
Đối phương trên người cái gì cũng chưa mặc, chỉ dùng chăn bông che lại hạ
thân, Chu Sĩ Tranh nhìn hôn ngân chi chít trên cơ thể xích lõa của đối
phương, còn có bộ dáng suy yếu liền cảm thấy không thể kiềm chế được.
Bất quá mấy chục phút trước, Lí Cẩn còn nằm trên chiếc giường này, ngoan ngoãn để mặc anh muốn làm gì thì làm……….Chu Sĩ Tranh chuyển tầm mắt,
nhìn chăm chú vào hư không một chút, cố gắng để chính mình không cần
nghĩ tới phương diện kia nữa.
Lí Cẩn đại khái là thật sự đói
bụng, một dĩa sand-wich đều ăn sạch sẽ, Chu Sĩ Tranh nhìn chén dĩa một
chút, tiếp đó nhìn thấy vẻ mặt thỏa mãn của đối phương. Còn chưa kịp nói gì đã nhìn thấy Lí Cẩn đặt chén dĩa lên đầu giường, có chút gian nan
định leo xuống giường.
“Em muốn làm gì?” Chu Sĩ Tranh hỏi.
“Em muốn tắm một chút.” Đối phương thành thực trả lời.
Chu Sĩ Tranh lúc này mới nhớ lại trên người đối phương đều là mồ hôi cùng
tinh dịch, đại khái rất muốn tắm rửa sạch sẽ một chút, anh vội vàng đỡ
lấy đối phương, có chút không được tự nhiên nói: “Anh đỡ em qua.”
Lí Cẩn gật gật đầu, cả người cơ hồ rúc vào trong lòng anh, phảng phất cả
ngươi vô lực. Lại nói thêm, dáng người cả hai gần bằng nhau, chu Sĩ
Tranh cũng không đủ lớn để ôm đối phương vào phòng tắm, nhiều lắm cũng
chỉ có thể nửa đỡ nửa ôm. Hai người vào phòng tắm xong, Lí Cẩn ngồi
xuống trong bồn tắm lớn, mở vòi sen, sau đó lấy sữa tắm tẩy trừ cơ thể.
Chu Sĩ Tranh do sự một chút, chợt nghe đối phương cơ hồ có chút khách khí nói: “Anh ra ngoài trước đi, em tự mình tắm được.”
Lí Cẩn đã nói như vậy, Chu Sĩ Tranh chỉ có thể gật gật đầu, đi ra khỏi
phòng tắm. Tuy rằng rất muốn tự mình tẩy trừ cho cậu, bất quá Chu Sĩ
Tranh nhìn ra đối phương cũng không muốn để anh động thủ, bằng không
luôn luôn ngoan ngoãn thuận theo ý mình sẽ không cố tình mở miệng bảo
mình đi ra ngoài, vì thế Chu Sĩ Tranh hiểu rõ ý cậu mà rời đi. Đóng cửa
phòng tắm lại, Chu Sĩ Tranh đứng ở đó một lúc lâu mới xoay người đi. Bởi vì phóng túng cả buổi sáng, sàng đan cùng chăn đơn đều có chút khó coi, anh đổi một bộ mới, tùy ý nhét mớ đó vào trong giỏ giặt quần áo. Bên
ngoài vẫn còn mưa, không thể mở cửa sổ thông khí, Chu Sĩ Tranh liền mở
điều hòa. Anh nhìn không khí u ám ngoài cửa sổ, đột nhiên nghĩ tới, chỉ
có thời gian một năm…… một năm sau, anh thật sự có thể buông người này
sao? Từ nhỏ đến lớn, Chu Sĩ Tranh luôn là một người cố chấp, thích thứ
gì cũng chưa từng thay đổi, anh xác định, từ sau khi chia tay, sau nhiều năm như vậy, anh vẫn thích Lí Cẩn……. nhưng mà, hiện tại Lí Cẩn đã thay
đổi, tuy rằng không biết vì cái gì lại biến thành dạng này nhưng Chu Sĩ
Tranh lại càng si mê cậu hơn. Này cũng không phải hiện tượng tốt.
Anh muốn.
Thậm chí ngay vừa rồi, anh còn không thể khống chế làm ra chuyện như vậy với Lí Cẩn, tuy rằng đối phương cũng không phát hiện ra dị trạng gì, nhưng
anh vốn không nên kích động như vậy……. nhớ lại chuyện xảy ra vừa nãy,
còn có bộ dáng nhu thuận từ đầu tới cuối, tay anh đột nhiên run rẩy khe
khẽ, hô hấp cũng dồn dập hơn, Chu Sĩ Tranh dùng sức siết tay, vội càng
lấy một cái chai trong ngăn tủ, lấy một viên thuốc nuốt vào. Một lát sau hô hấp của anh dần dần bình tĩnh lại, khôi phục lại trạng thái trấn
định.
Chu sĩ Tranh bỏ lại chai thuốc vào ngăn tủ, hít sâu một
hơi, anh không phải không thích bộ dạng nhu thuận của đối phương, ngược
lại, chính bởi vì quá thích…..tuy rằng biết bộ dáng kia chỉ là giả vờ,
nhưng dạng Lí Cẩn này, lại vô cùng hữu hiệu kích động dục vọng đã ngủ
đông từ rất lâu trong lòng anh……..hơn nữa, anh biết rõ cứ như vậy cũng
không phải biện pháp…… bất quá chỉ ngắn ngủi vài ngày anh đã muốn lún
vào nó ngày càng sâu.
“Anh đang làm gì?” Người từ trong phò