Chích Thị Nhất Tràng Du Hí

Chích Thị Nhất Tràng Du Hí

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322970

Bình chọn: 10.00/10/297 lượt.

ng tắm tập tễnh đi ra, trên người quấn một chiếc khăn tắm, cả người ướt sũng,

tóc ướt dán trên trán, gương mặt tuấn tú mang theo tươi cười có chút vô

tội, thoạt nhìn có vài phần tâm tính trẻ con.

“Không có gì.” Anh đáp.

Đối phương thực tự giác nhích lại gần, dừng lại bên cạnh anh, tựa hồ muốn

nói gì, cũng như đang chờ anh nói chuyện. Chu Sĩ Tranh nhìn cậu, một lát sau thình lình nói: “Anh không thích nam nhân nhu thuận.”

Đột nhiên nghe thấy thế, Lí Cẩn ngẩn người, không lập tức trả lời, hơi cúi thấp đầu, thoạt nhìn tựa hồ đang suy nghĩ gì.

Những lời này quá đột ngột, bất quá nếu không nói, đại khái sẽ không còn kịp

bởi vậy Chu Sĩ Tranh cũng không hối hận, chẳng qua, ít nhiều gì cũng có

chút tò mò…… mình nói như vậy, sau này Lí Cẩn sẽ dùng dạng thái độ gì để đối mặt với anh? Anh vô cùng hứng thú.

Đây là một giấc mộng.

Chu Sĩ Tranh rất rõ chuyện này. Trong mộng chính mình vẫn còn bộ dáng mới

hơn mười tuổi, vô cùng non nớt, cũng vô cùng cố chấp. Trong mộng Lí Cẩn

đeo một cặp kính rất dày, cầm trên tay một trái bóng rổ, cười vô cùng

rực rỡ, đừng bên dưới khung rổ, ngoắc tay ý bảo anh đi qua, Chu Sĩ Tranh không chút do dự nhanh chóng chạy về phía người kia.

Hai thiếu

niên phơi nắng dưới mặt trời mồ hôi ướt đẫm, ánh mặt trời gắt đến chói

mắt nhưng bọn họ không có ai bảo ngừng lại. Một lần lại một lần, hai

người chơi một chọi một trên sân bóng, bình thường người thua đều là Chu Sĩ Tranh, nhưng anh cũng không để ý.

Không biết vì cái gì, trong mộng thời gian dường như ngừng lại, thân hình mình nhỏ gầy chạy tới

chạy lui trên sân bóng, tuy rằng mệt mỏi nhưng lại có cảm giác thỏa mãn

khác thường. Có lẽ là bởi vì người đối diện kia vẫn nhìn anh, chưa từng

dời tầm mắt…….

Đối phương so với anh cao lớn hơn không ít, bên

trong ánh mắt vô thức chứa đựng một tia trìu mền cùng yêu thương. Kia

hoàn toàn không giống như ánh mắt đang nhìn một nam sinh đồng khóa, có

điều so ra càng giống như đang nhìn một con mèo nhỏ hay chó con không có nhà để về, tựa hồ muốn an ủi mà sờ sờ đầu anh, lại muốn chiếu cố yêu

thương, cho dù như thế, Chu Sĩ Tranh cũng không cảm thấy sinh khí.

Bị người mình yêu mến dùng loại ánh mắt này nhìn, cho dù bên kia đại khái

có một nửa là thương hại, anh vẫn cảm thấy chính mình vô cùng hạnh phúc.

Giấc mơ đến lúc này thì chấm dứt. Chu Sĩ Tranh nghe thấy tiếng vang của đồng hồ báo thức, chậm rãi mở mắt ra, đưa tay lên ấn chốt báo thức. Người

bên cạnh vẫn còn say ngủ, hô hấp rất vững vàng, Chu Sĩ Tranh đưa tay

chạm vào hai gò má cậu một chút, đối phương lập tức tỉnh dậy.

“………..Sớm an.”

Đối phương không mở mắt ra, chính là vừa nói như vậy, vừa cọ cọ hai má vào

vai anh, giống như mèo con. Này đại khái không phải diễn trò, chỉ là đối phương vẫn còn chưa tỉnh táo. Một lát sau, Lí Cẩn đột nhiên mở mắt,

ngồi dậy, giật ra khoảng cách giữa hai người.

“Em đi chuẩn bị bữa sáng.” Đối phương có chút không để ý cào cào tóc, tự nhiên hôn lên mặt anh một chút: “Anh muốn ăn gì?”

“Gì cũng được.” Chu Sĩ Tranh đáp.

Từ ngày anh nói mình không thích nhu thuận, Lí Cẩn liền thay đổi, thật

không phải nói như vậy không tốt, chính là Chu Sĩ Tranh rất nhanh hiểu

được Lí Cẩn vẫn như trước đóng một vai diễn, không phải là biểu hiện

chuyên nghiệp, càng giống như quan hệ của bọn họ là một trò chơi, chẳng

qua đối phương chỉ đang chơi một cách nghiêm túc mà thôi.

Từ ngày đó bắt đầu, đối phương giống như đột ngột thay đổi bộ dáng, giống như

một con tắc kè hoa, phủ thêm một lớp da màu sắc bất đồng, biến thành một sinh vật bất đồng, nguyên bản là ôn nhu ngoan ngoãn, đột nhiên trở nên

có tính công kích, lại càng thêm thẳng thắn nhiệt tình tùy tính, khi làm tình cũng chủ động hơn, lúc ẩn lúc hiện, phảng phất có một chút giống

như trong quá khứ lúc bọn họ quen biết nhau……..

Nhìn đối phương

như vậy, Chu Sĩ Tranh tuy rằng vẫn duy trì bình tĩnh như dĩ vãng, nhưng

luôn nhịn không được mà phỏng đoán bên trong thái độ của đối phương rốt

cuộc có bao nhiêu phần chân thật, lại có bao nhiêu phần giả dối. Sau đó

Chu Sĩ Tranh có chút nhớ nhung.

Lí Cẩn đại khái giống như một

dòng nước trong veo, khi tiến vào những chiếc lọ nó sẽ có hình dáng khác nhau, nhưng những thứ bên trong vẫn không thay đổi. Nói đến nữa thì dù

sao Lí Cẩn cũng không phải diễn viên chuyên nghiệp, cho dù có ngụy trang vẻ ngoài cỡ nào thì cũng bất giác để lộ ra một chút bản tính chân thật.

Bởi vậy, anh cũng không phỏng đoán thái độ đối phương nữa. Chu Sĩ Tranh rửa mặt xong, thay áo sơ mi quần tây, sau đó đi về hướng nhà ăn. Trên bàn

đặt sẵn bữa sáng nóng hổi, xúc xích Đức và trứng, khoai tây nghiền và

bánh mì bơ, còn có một ly cà phê nóng. Lí Cẩn thu dọn dụng cụ xong liền

đi qua bàn ngồi xuống, rúc vào bên người anh. Cậu cố ý bám dính vào anh, trong lòng Chu Sĩ Tranh hiểu được, nhưng cũng không có ý kháng cự.

Chu Sĩ Tranh cắt một khối bánh mì bơ, đưa tới miệng đối phương, Lí Cẩn lập

tức ngoan ngoãn nhấm nuốt, khóe môi lộ ra tươi cười, hôn nhẹ lên môi anh một chút, giống như biểu đạt cảm tạ. Cẩn thận nghĩ lại, động tác của

đối phương


XtGem Forum catalog