Polly po-cket
Cho Anh Nhìn Về Em Tập 2

Cho Anh Nhìn Về Em Tập 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323592

Bình chọn: 9.00/10/359 lượt.

dưới thân hình phì nộn của Thích Kiến Anh, mỗi cử động đều bị

đổi lại bằng một cú tát ong đầu nhức óc. Mọi người trong buồng giam đều giả vờ

ngáy, sự phản kháng của cô giống như vùng vẫy lúc sắp chết đuối, càng lúc càng

yếu ớt. Từ Lâm Hằng Quý đến Hàn Thuật, giờ lại đến Thích Kiến Anh, lẽ nào cô

mãi không thoát khỏi cơn ác mộng này ư?

Đêm hôm

đó, toàn bộ giám thị lẫn phạm nhân trại giam đều nghe thấy một tiếng hét xé

tai. Khi cán bộ trực ban điên cuồng thổi còi, nhanh chóng rọi đèn pin chạy lại,

mở cửa buồng giam của cô, chỉ thấy Thích Kiến Anh mặt mũi máu me đầm đìa điên

loạn đấm đá lên người Cát Niên, Cát Niên người nhũn như sợi mì tôm co rúm lại

một đống, không kêu một tiếng, trong miệng vẫn sống chết ngoạm lấy một vật máu

me không rõ hình thù – đó là toàn bộ tai trái của Thích Kiến Anh.

Quản

giáo tách hai người họ dẫn đi, trên nền buồng giam vẫn còn hai vũng máu to.

Cát

Niên nằm trên giường bệnh gần ba tháng, cô cũng không rõ chính xác là bao lâu.

Những ngày ở giữa ranh giới giữa tỉnh và mê, cô lờ mờ biết nhà tù đã thông báo

cho người nhà biết về tình hình của cô, nhưng không hề có ai tới thăm, cô cũng

không chờ đợi bất kỳ ai tới. Có lẽ lần này chết cũng được rồi, con sâu bướm bị

bỏ lại cô đơn, không chừng chết rồi lại có thể hạnh phúc hội ngộ cùng Vu Vũ ở

một thế giới khác.

Nhưng

cô chết không nổi, bệnh viện trại giam với những điều kiện chữa trị thô sơ là

thế cuối cùng vẫn cứu được mạng cô. Hai tháng sau vào một buổi sáng, cô tỉnh

táo nhìn ánh nắng chiếu bên mép gối.

Vu Vũ,

đến giờ mà anh vẫn không muốn gặp em sao?

Chết

không nổi, vậy thì cố sống cho tốt. Cô nghe tiếng Vu Vũ từ xa xăm vọng lại.

Cát

Niên một lần nữa thuyết phục bản thân bắt tay làm hòa với số phận, có lẽ số

mệnh cô vẫn còn dài, so với cả đời người, năm năm cũng đâu có có gì khó chịu

đựng, hơn nữa thời gian ngồi tù của cô còn có thể ngắn đi một chút. Cô hộ lý

đưa thuốc buổi sáng đẩy cửa bước vào, thấy Cát Niên yếu ớt lấy tay đùa bắt ánh

sáng, nằm trên giường bệnh mỉm cười, “Chị hộ lý, tóc chị đẹp quá.”

Vì lý

do đặc biệt nào đó, bệnh tình của Cát Niên chỉ được ghi một cách mơ hồ trong

bệnh án. Cát Niên phục hồi trở lại buồng giam, Thích Kiến Anh bị cô ngoạm mất

một tai trái đã bị điều khỏi buồng giam của các cô. Cát Niên trước và sau khi

bị bệnh bỗng trở thành hai con người hoàn toàn khác nhau, dù cô vẫn trầm tĩnh

như cũ, nhưng mọi người đều nhớ đến cảnh tượng cô mặt không biến sắc ngoạm tai

Thích Kiến Anh máu chảy đầm đìa, ít nhiều cũng có chút dè chừng. Còn cô lại trở

nên càng cởi mở, rộng rãi, cô tha thứ cho bản thân mình, và cũng đối xử tốt với

tất cả mọi người xung quanh.

Công

việc trong trại giam chủ yếu là may gia công. Trại giam nhận việc từ các xưởng

bên ngoài về giao cho các phạm nhân hoàn thành, nào là thêu hoa, đính ngọc, đan

áo… hầu hết đều do từng buồng nhận về hoàn thành chỉ tiêu trong ngày. Dựa vào

năng suất mà tính điểm cải tạo. Cát Niên thích ứng rất nhanh với hoàn cảnh, từ

một người mới đầu đơm khuy còn bị kim đâm vào tay, dần dần cô hoàn thành chỉ

tiêu của mình xong còn giúp những người khác trong phòng. Sau này trại giam cải

tiến “trang thiết bị” thành máy may, cô đạp máy may cũng rất nhanh, đồ làm ra

vừa đều lại vừa đẹp. Sau này cô nghĩ, đây cũng coi như một kỹ năng trại giam

dạy để cô mưu sinh.

Vì Cát

Niên quan hệ xã giao tốt, lại cũng coi như có chút văn hóa, đầu óc nhanh nhẹn,

không chỉ các bạn tù mà cả quản giáo cũng đều yêu mến cô. Cô làm buồng trưởng,

hộ lý, quản lý thư viện, lại ghi danh tham gia lớp học từ xa, đại diện trại

giam đi thi các chương trình kiến thức đều được giải…

Sau khi

tai Thích Kiến Anh bị thương, qua xét nghiệm thường quý của bệnh viện bất ngờ

phát hiện chị ta bị xơ gan, tin này nhanh chóng khiến chị ta suy sụp, từ đó sức

khỏe ngày một đi xuống. Cát Niên ở tù được nửa năm, Thích Kiến Anh đã nằm liệt

giường. Vì chuyện trước đây, Cát Niên và chị ta coi như cũng có thù cũ, giờ

Thích Kiến Anh ốm lừ đừ cũng chẳng có bản lĩnh gây sự với ai, là phạm nhân hộ

lý, Cát Niên có nhiệm vụ chăm sóc cho tất cả các bệnh nhân bị bệnh. Xét đến

quan hệ giữa hai người, quản giáo có ý để Cát Niên không phải làm nhiệm vụ này,

nhưng cô từ chối, cho rằng không nhất thiết phải như vậy. Cô bình tĩnh chăm sóc

Thích Kiến Anh đang ngày một ốm yếu, thậm chí chị ta thâm thù cắn một vết thật

đau trên tay cô, cô cũng không kêu một tiếng. Cuống cùng vào một ngày, khi Cát

Niên đang cẩn thận lau người cho Thích Kiến Anh, người phụ nữ đã đâm chồng và

kẻ thứ ba tổng cộng 31 nhát dao, người đàn bà trong trại giam không ai là không

kinh sợ ấy, đã khóc trước mặt Cát Niên như một đứa trẻ.

“Trước

đây anh ta rất yêu tôi, tôi đã cùng anh ta đi qua những thời khắc đẹp đẽ nhất,

khi lập nghiệp cũng cùng anh ta chịu biết bao khổ cực, vì anh ta tôi phải vay

khắp lượt bên nhà ngoại, anh ta thành công rồi, lại nói không cần tôi nữa… hu

hu, anh ta không cần tôi nữa… con trai tôi nói tôi là con rắn độc.”

Đây là

lần đầu tiên Cát Niên nghe kể những chuyện trước đây từ