Polaroid
Chọc Giận Thục Nữ

Chọc Giận Thục Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321955

Bình chọn: 10.00/10/195 lượt.

hật sâu, đang chảy máu tươi ồ

ạt, làm thế nào cũng không cầm máu được. . . . . .

Mật Nhi chậm chạp đi đến trước cửa, mở cửa phòng ra, vẻ mặt Thẩm hồng lo lắng ngã vào.

“Mật Nhi, Mật Nhi, em không sao chớ? Em nói vài lời đi, ông trời ơi, đến tột cùng gã đàn ông kia làm gì với em?” Thẩm hồng vội vàng quan sát Mật Nhi, đôi tay lau mặt Mật Nhi.

Càng nhìn, Thẩm cơ càng cảm thấy tội ác càng nặng. Không phải chỉ

nói là đem Mật Nhi đưa cho người đàn ông kia cả đêm thôi sao? Tại sao

Mật Nhi tiều tụy mất hồn, giống như bị đông đảo đàn ông lăng nhục vậy.

Cô không giống như bị thương, nhưng trong đôi mắt là một mảnh tĩnh

mịch, giống như đã đau thương đến tột cùng, ngay cả tiếng khóc cũng mất

đi.

Chỉ là một đêm hoan ái, làm sao lại khiến Mật Nhi tiều tụy đến mức

này? Chẳng lẽ tên Lôi Đình mặc dù bề ngoài thể diện, trên thực tế là tên biến thái? Là gã cả đêm hành hạ, khiến Mật Nhi mới có thể giống như xác mấy hồn, đau đớn thật sâu?

Mật Nhi miễn cưỡng kéo môi cười một tiếng, nụ cười kia không đạt tới đáy mắt.”Mama, em không sao.” Cô nói, bộ dáng kia khiến người ta đau

lòng cực kỳ.

“Còn nói không sao, sắc mặt của em tái nhợt giống như giấy trắng

rồi.” Thẩm hồng vội vàng bảo người chuẩn bị một chút đồ ăn, nhìn loại bộ dáng Mật Nhi thế này, bà thật sự khó chịu. Bà nắm tay Mật Nhi, trong

khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì; bà cho rằng Mật Nhi sẽ hận

bà, nhưng khi Mật Nhi xuất hiện, trong mắt chỉ có đau thương, hoàn toàn

không nhìn thấy oán hận.”Mật Nhi, em có hận chị không?” Thẩm hồng đột

nhiên hỏi.

toàn thân Mật Nhi chấn động, thật lâu không nói gì. Cô hít sâu một

hơi, chậm rãi lắc đầu.”Ban đầu em tiến vào đây, cũng nên ngờ tới sẽ xảy

ra chuyện như vậy.” Cô nhàn nhạt mỉm cười, đồng thời nghĩ về chuyện tờ

chi phiếu kia, anh ta đùa cợt hỏi cô muốn bào nhiêu, thì trong lòng

thoáng qua đau đớn kịch liệt.

Lúc này, một phục vụ đột nhiên cuống quít đi vào gian phòng, lo lắng tìm kiếm Thẩm hồng.”Mama, đã xảy ra chuyện.” Anh khẩn trương nhìn Thẩm

hồng, sau đó tầm mắt rơi vào trên người Mật Nhi, thần sắc hết sức bất

an.

Thẩm hồng nhíu mày.”Nói rõ ràng đi, xảy ra chuyện gì?”

“Là em gái của Mật Nhi, tối hôm qua cô ấy ở chỗ này câu một vị khách là người phụ trách ngân hàng tư nhân ngầm, người nọ cho là có duyên gặp mặt, cao hứng dẫn Ngạc Nhi đến khách sạn. Nhưng mà Ngạc Nhi bỏ thuốc

người nọ, sau đó đem tài vật của đối phương cướp sạch không còn một

mảnh. Người kia sau khi tỉnh lại thì nổi giận, tra ra chỗ Ngạc Nhi ở,

đem Ngạc Nhi bắt đi, nói là nếu muốn người sống trở lại, nhất định phải

cầm một trăm ngàn đi đổi lấy người.”

“Ông trời ơi, đây quả thực là bắt cóc mà!” Thẩm hồng kêu lên, nhìn

thấy thân thể Mật Nhi mềm yếu ngã xuống thì vội vàng đỡ cô dậy.

toàn thân Mật Nhi đột nhiên run rẩy, nhất thời trước mắt đen kịt, cơ hồ muốn bất tỉnh đi. Tay cô che lấy ngực, cảm nhận được tim mình đnag

đạp mạnh.

Một ngày con người có thể tiếp nhận bao nhiêu kích thích? Cô chỉ cảm thấy tất cả đều đã quá, khiến cô cơ hồ muốn hỏng mất. Đầu tiên là cô bị người yêu làm nhục, tiếp theo là em gái sống nương tựa lẫn nhau lại bị

bắt cóc. . . . . . Một trăm ngàn? Số tiền cô kiếm được trong những năm

gần đây đã trả bớt món nợ của mẹ, miễn cưỡng có thể duy trì cuộc sống

của hai chị em mà thôi, làm sao có thể có một số tiền lớn như vậy?

“Mật Nhi, em bình tỉnh một chút.” Thẩm hồng trấn an cô, cũng cắn môi giống như là đang suy nghĩ sẽ làm ra quyết định trọng đại.

“Không, em muốn đi tìm Ngạc Nhi, để em nói chuyện với người kia, em

muốn xin lỗi gã, muốn gã thả Ngạc Nnhi.” Mật Nhi kích động nói, liều

chết muốn tránh thoát hai tay của Thẩm hồng.

Cô không thể mất đi Ngạc Nhi, đó là em gái duy nhất của cô, trong

một khoảnh khắt yếu ớt, nếu ngay cả thân nhân duy nhất cũng mất đi, cô

không biết sống còn ý nghĩa gì?

“Em không thể đi, em đi chẳng khác gì dê vào miệng cọp. Em nghĩ đi,

chuyện Ngạc Nhi đùa giỡn khách quen ở nơi này ai không biết chứ? Sao lại có thể ngu đến nỗi dẫn Ngạc Nhi đi thuê phòng, mắc bẫy của con bé? Đây

rõ ràng là một cái bẫy, gã cố ý giỡ trò, biết em không có số tiền kia,

nên ép em nhất định phải đi theo gã.” Thẩm hồng phân tích.

“Nhưng mà, Ngạc Nhi đang gặp nguy hiểm. Nếu gã nhằm vào em, vậy hãy

để cho gã tới tìm ta, đừng thương tổn Ngạc Nhi!” Mật Nhi thống khổ lắc

đầu, không hiểu tại sao tất cả mọi chuyện lại đều xảy ra trong vòng một

ngày?

Thẩm hồng suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định nói: “Trong két

sắt có chừng sáu trăm vạn tiền mặt, tạm thời lấy ra, về phần tiền còn

dư, chị sẽ cất lại. Yên tâm, chị kinh doanh khách sạn mấy năm qua, cũng

quan hệ không ít người trong xã hội ngầm, người nọ cũng chỉ dám hóng gió một chút, nếu chúng ta đưa tiền, gã không dám không thả người.”

Nói xong, Thẩm hồng liền đi ra ngoài, mấy phút sau phục vụ lại ôm một vali nặng nề đi vào phòng.

“Mama, số tiền này. . . . . .” Mật Nhi không cách nào nói thành lời . thật ra trong lòng cô hết sức phức tạp, Thẩm hồng bán đứng sự tín nhiệm của cô, tặng cô cho Lôi Đình, cô nên hận Thẩm hồng, nhưng trong tìn