The Soda Pop
Chọc Giận Thục Nữ

Chọc Giận Thục Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321964

Bình chọn: 10.00/10/196 lượt.

khiết của khuôn mặt

mình, đông đảo mỹ phẩm không cách nào che giấu thần sắc tiều tụy, hai

mắt trong veo một mảnh tĩnh mịch, không có bất kỳ ba động, chỉ có đau

thương thật sâu. Cô cầm thỏi son tô môi, sau đó mặc bộ váy xẻ mày trắng, từ xiêm áo đến da thịt, đều trắng nõn như ngọc.

hơn một tháng qua, trong mắt người khác, tựa hồ cuộc sống của cô

không có bất kỳ thay đổi, ngày qua ngày đến quán rượu làm việc. Về phần Ngạc Nhi, học được một chút dạy dỗ, vì vậy không dám đến đây tìm Mật

Nhi, ngoan ngoãn trở lại trường đi học, ban ngày đều ở nhà.

Không có ai biết, trong lòng Mật Nhi đang thừa nhận hành hạ mãnh liệt.

Trên bàn bày bữa ăn chưa từng động tới, canh cá lạnh thấu kết thành

lớp mỡ đông dày, vượt qua thời gian dùng cơm đã lâu, cô lại vẫn không

muốn ăn cơm. Bởi vì trước kia từng bị hạ dược trong súp, mặc dù cô không oán hận Thẩm hồng, nhưng trong tiềm thức không bao giờ nguyện ý ăn bất

kỳ thức ăn nào trong quán rượu.

mặc dù lòng cô mệt mỏi, nhưng vẫn có thể cảm nhận được tâm tình khẩn trương, khi Lôi Đình tùy thời rình vây bốn phía, ánh mắt lợi hại giống

như đao kiếm, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của cô, khẩn trương của

anh khiến cô không cách nào ăn cơm được.

Trên cửa có tiếng vang hơi nhỏ, người đàn ông cao lớn nhanh nhẹn

bước vào, dễ dàng tránh thoát ánh mắt mọi người. Khi anh muốn, bước chân anh có thể hoàn toàn im lặng, giống như một Quỷ gọi hồn, lặng lẽ đi tới trong phòng cô.

Mật Nhi hô nhỏ một tiếng, quay đầu lại, tròng mắt hơi kinh hoảng vừa lúc nghênh đón cặp mắt đen lạnh như băng của anh.

Anh cười lạnh một tiếng, tầm mắt sắc bén đánh giá cô.”Cần gì kinh

hoảng như vậy? Có phải tôi đến thường xuyên, làm trở ngại cô chiêu đãi

người đàn ông khác ở nơi này hay không?” Anh cố ý nói ra từ ngữ đả

thương người, mắt lạnh nhìn thân thể cô, bởi vì câu nói kia mà suy yếu.

Anh nắm chặt hai quả đấm, khắc chế xung đột muốn ôm lấy cô.

“Tôi không chiêu đãi khách ở nơi này.” Cô lạnh nhạt nói, đã từ từ có thói quen anh châm chọc lạnh như băng, hiểu được cách bảo vệ trái tim

vốn yếu ớt, đem linh hồn núp ở góc khuất nhất, cưỡng bách mình lạnh

lùng, thậm chí muốn mình thử hận anh.

Nhưng mà, việc ấy thật khó khăn! Dù sao anh cũng là người đàn ông mà cô hâm mộ, cho dù anh làm cô thương tổn thật sâu, cô cũng không có cách nào hận anh. Cô có thể đối với những người khác lạnh lùng, nhưng với

Lôi Đình, anh lại khiến cô yêu say đắm.

“Không ở nơi này chiêu đãi, như vậy là ở nơi nào? Trong phòng hát,

hay khách sạn?” Bước chân của anh yên tĩnh , thân hình cao lớn cùng với

nhỏ bé có vẻ không hợp nhau. Anh ngồi trên ghế sa lon, nhẹ rót ly rượu

đầy, sau một uống tất cả

Mật Nhi không nói gì, chẳng qua là lẳng lặng lắc đầu, biết giải

thích thế nào đi nữa đều vô dụng, anh không nguyện ý nghe. Giải thích

của cô, chỉ đổi lấy sự phẫn nộ của anh, hoặc là câu nói đả thương người

mà thôi.

Lôi Đình thỉnh thoảng sẽ tới quán rượu, anh tiến vào từ cửa sau,

tránh tai mắt mọi người, sau đó trực tiếp tiến vào trong phòng của Mật

Nhi. giao dịch giữa bọn họ, chỉ có bọn họ biết, Thẩm hồng không dám

nhúng tay, lại không dám lộ ra, bà không hiểu tình huống thật sự, trong

lòng còn có mấy phần mừng rỡ, cho rằng Mật Nhi xác thực có biện pháp,

tìm được một người đàn ông giàu có lại ưu tú, có thể dựa vào. Cho nên dù thời gian anh ở trong phòng Mật Nhi lâu hơn một chút, chậm trễ những

khách khác, Thẩm hồng hoàn toàn không trách móc nặng nề.

Chỉ là bọn họ không phải như Thẩm hồng suy nghĩ ở trong phòng triền

miên như keo như sơn; Lôi Đình đến trong quán là bởi vì muốn giám thị cử động của quản lý Trần, anh muốn Mật Nhi cẩn thận nói ra, khách quản lý

Trần mang đến có thân phận gì, hoặc là ngày đó bọn họ đã nói những gì,

Mật Nhi đều phải ghi nhớ rõ ràng, sau khi đó trở lại phòng cặn kẽ báo

cáo cho anh.

Khi Lôi Đình đang làm việc, vốn không giữ lại tình cảm và thể diện

làm gì, huống chi, hôm nay anh đã hiểu lầm Mật Nhi thật sâu, lúc trước

nghe được đoạn cuối của đối thoại khiến anh tin Mật Nhi là dùng quỷ kế;

cho dù mấy ngày nay nhìn ánh mắt cô vô tội, cùng với bộ dáng dần dần

tiều tụy, anh vẫn chưa nguyện ý cho cô bất kỳ thương hại, tiếp tục bừa

bãi dùng ngôn ngữ hoặc là hành động tổn thương cô.

trong lòng anh không ngừng tự nói với mình: Mật Nhi chỉ là một ả đàn bà muốn có tiền bất chấp thủ đoạn, chỉ cần người nào xuất ra giá tiền

cao là có thể lấy được thân thể xinh đẹp của cô, cùng với những thứ ngôn ngữ vô tội kia đủ để lừa gạt mọi người, cho dù anh không bao cô, cũng

sẽ có người đàn ông khác dùng tiền bạc mua cô, cô có thể vì tiền uyển

chuyển yêu kiều dưới thân người đàn ông khác——

tại sao anh có thể quan tâm một người phụ nữ như vậy!

tay Lôi Đình đột nhiên hơi dùng sức, ly rượu trong tay vỡ vụn, máu

tươi trào ra. Anh nhíu mày, tiện tay vẩy mấy cái, mặc cho máu tươi chảy

ra cũng không để ý.

“Đợi chút.” Mật Nhi hô nhỏ một tiếng, nhìn thấy anh bị thương thì

không kịp nghĩ tới lời nói đả thương người của anh, vội vàng tiến đến,

không chút nghĩ ngợi cầm cổ tay của anh.

“Buông tay.” Anh lạnh