80s toys - Atari. I still have
Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường

Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210135

Bình chọn: 8.5.00/10/1013 lượt.

thế?

Cố gắng nửa ngày mới phát hiện không biết vì sao

vừa khởi động nửa người mà tay đã mềm nhũn ngã xuống, không tin, tiếp

tục đứng lên, không biết sao lại bỗng nặng sau đó lại ngã xuống, tôi sờ

sờ đến cằm hắn, hậu tri hậu giác mới phát hiện thằng nhóc bên cạnh này

không biết dùng bao nhiêu ngón tay túm chặt góc áo của tôi không buông,

bởi vì phòng quá tối cho nên trò đùa dai của hắn rất thuận lợi.

Tôi phát hỏa, cũng vươn tay túm chặt góc áo của mình “Cậu buông tay cho

tôi, ngu ngốc, bản văn tự cổ đại Tarian kia tôi phải tận lực lợi dụng

hết thảy thời gian phiên dịch hết, đây là công việc của tôi, Lance.”

“Công việc quan trọng như vậy sao? Tôi không hiểu được nếu cô trả giá đại

giới lớn như vậy có thể được đến thứ gì.” Hắn buông tay ra, sau đó ngồi

dậy.

Tôi cũng ngồi xuống theo, vươn tay hất nhẹ mái tóc sang một bên đi, trong phòng không có chút ánh sáng, tôi không thấy rõ vẻ mặt

của hắn, nhưng vẫn có thể cảm nhận được tư thái của hắn rất tùy ý.

“Bởi vì đây là trách nhiệm của tôi, là chuyện tôi phải đi làm.” Suy nghĩ hai giây, vẫn quyết định tốn chút thời gian mà nói rõ ràng một vài vấn đề,

câu thông không được hậu quả chính là rất có khả năng ngày nào đó nửa

đêm hắn sẽ điên lên mà muốn siết chết tôi “Trước lúc có được thứ gì, tôi hẳn là càng nên chú ý xem làm thế nào để hoàn thành công việc, nếu

Harris đã giao công việc này cho tôi vậy thì nhất định có lý do tại sao

tôi nên phụ trách, khi tôi tiếp nhận công việc phiên dịch văn tự cổ đại

này thì tôi phải có tự giác dốc hết mọi năng lực để hoàn thành, đây là

trách nhiệm của người được giao việc.”

Nhận việc, thì phải cố

gắng đi hoàn thành, phần thưởng có nhận được hay không, đó lại là chuyện sau khi hoàn thành, đạo lý này rất đơn giản không phải sao.

“Lại là trách nhiệm? Trách nhiệm của cô thật nhiều, nhưng lấy năng lực của

Miru thì có thể làm được bao nhiêu? Chỉ phiên dịch thôi đã không thể,

khi đã biết rõ đại giới phải trả rất nghiêm trọng lại không đáng nhưng

vẫn tiếp tục kiên trì không phải là một điều rất ngu xuẩn sao?” tiếng

cười của hắn rất nhẹ, lạnh lùng trào phúng.

Tôi nên thấy may mắn sao? Rốt cục nhìn thấy đứa trẻ này dùng thái độ và lời nói rất chân

thật lộ ra sự thẳng thắn, là vì...... hắn đang tức giận?

Tôi

cũng cười theo, tự tin tích lũy theo thời gian luôn ở những lúc lơ đãng

kiên trì lại rõ ràng lên “Ne, ngu xuẩn thì sao, chỉ cần có thể làm

chuyện mình muốn làm mà không trái với đạo đức luân thường, hơn nữa lại

làm được, cho dù đầu óc thiếu hai, ba căn thần kinh cũng không sao cả,

không phải sao? Trả giá và thứ được nhận không quan trọng, quan trọng là phải xem mình muốn làm cái gì đã, dù có thể tìm được cái gì trong bản

văn tự cổ đại này, tôi vẫn chỉ muốn phiên dịch hết chúng nó, vậy là

được.” Rõ ràng điều này rất đơn giản, vì sao phải đi nghĩ nhiều như vậy

làm gì? Nghĩ nhiều sẽ ngốc đi.

Hắn quay đầu nhìn tôi, tôi không

nhìn rõ đôi mắt hắn trong bóng tối, chỉ cảm thấy hình như hắn đang suy

nghĩ gì đó, hắn hơi che miệng ngẩn người một hồi mới lạnh lùng nói: “Nếu cô là năng lực niệm giả, 98% là hệ cường hóa trời sinh, những người có

chủ nghĩa không có đầu óc.”

Tôi bị câu nói của hắn bổ mạnh một

cái, cái gì mà không đầu óc? Tôi đột nhiên cảm thấy bản chất thật của

thằng nhóc này ngoài tính cách ác liệt ra còn cộng thêm cả miệng cực kỳ

ác độc đi, lúc không giả bộ lễ phép giả mù sa mưa, thì kiêu ngạo và

những câu nói tức chết người lập tức đều chạy hết ra miệng, sao hắn có

thể nói như thế? Nhồi nhiều sách như vậy rồi, tôi không tin cậu không

tìm thấy các từ ngữ uyển chuyển thay thế. Cậu cố ý phải không!

“Mặc kệ thế nào, trước lúc không có cách nào khác, tôi sẽ kiên trì mục tiêu

của chính mình, rốt cuộc mấy giờ rồi?” Một câu tổng kết: có nghe hay

không là chuyện của hắn, nói xong tôi xuống giường, đi chân trần bước

lên sàn lạnh lẽo khiến cho đầu óc thanh tỉnh lại không ít.

Đi

đến bên cửa sổ, chạm đến bức màn dày, phía sau truyền đến giọng điệu đã

trở lại ôn hòa của hắn “Thật phiền toái, nếu là hệ cường hóa thì không

thể nói lý, nhưng Miru lại không thích đánh nhau.”

Nếu tôi muốn đánh cậu thì chắc là không phiền toái?

Tôi sao lại đi nói lý với hắn vậy? Chẳng khác nào tự đi tìm bực mình. Tay

xả một cái, tiếng bức màn bị kéo ra phát ra tiếng động thanh thúy, ánh

mặt trời sáng lạn thiếu bức màn che liền liều mạng trút xuống tiến vào,

nhất thời trước mắt phủ đầy màu vàng, nếu ánh mặt trời có tiếng động,

thì nhất định bây giờ cả căn phòng sẽ vang lên giai điệu dễ nghe đi.

Aiz, cái gì mà rạng sáng một chút, nếu vậy thì ánh mặt trời kia đều là rạng

sáng một chút phát ra sao? Tên rối gỗ thích nói dối thật không biết

điều.

Tôi xoay người lại, dựa lưng vào ánh mặt trời, hắn ngồi

trên chiếc giường hỗn độn, tư thế rất tản mạn, mái tóc màu đen rối tung, gương mặt tinh tế của thiếu niên có tính trẻ con, trong đôi mắt màu đen có pha thêm ánh sáng chiết xạ màu vàng, khiến cho người ta cảm thấy ấm

áp mà lại giả dối.

Lúc trước chính là bị cái vỏ bề ngoài này của hắn lừa bịp, tôi vẫn nghĩ người c