
trưng, ngoài các nhân viên khách sạntrong đồng phục màu nhạt ra,
đều là những hành khách cầm hành lý đi lại, đồng hồ treo trên tường sảnh chỉ bảy giờ rưỡi.
Tôi nhìn chằm chằm hai chậu cây cao ở hai bên cửa lớn, kỳ lạ, hoa Hoàng Quỳđâu?
Đang suy nghĩ mùi hoa Hoàng Quỳ phát ra từ đâu, lòng bàn tay chợt lạnh, giơ
tay lên, một đóa hoa Hoàng Quỳ nhỏ màu vàng nhạt xuất hiện ở trong tay
tôi.
“Cô đang tìm thứ này sao?” Người đang ôm tôi cúi đầu nhẹ
giọng hỏi, quầng thâm dưới mắt hắn lại bắt đầu rõ ràng lên, trên gương
mặt mặc dù có đường cong nhu hòa đặc hữu của thiếu niên, nhưng ngoài nhu hòa ra thì lại không có cảm giác thả lỏng, thảnh thơi.
Tôi nhìn cành hoa trong tay, đóa hoa thanh nhã ở dưới ngọn đèn ánh lên sáng
bóng, đúng là hoa của Esme. Lại nâng tầm mắt nhìn xung quanh, cuối cùng
phát hiện ở trước quầy lễ tân, có một bình hoa cắm hoa Hoàng Quỳ, tôi vỗ vỗ mu bàn tay hắn, nói: “Lance, thả tôi xuống dưới.”
Còn ngủ nữa làtôi sẽ biến thành tàn phế mất, cả một đường đi, tôi gần như chỉ ngủ.
“Xem ra thuốc vẫn hữu dụng, cô hạ sốt rồi.” Hắn vươn bàn tay ấm áp sờ sờ cái trán tôi, mỉm cười đáng yêu.
Tôi nhìn quầng đen dưới đôi mắt hắn, sau đó nhẹ nâng tay lên chạm vào mặt
hắn, sắc mặt hắn rất tái nhợt, hắn có chút tò mò, tùy ý động tác của
tôi, cũng không phản cảm.
“Lúc trước có phải cậu bị thương hay
không, trên mặt có vết sẹo nhàn nhạt kìa, trên cánh tay cũng có.” buổi
sáng lúc tỉnh lại ở bệnh viện Esme, khi hắn ôm chặt lấy tôi ngủ say, tôi đã nhìn thấy nhiều vệt sẹo nhạt như thế này rồi, những vết thương này
giống như là bị vũ khí bén nhọn nào đó cố ý rạch vào, lại được may vá
lại rất nhanh. Bây giờđã không tìm thấy mấy dấu vết đó, tôi có nên cảm
thấy năng lực hồi phục của cậu rấtđáng sợ không?
“Cũng không có
gì, không phải là vết thương trí mạng, rất dễ dàng khôi phục.” Vẻ mặt
hắn trầm tĩnh lại, ăn ngay nói thật, sau đó cúi lưng thảhai chân tôi
xuống đất.
Tôi bắt lấy cánh tay hắn, dừng một hồi mới gắng gượng làm hai chân đứng vững “Cứ thế này thì không thểđược, cậu mệt đến mức
ngay cả quầng thâm dưới mắt không thể biến mất hoàn toàn, ngoài lúc ngủở Esme ra, trong khoảng thời gian này cậu hoàn toàn không nghỉ ngơi tốt,
thật cậy mạnh quá, thân thểđang phát triển mà cứ như vậy thì cẩn thận
không cao lớn được đâu.” Hơn nữa, tính tình vốn đã không tốt, lại thức
đêm nữa thìtính tình sẽ tệ hơn, tuy rằng nhìn nhưđầu óc minh mẫn, vẻ
ngoài bình tĩnh, nhưng tôi luôn cảm thấy lúc nào hắn cũng rất muốn nổi
điên.
Thằng nhóc này, lý trí và ngây thơ vĩnh viễn đều chạy về
hai hướng cực đoan, có khi càng không nghỉ ngơi tốt, thì hắn càng dễ
dàng trở nên rất ngây thơ tùy hứng.
“Về vấn đề thân cao, tôi cảm thấy Miru mới là người nên lo lắng, Miru luôn khiến tôi cảm thấy cô
vĩnh viễn không lớn lên. Tôi nghĩ là vì năm mười hai tuổi đã chết một
lần sau, sinh khí trong cơ thểđều đến từ người khácnên mới như thế. Bởi
vì muốn hấp thu sinh khí của người khác phải cần thời gian, cho nên thân thể sẽ tựđộng chậm chạp trưởng thành, tôi tính ra đại khái tốc độ
trưởng thành của cô, đến khi cô khoảng ba mươi tuổi, thì trạng thái thân thể có khi vẫn còn đình trệở bề ngoài mười bảy, mười tám tuổi.”
Hắn cười vươn tay vuốt tóc mái dài ra sau, lộ ra giá chữ thập xinh đẹp trên trán, đặc điểmđặc thù như vậy nhưnghắn không bao giờ để ý chuyện sẽ bị
người khác nhìn thấy.
Nói như vậy, chẳng phải tôi trở thành nữ
PeterPan sao, không cao lớn thì sẽ rất đau đầu, cảm giác bị một tên có
không được cao lắm nhìn xuống mình thật sự rất không dễ chịu.
“Thôi vậy, không cao thì không cao, thân thể khỏe mạnh là được.” Tôi nắm tay
hắn đi, chưa được hai bước, cảm giác cân bằng đột nhiên hỏng mất, thị
lực cũng bị mất, tôi lảo đảo, may mắn là trước lúc ngã xuống đã được
người vươn tay ôm lấy.
Trong cảm giác mê man ghê tởm, tôi nghe
thấy giọng nói có chút buồn rầu của hắn “Đúng rồi, Miru, tôi quên nói
cho cô biết thân thể của cô rất có khả năng hoàn toàn khỏe mạnh, lúc sử
dụng năng lực “Mặt trời và mặt trăng”, bởi vì không đủ thời gian, nên
tôi không nghiên cứu kĩ càng, cho nên khiến cho kết quả hơi lệch lạc với hiệu quả mong muốn, bệnh tụt huyết áp của cô còn nghiêm trọng hơn lúc
trước.”
Tôi dụi dụi mắt, chờđợi cơn choáng váng này đi qua, tụt
huyết áp? Thảo nào lúcở trênxe, tôi còn tưởnglà thân thể suy yếu do say
xe. Bệnh tật ở trên thân thểnày quá nhiều, mà bệnh nào cũng nặng như
nhau, tôi vô lực nói: “Cũng được, chỉ cần tay chân bình thường là được,
dưỡng sinh thân thể luôn khiến thân thể khỏe mạnh trở lại.”
Có thể sống đã rất tốt rồi, còn lại thì phải tự mình cố gắng thôi.
Thật vất vảđi đến trước quầy, bên kia quầy, nhân viên lễ tân là một cô bé
tươi cười nhẹ nhàng khoan khoái, cô ấy thân thiết hỏi: “Xin hỏi ngài có
gì cần chúng tôi phục vụ cho ngài không?”
Tôi đưa hoa Hoàng Quỳ
trong tay ra, có chút suy yếu nhìn bình hoa màu nhẹ kia cười nói “Hoa
Hoàng Quỳ của các cô bị rơi, xin hãy cắm trở lại.” Tôi thật sự không có
thói quen nhận món quà bỗng dưng xuất hiện kiểu này, tuy rằng thằng nhóc kia đã quen