
blại hỏi: f“Là cái f2gì vậy?” b7Cô nghĩ tốt 08nhất vẫn 0cnên hỏi 90cho rõ, nếu edlà đồ bình 4thường thì 0không sao, 1chứ đã 21là đồ quý 9giá, thì 8không thể c9nhận được.
Vệ 03Khanh nhíu amày, hỏi 1lại: “Cô f4cho rằng 5elà gì?”
Chu 89Dạ cảm 4thấy người 78này rất a0khó ứng d4phó, liền achuyển đề 47tài, cười06nói: “Tôi 5acó thể mở d1ra xem chứ?”
“Đương 3nhiên có fthể.” Vệ 85Khanh nhún bvai tỏ vẻ 44không ngại.
Chu b9Dạ mở giấy 0gói, vừa e5thấy vỏ 19hộp bên a1trong, liền abiết là cdi động. 08 Đây là 7dòng sản 3phẩm mới a6nhất của dNokia, còn achưa có tung 8ra trên thị 6trường nội 98đia. Cô 2biến sắc, 81rốt cục 26hiểu được abngười này dsuy nghĩ vô 6cùng sâu 0asắc. Đưa 61điện thoại e4cho cô, cũng bkhông phải 7elà ngẫubnhiên.
Nội 87tâm hoảng 61sợ, đương 5nhiên hiểu 78được mục c2đích của 86hắn. Còn cchưa mở 62hộp ra đã 6fmang trả 77lại, cười 58nói: “Tôi b2nghĩ tôi ckhông cần a7sử dụng3điện thoại bcnày.”
Vệ deKhanh thản 8dnhiên hỏi: 6“Chẳng 7lẽ Tây Tây 9tiểu thư 7không cần?”
Chu dDạ cười: 3“Thực 9bkhông khéo, cngày hôm c2qua tôi vừa 0dmua một 88cái rồi,4nếu không 75thì nhận 9cũng không 2tệ.”
Vệ 3dKhanh “À” b1một tiếng, 48giương mắt 53nhìn nàng, 5ccười nói: a3“Không 7cai ngạiecó nhiều cđiện thoại 40đâu.”
Chu c7Dạ lập 8tức đứng cdậy: “Đủ d9dùng là 72tốt rồi.” a8Hạ thấp c2người xuống 9chào xong baliền quay 98người rời 8đi.
Vệ 3Khanh cũng 4không ngăn e9cản, nhẹ 1anhàng xoay 6axoay ly rượu atrong tay. 67 Xem ra giai 61nhân này 66là một 9đóa hoa afhồng hương 9fdiễm, trênffngười vẫn 3còn không 9bít gai nhọn.
Một 3lúc sau, c5một cô e8gái xinh 9đẹp tự fnhiên lại 7gần bắt d7chuyện với bVệ Khanh, 4cũng không eaphải lúc 8Vệ Khanh dthích, nên 95hắn cũng 91đứng dậy dbrời đi.
Chu 9Dạ trở ccvề, thời b1gian vẫn 37còn sớm, a1thân thể 7tuy rằng 2mệt mỏi,70nhưng mãi 8mà vẫn 6không ngủ dđược. 4 Trong phòng, 4một người 01đang rấtevui vẻ ôm 3điện thoại 23tán gẫu a5với bạn ftrai, người 3còn lại bdđã đi ra 8ngoài, còn 0Lưu Nặc 08thì đang f7ngồi xem 2phim, cố 4ý không d0đeo tai nghe, dmở loa ầm 3ĩ, vô cùng 66ồn ào. 0 Chu Dạ lăn bqua lăn lại 48mãi không aengủ được, 5nhìn cô 7bạn có b7vẻ sẽ 4cngồi buôn 7fchuyện suốt ađêm, đành 0phải dậy 5mặc áo, bmở cửa cađi ra ngoài.
Tháng 49, gió đêm 43mát lạnh, e7thoảng qua 8bên người, bgiống như 4gió cũng 3thở dài. 4 Cô nghĩ 1mãi không 8còn chỗ 2nào để 92đi, đành 6phải đi aatới phòng 3vẽ. Hàng 5hiên vắng 6lặng không 3tiếng động, 5ngọn đèn 5csáng le lói. 2 Cô mở cửa2phòng vẽ, a0trong nháy 56mắt cảm 62thấy thật 76ấm áp, 1cứ như bvậy im lặng 9tự tại. 0 Nhìn lên fetrên bàn dcó một atập tranh, 2amột dãy 9achữ tiếng d2Anh, tực7nhiên cảm 6thấy buồn 22ngủ. Chính elúc muốn 7bước vào c3mộng đẹp 0thì lại6nghe thấy dtiếng bước 1chân, lập 3ctức bừng etỉnh.
Trương 8Suất đẩy c7cửa bước 4fvào. Cô 62còn đang 7buồn ngủ 1nhìn hắn, 7hỏi: “Đãe3trễ thế 1này, bạn bctới làm 8gì thế?” 9Giọng nói 60mơ hồ không 49rõ.
Trương 2fSuất mở d4ngăn kéo 9lật tới 6lật lui, a6nói: “Quên b4lấy vài 1thứ .”
Chu 7Dạ dùng 1tay xoa xoa 0mắt, thở c9dài: “Phòng c4vẽ này 4dường như 4chỉ có65hai người 9fchúng ta 7thường 83tới.”
Trương efSoái cười: ed“Lớp 804 ddường như fcchỉ có 7hai người 9chúng ta 6ahọc bài.”
Cô c6cũng cười, a6nghiêng đầu 51nói: “Trương fSuất, bạn blà người dở đâu? 8Sao không 9về nhà?”
“Vì 3sao phải 31về nhà?” e9Trương Suất ahỏi lại ccô.
Cô fquanh co một 75lúc, nói: 7e“Bạn không 8biết là acký túc xá d8——” 3rất ầm 88ỹ? Sửa flại: “Ở bnhà so với e6ở kí túc 02xá thoải 84mái hơn, fdít nhất 96ở khía afcạnh tắm6giặt.” c7Trương Suất 1achỉ biết 0bnhững thứ ftốt, hoàn aetoàn không 4hay biết avề những 2điều phiền 4toái.
Cô 0đoán gia 9cảnh Trương 7Suất không 5tệ, chẳng 50những những 8dụng cụ 9sử dụng edtrong mỹ 5dthuật tạo 6hình đều flà đồ dtốt, mà 1quần áo 7acủa cậu 1bta cũng toàn 14là đồ cđắt tiền. c Rất ít 5nam sinh có 16thể gây fđược sự 7bchú ý như 0cậu ta, 6mà thực 0ra, cũng 35rất ít cnam sinh có bđủ điều f0kiện như bcậu ta vậy.
Trương 7Suất nhớ 6tới một 05chuyên, hỏi 69cô: “Mình 35gửi tin c8nhắn cho 1bbạn, sao 61không trả 1elời vậy?”
Chu 63Dạ vội 47nói: “Gửi 90khi nào? eNgại quá, 4mình vừa 3mất điện 86thoại, khôngenhận được 1ctin nhắn.”
Trương 2Suất gật bcđầu, “Tốt 07nhất sớm demua một a4cái đi, d7nếu không 7tới lúc24có chuyện decần lại 9không biết 2tìm bạn 2aở đâu.” d8Chu Thị f8vội hỏi 5chuyện gì. 4 Hắn nói: d1“Câu lạc 2bộ mỹ 77thuật chuẩn f7bị mở 60một buổi e4triển lãm 68tranh quy fmô lớn. 3 Hỏi bạn acó bức 7cnào không, 6có thể 2đem tới.”
“Oa, 6cthật chứ? aMình sẽ evề tìm 9xem. Đúng 3rồi, quốc e2hoạ có 5dđược không?eMình còn 04mấy bức 4bthư pháp, 7nếu cần bathì tớ f1mang tới.” f0Thư pháp 7của Chu 0bDạ cũng 7không phải elà xuất 0sắc lắm, cdnhưng vẫn 0dcó thể 8cđem ra cho5fngười khác cngắm được.
Trương edSuất trầm 8ngâm: “Tác aphẩm thư b4pháp thì 18có thể d4đưa cho fbên câu 9lạc bộ 55Lan Đình, fdbọn họ deđang chuẩn 2bị tuyên 4truyền cho 77tân sinh5viên bên 23đó, bạn 91mang tới c3đó, bọn 90họ cầu 8còn không b6được. 1 ” Chu Dạ 7nói mình 09cũng không 7quen biết 3bên câu f8lạc bộ 77Lan Đình, 6Trương Suất 8liền nói 4thay