pacman, rainbows, and roller s
Cùng Quân Đồng Mộng

Cùng Quân Đồng Mộng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322643

Bình chọn: 8.5.00/10/264 lượt.

iếng thay

cho bản thân.

Một tháng đó, nếu Chu Dục không có ở cạnh thì cũng là ngủ li bì vì Miên

hương, có ba mươi mốt ngày thì hết ba mươi ngày là đã nổi thú tính,

chẳng phân biệt ngày đêm, ý thức nàng còn chưa tỉnh, thân thể đã bắt đầu theo luật động, hắn thật sự muốn nuốt nàng vào bụng, không chừa cả

xương sao?

Từng có một lúc, nàng không hiểu rõ, nàng và hắn khác nhau chỗ nào!

Hắn điên cuồng như thế, ham muốn như thế, đến cuối cùng là muốn xác định

nàng đã thuộc về hắn, hay là muốn thỏa mãn dục vọng chinh phục của hắn,

Tô Thiếu Sơ không hiểu được, chỉ biết là Chu Dục không muốn nàng khuất

phục, không cần nàng cầu xin tha thứ, hắn muốn chính là nàng đáp lại,

muốn nàng ý loạn tình mê dưới người của hắn, nhìn ánh mắt nàng tràn đầy

hình ảnh của hắn, hắn mới hài lòng cúi xuống, ôm nàng triền miên.

Một tháng sau, xác định võ công của nàng thật sự đã mất hết, mới tăng thêm

thời gian ở ngoài phòng cho nàng, từ từ cho Vô Ưu, Vô Sầu chơi cùng với

nàng.

Thú tính đáng sợ của Chu Dục, sau một tháng này mới bắt đầu thu lại, có lẽ

là do hắn hiểu, nếu cứ tiếp tục như thế, nhất định sẽ làm nàng ngã bệnh, cho nên mới thu lại một chút.

Nhưng Tô Thiếu Sơ nghĩ: chỉ cần trước khi hoàn thành kế hoạch của hắn, nàng

sẽ khó mà thoát khỏi hắn, bởi vì nàng có thể cảm giác được, ẩn sâu trong con ngươi của hắn, chính là ánh nhìn của một con sói, muốn chinh phục

con mồi trước mặt.

“Cha còn nói, một năm sau, chúng ta và Tô công tử có thể tự do tự tại chơi với nhau rồi.”

Vô Ưu, Vô Sầu vui sướng nghĩ đến ngày mà các nàng và Tô Thiếu Sơ có thể thoải mái chơi với nhau .

“Một năm sau …” Aiz! Vừa nghĩ đến đã làm cho da đầu nàng tê dại, mồ hôi lạnh rùng mình.

Nếu nàng không đoán nhầm, theo kế hoạch của Chu Dục, một năm sau, nàng sẽ

có “huyết thống của Thiên gia”, yêu ma hoàng tử kia sẽ phao tin tức, đến khi truyền vào tai Hoàng thượng, Hoàng hậu, đến lúc đó, không chỉ là

Chu Dục ép bức nàng, có thể ngay cả Thái tử cũng không thể làm chỗ dựa

nữa.

Hoàng hậu có thể sẽ hợp lực cùng Tam hoàng tử, dùng quyền lực của Thiên gia

để ép nàng lộ mặt, với tính cách đáng sợ của đôi mẹ con kia, mẹ thì muốn cháu, con thì muốn người, cả hai đều có mục tiêu của riêng mình, nhất

định không chừa thủ đoạn nào.

Người quen tự do sợ nhất là người cố chấp, đây chính là hình dung rõ nhất về ngươi và Chu Dục!

Những lời mà Nhan San San nói, nàng càng lúc càng lĩnh ngộ, thứ nàng tính sai chính là, không ngờ Chu Dục sẽ động tâm với nàng đến mức này, càng

không ngờ, hắn, sau khi động tâm lại cố chấp đến mức ấy!

Từ nhỏ, Chu Dục trong ấn tượng của nàng, chính là tàn nhẫn, máu lạnh, vô

tình, nàng chỉ biết là, hắn rất đáng sợ; cho dù là khi hắn định giết

nàng, hay khi hắn chà đạp tình cảm thiêng liêng của Ngọc phi, thậm chí

là những người bị hắn để mắt đến, chơi chán rồi giết, con người này,

nàng vô cùng hiểu rõ, nhưng rốt cuộc, là nàng tính sai chỗ nào?

Trong thiên hạ, khó nhất là đo lường lòng người, thế sự dù khó khăn, gian nan đến mức nào đi nữa, cũng không thiên biến vạn hóa như lòng người …

Lời của Kiếm Sư, lúc này lởn vởn trong đầu nàng, ban đầu, nàng tính kế hắn, lại không ngờ đến sự tình hôm nay, bởi vì hắn căn bản là một tên lãnh

huyết vô tình.

“Công tử, có cần Điềm Nhi đưa thức ăn và rượu nhạt lên không? Nghe nói khách

quý mà Kim lão bản nghênh đón cũng có liên quan với công tử ngươi.” Liễu Điềm Nhi đi vào trong phòng lần nữa, cúi người hỏi.

“Đưa bánh kẹo và điểm tâm vào cho các nàng dùng trước đi.”

“Có cần Điềm Nhi ở lại đây hầu hạ không?”

“Ta không muốn nàng ở đây!” Vô Ưu nắm chặt tay phải của Tô Thiếu Sơ, giận dỗi la.

“Ta cũng không muốn!” Vô Sầu nắm chặt tay trái, cũng căm thù nhìn nàng nói.

Tô công tử dường như rất tốt với cô nương này, trừ cha và San San tỷ tỷ

ra, không ai được phép cướp mất Tô công tử của các nàng, ai dám đến gần

Tô công tử, đều là kẻ thù!

Hơn nữa, cha đã nói, Tô công tử chỉ cần buông lỏng một chút, sẽ giống như

làn gió, biến mất không thấy tăm hơi nữa, cho nên, chỉ cần hắn không có ở đây, các nàng phải bảo vệ cho Tô công tử.

“Vô Ưu, Vô Sầu, Tống tỷ tỷ vừa rồi khen các ngươi đáng yêu dễ thương, nhưng ta thấy, các ngươi phải cười lên mới thật sự xinh đẹp.”

“Tô công tử cảm thấy chúng ta cười lên rất hấp dẫn sao?”

Hai nha đầu mong đợi nhìn nàng.

Tô Thiếu Sơ gõ nhẹ lên đầu mũi của các nàng.”Còn phải hỏi sao? Người bên

cạnh cha các ngươi hấp dẫn ta nhất, chính là đôi tỷ muội các ngươi, cười cho Tống tỷ tỷ xem, cho nàng biết, ta không nói sai.”

“Tống tỷ tỷ.”

Thái độ thay đổi chỉ trong phút chốc, hai nha đầu cười ngọt ngào, vẻ mặt rực rỡ.

“Vô Ưu, Vô Sầu quả nhiên là người ta yêu mến nhất, hai ngươi đáng yêu lắm,

biết điều ngồi xuống đàng hoàng, ta nhờ Tống tỷ tỷ đem đồ ăn các ngươi

thích lên.”

“Vâng.”

Hai tỷ muội biết điều đáp lại, ngồi trong phòng, nụ cười không rời môi.

“Công tử.” Tống Điềm Nhi che miệng cười, vừa rồi các nàng gây rối, trong lòng nàng đã hiểu rõ được vài phần. “Dù gọi là công tử, nhưng bên trong hẳn

không phải là công tử rồi? Nhưng cho dù là thân phận nào, ta cũng b