XtGem Forum catalog
Cười Vợ Trước So Chiêu

Cười Vợ Trước So Chiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322943

Bình chọn: 8.00/10/294 lượt.

như…” Lão Trương sờ

cằm, trong lòng đã có phán đoán.

“Như cái gì?” Giang Mãn Phúc vội vàng hỏi tới.

“Tư xuân!” Trọng trọng gật đầu, lão Trương rất khẳng

định. Con gái hắn lúc trước cũng là bộ dáng này, sau đó không bao lâu liền có

bạn trai, cho nên hắn rất có kinh nghiệm.

“ Không phải chứ! Tư xuân con mẹ ngươi!” Không nghĩ

tới sẽ là đáp án này, Giang Mãn Phúc trong nháy mắt nổi lên bão tố văng tục,

ngay sau đó thân thế gấu đen to lớn nhanh chóng chạy đến trước mặt con gái. “

Tiểu Mân …” Hầm hừ như tiếng sấm rền, vẻ mặt lại run rẩy như hoa trong gió.

“Hết hồn! Chuyện gì?” Đột nhiên hoàn hồn, Giang Tâm

Hồng vừa mở mắt liền bị vẻ mặt đáng sợ của ba mình làm cho kinh hách.

“Con không phải là đang tư xuân đúng không? Tuyệt đối

không phải là tư xuân mà…” Lần nữa lộ ra vẻ mặt papa khờ, hai mắt Giang Mãn

Phúc đẫm lệ nói.

Ô… Con gái thuần khiết của hắn, con gái bảo bối của

hắn tuyệt đối sẽ không vì nam nhân tư xuân. Tuyệt đối sẽ không…

“Ba, ba đang nói cái gì vậy?” Có cảm giác như bị nói

trúng tim đen, Giang Tâm Hồng trong nháy mắt đỏ mặt, lúng túng kêu to, “ Tránh

ra tránh ra! Con không thèm nghe ba nói nữa…”

Loại phản ứng này…Loại phản ứng này…

“Oa—Tiểu Mân, con thật là tư xuân rồi? Là kẻ nào? Là

họ Tu đó…” Giang Mãn Phúc trong nháy mắt phun lệ, ôm đầu bi phẫn kêu khóc.

“Ba, ba khóc cái gì vậy? Rất mất thể diện đi…” Giang

Tâm Hồng thét chói tai, có papa như vậy, nàng đơn giản khóc không ra nước mắt.

“Ô…Con sắp bị người ta bắt mất rồi, còn không cho ba

khóc sao?” Đói mắt đẫm lệ tuôn trào, papa khờ đau triệt tâm can khóc rống, “

Tiểu Mân, ba mới là người con yêu quý nhất trên đời, cái tên họ Tu đó không

được…”

Không chịu nổi bộ dạng của papa mình, Giang Tâm Hồng

bất chấp rống to, “ Con cảm thấy hắn rất tốt!”

Khiếp sợ nhìn chằm chằm con gái, Giang Mãn Phúc tựa hồ

có chút choáng váng, run run môi, trầm mặt hồi lâu, một lúc sau lại càng khóc

lớn hơn. “ Oa—-Con vậy mà lại vì họ Tu đó mà hét ba, ta ta…Ta đau lòng đấm ngực

a…”

Nhìn biểu hiện khoa trương của papa nhà mình, Giang

Tâm Hồng chỉ có thể hai mắt nhìn trời, hoàn toàn nói không nên lời.

Về phần công nhân viên đứng một bên xem diễn, nhịn

không được run run thân thể…Thấy không! Đại Ma Vương chính là Đại Ma Vương, ghê

tởm chết người không đền mạng.

Ác…Mau nôn ra!

_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

Ánh đèn xinh đẹp, không khí tốt, trang trí tao nhã,

trong quán cà phê, một bàn gần cửa sổ, một đôi nam nữ ngồi đối diện nhau, người

nam khí định thần nhàn, trong nhẹ nhõm ý vị, nữ lại có chút khẩn trương co

quắp, đứng ngồi không yên.

“Đột nhiên hẹn ta ra ngoài, là có chuyện gì muốn nói

ta biết sao?” Khẽ mỉm cười, Tu Lập Hành cố ý hỏi.

Trên thực tế, chỉ nhìn sắc mặt nàng hắn dùng đầu gối

cũng nghĩ biết nàng nhất định là đến trả lời hắn, chẳng qua người chờ đợi đáp

án lại bình tĩnh, người cho đáp án lại hoảng hốt.

“Ác…Ta là muốn…Là muốn…” Nhịp tim không cách nào khống

chế, Giang Tâm Hồng lắp bắp, cho đến cuối cùng mới nhắm mắt nói một hơi. “ Ta

muốn nói rõ ràng, hôm nay ta đến trả lời ngươi.”

Nói xong, mặt của nàng cũng trong nháy mắt đỏ lên.

Quả nhiên!

Vì dự đoán chính xác của mình mà mỉm cười, Tu Lập Hành

nâng lên đuôi lông mày. “Như vây?”

“Ngươi là nghiêm túc sao?” Không đáp mà hỏi ngược lại,

Giang Tâm Hồng mặc dù lòng tràn đầy ý xấu hổ, nhu nộn má phấn như đang say,

nhưng ánh mắt và giọng nói lại vô cùng nghiêm túc.

“Dĩ nhiên!” Tu Lập Hành không chút do dự đáp lại, cũng

không hiểu nàng còn hoài nghi cái gì.

“Sẽ không giữa chừng bỏ cuộc?” Tiếp tục truy vấn.

“Ưu điểm của ta là cố chấp, khuyết điểm cũng là cố

chấp, ta trước giờ đều không thích loại hành động không có trách nhiệm, bỏ dở

giữa chừng này.” Hai cánh tay ôm ngực, Tu Lập Hành bởi vì bị nàng hoài nghi mà

mà có cảm giác ô nhục.

“Cho dù bị gây khó khăn, cho dù bị bắt đi nghĩa trang

tiếng hành ba ngày ba đêm “ giảng đạo đức” cũng sẽ không sao?” Rất khó được

người cẩu thả như Giang Tâm Hồng cũng có lúc có khí thế như vậy.

A, thì ra đây chính là phương pháp chỉnh người của

Giang gia a! Tu Lập Hành cười, sau đó rất kiên định trả lời, “Sẽ không!”

Phải biết hắn khi còn bé thậm chí có một thời gian chỉ

vì tiền thuê phòng rẻ mà thuê một phòng sống bên cạnh nghĩa trang, cho nên đừng

nói là mồ mả, coi như là mồ mả bị đào lên rồi để hắn nằm trong đó ngủ một giấc,

hắn cũng không sợ, bởi vì…Khi còn nhỏ, hắn thật đã làm như vậy.

Lo ngại lớn nhất trong lòng đã được cam đoan, Giang

Tâm Hồng đang căng thẳng rốt cục cũng thanh tĩnh lại, má lún đồng tiền lúc này

mới hiện lên nụ cười ngượng ngùng.

“Như vậy, bây giờ còn có vấn đề gì nữa không?” Tu Lập

Hành nhướng mi, lịch sự cười hỏi thăm.

Nhanh chóng lắc đầu, màu đỏ trên mặt nàng càng đậm.

“Cho nên…Em trả lời chắc chắn?” Mặc dù tám chín phần

mười có thể khẳng định nàng đã đồng ý nhưng hắn vẫn muốn lấy được đáp án rõ

ràng.

“ Đúng vậy! Em đồng ý cùng anh qua lại tìm hiểu.”

Giang Tâm Hồng nhếch môi, vừa vui vẻ vừa xấu hổ nhưng thần sắc cùng giọng nói

lại vô cùng kiên định.

“Rất tốt!” Hắn hài lòng gật đầu, nghiêm tran