
thắn trả lời: “Hiếm khi gặp được giai nhân tú lệ thanh nhã như
vậy, huống chi lại thích mình, cứ như vậy bỏ lỡ thật sự đáng tiếc, ta
thừa nhận suy nghĩ của ta có chút cải biến.”
Hắn vẻ mặt thỏa mãn cười, làm Trường Tôn Kiệt không khỏi cảm thấy có
chút ghen tị. Lý Hương Quân dung mạo thanh tú, tính tình dịu dàng nhàn
thục, đúng là thê tử điển hình trong lý tưởng, thế mà gia gia lại chọn
Sở Mộng Sanh chứ không phải Lý Hương Quân, thực tế này khiến hắn ảo não
không thôi. Không ngờ Trí Khiêm may mắn như vậy, có thể gặp được nữ tử
tài đức dung mạo vẹn toàn.
“Ngươi tốt lắm, gặp cái nữ tử ôn nhu! Mà ta lại thú phải nha đầu dã tính bất tuân lại bướng bỉnh!” Hắn nhịn oán giận.
Liễu Trí Khiêm nhếch miệng cười, vui vẻ nói: “Nàng cũng không tệ như ngươi nghĩ đâu. Sở Mộng Sanh tuy rằng bướng bỉnh tinh quái lại tùy
hứng , dung mạo thanh tươi, thân thể lại thướt tha động lòng người,
nàng chính là so với nữ tử bình thường có chủ ý riêng, thông minh hơn,
gọt giũa qua một thời gian, tuyệt đối là một khối danh phù kỳ thực
thượng đẳng mỹ ngọc a.”
Trường Tôn Kiệt khinh xuy thanh âm, “Ngươi nói thì đơn giản, đã
nhiều ngày đến nay dạy dỗ nàng làm cho ta bị đả thương nghiêm trọng, lúc trước ngươi vỗ ngực cam đoan, nói cái gì tên của nàng vừa đẹp vừa có
khí chất, xác định là một mỹ nhân dịu dàng nhàn thục, kết quả đâu? Lời
của ngươi sao ta có thể nào lại tin tưởng nữa!”
“Ai nha! Đừng nói như vậy, này có thể đả thương lưỡng hòa khí huynh
đệ chúng ta.” Liễu Trí Khiêm thân thủ vỗ một cái bờ vai của hắn cười
nói: “Kỳ thật, nữ tử như Sở Mộng Sanh có cá tính như vậy cũng không phải không tốt, vấn đề là ở chỗ chính ngươi có thể hay không chấp nhận,
không cần để ý đến ánh mắt người ngoài thế nào.”
Trường Tôn Kiệt phút chốc nhăn mày, nghiêm túc nhìn hắn, “Ngươi nói
cái gì! Muốn trở thành con dâu của Trường Tôn gia sao có thể tùy tiện,
tùy hứng làm bậy.”
Liễu Trí Khiêm thấy hắn kiên trì như thế, không khỏi thở dài một hơi, ý vị thâm trường nói: “Nàng nếu thật biến thành thê tử trong cảm nhận lý tưởng của ngươi, ngươi chưa chắc đã cảm thấy vui vẻ. Nếu không,
thành Lạc Dương còn nhiều danh môn khuê tú dịu dàng nhàn thục, làm sao
ngươi lại không chọn trúng người nào?”
“Ta không hiểu ý tứ của ngươi.” Trường Tôn Kiệt nghiêm mặt nói.
Liễu Trí Khiêm lắc lắc đầu, “Ngươi không phải không biết, mà là không muốn biết. Quên đi! Ngươi đã kiên trì, ta không ngại dạy ngươi một cái
phương pháp, để nàng có thể sớm ngày phù hợp với yêu cầu của ngươi.”
“Phương pháp gì?”
Liễu Trí Khiêm thần bí cười, “Nghĩ biện pháp làm nàng yêu ngươi! Yêu là vũ khí tốt nhất để thay đổi một người.”
Trường Tôn Kiệt trầm tư một chút, chau mày, “Đây căn bản không có khả năng, nàng phi thường chán ghét ta, hơn nữa, nghe nói nàng đã có ý
trung nhân, là Trầm Thuộc Vũ đại đệ tử một võ quán trong thành.”
“Ngươi không thử làm sao mà biết được. Ngươi so với Trầm Thuộc Vũ đâu kém cạnh, chỉ cần thay đổi bộ dáng, sắc mặt đừng cứ nghiêm nghị mãi,
học nói lời ngon tiếng ngọt dỗ nàng vui vẻ một chút, cộng thêm bề ngoài
xuất chúng, nữ nhân nào không thể dễ như trở bàn tay?”
Muốn hắn lấy lòng nàng? Nghe thật chán ghét? Không, hắn làm không được!
“Ta làm không được!” Hắn chém đinh chặt sắt trả lời.
Liễu Trí Khiêm chán nản, hắn nhịn không được liếc mắt, tức giận nói: “Một khi đã như vậy, ngươi hãy đợi đến ngày nào đó nàng thừa dịp ngươi
vô ý sẽ cùng tên họ Trầm làm tiểu bạch kiểm bỏ trốn đi!”
Trường Tôn Kiệt nhất thời giận tái mặt, con ngươi đen hiện lên một
chút hung ác nham hiểm “Ta sẽ không để cho nàng có cơ hội này.”
Liễu Trí Khiêm chưa từng gặp qua bộ dáng hắn âm trầm như bây giờ ,
không khỏi ngẩn người, lập tức như là nghĩ thông suốt gì đó, khóe miệng
hắn mỉm cười, tiếp theo giả bộ chịu không nổi nói: “Ta xem quên đi, nàng nếu không phải điển hình thê tử mà ngươi muốn, chúng ta không ngại dẹp
đường hồi phủ, thỉnh Trường Tôn lão thái gia lại chọn người khác hợp với ngươi hơn, ngươi cũng không cần hao tổn tâm trí lớn thế này, chúng ta
đi nói với Sở lão gia, chuẩn bị trở về Lạc Dương.”
Nói xong, hắn lập tức kéo cánh tay Trường Tôn Kiệt hướng đại sảnh.
Ai ngờ, Trường Tôn Kiệt không nhúc nhích, khuôn mặt nhăn nhó .
“Không cần!” Trường Tôn Kiệt thét lên: “Nếu nàng là do gia gia lựa
chọn , ta liền nhất định thú nàng, mặc kệ nàng tùy hứng thế nào, ta bắt nàng phục tùng, ngoan ngoãn làm thê tử của ta!”
Nhìn hắn bộ dáng còn thật sự khí phách, Liễu Trí Khiêm nhịn không
được ở trong lòng cười trộm, xem ra Sở Mộng Sanh đã bắt được tim hắn,
chính là hắn vẫn không biết. Theo hiểu biết của Liễu Trí Khiêm đối với
hắn, hắn tuyệt sẽ không ủy khuất chính mình thú một nữ tử chính mình
không thích thậm chí chán ghét, cho dù đó là người Trường Tôn lão thái
gia tự mình chọn lựa.
“Ngươi làm gì phải cố chấp, ta tin tưởng Trường Tôn lão thái gia sẽ hiểu thôi .” Liễu Trí Khiêm cố ý bỏ thêm câu này.
“Đừng nữa nói! Chuyện này ta đã quyết định.” Trường Tôn Kiệt khẩu khí kiên quyết “Không thể nghi ngờ “.
Hừ! Hắn sẽ không theo lời nói của Liễu Trí Khiêm buông tha