
c? Nhưng hôm nay là ngày …. ” Đỗ
Nhược Đồng mím chặt làn môi, cố gắng khống chế tâm tình của mình.
“Hôm nay là anh ấy kết hôn, anh ấy nên
nghỉ ngơi thật tốt , đúng không? Em cũng nói như vậy cho anh trai biết, nhưng
anh ấy không nghe.” Quan Ngữ khoanh hay tay lại, trong mắt lóe lên tia sáng
bướng bỉnh.”Có lẽ chị dâu nói, có thể anh ấy nghe cũng không chừng.’’
“Vậy sao? Chị muốn nhưng chỉ sợ anh ấy lại
cảm thấy bị người khác làm phiền thôi .” Đỗ Nhược Đồng miễn cưỡng cười nhạt.
Muốn cô đi khuyên một người chồng xa lạ
không cần làm việc trong đêm tân hôn ư?
Cô không làm được điều đó
“Chị dâu, chị nhanh mở chiếc hộp ra, xem
có thích không?”. Quan Ngữ thúc giục.
Đỗ Nhược Đồng mở hộp vuông ra, sự chói
sáng của ngọc trai khiến cô lóa mắt.
Cô thích nhất là đồ trang sức bằng ngọc
trai, bởi vì ánh sáng của ngọc trai dịu dàng khiến cho cô có vẻ trang nhã, cũng
nổi bật lên màu da óng ánh của cô. Mà Quan Chấn đưa cho cô quà tặng này, là dây
chuyền của hãng Chanel mới có ở Đài Loan, giá thị trường hơn ngàn vạn!
“Làm sao mà anh ấy biết chị thích ngọc trai?” Giọng nói
của Đỗ Nhược Đồng vẫn nhu hòa như cũ, nhưng trong lồng ngực cảm xúc lại tán
loạn. Tâm tình kia không phải là do giá trị của ngọc trai, mà bởi vì tấm lòng
của Quan Chấn Ngôn.
“Anh trai biết rất nhiều về chuyện của
chị.” Lời nói của Quan Ngữ có ngụ ý .
“Làm sao anh ấy biết? Không phải anh ấy
không thường ra khỏi cửa sao?”
Đúng vậy, nghĩ lại, cô mới phát hiện gian
phòng này cũng trang trí giống sở thích của cô. Đỗ Nhược Đồng vừa nghĩ tới đây,
bởi vì không hiểu mà nhíu mày chặt hơn.
“Chỉ cần có tâm, muốn biết chị yêu thích
thứ gì, không phải là việc khó” Quan Ngữ cười đáp. Hắn phụng mệnh anh trai,
thời gian này chuẩn bị toàn bộ những gì chị dâu thích, cố gắng thu góp tự liệu
về chị dâu.
“Vậy sao?”
“Đúng vậy, anh trai vô cùng để ý chị nha.
Mà nếu chị đã dâu yêu thích phần quà tặng này chắc không ngại qua thư phòng nói
một tiếng cảm ơn chứ.” Quan Ngữ dùng ngón tay chỉ chỉ cửa thư phòng.
Đỗ Nhược Đồng cúi đầu không nói, cô vuốt
ngọc trai trong chiếc hộp vuông, không hiểu tại sao Quan Ngữ liên tiếp muốn cô
tới bên cạnh Quan Chấn Ngôn. Cô cùng Quan Chấn Ngôn đã là vợ chồng, không sớm
thì muộn cũng thân thiết, hiểu rõ nhau hơn, không phải sao?
Thật sự sẽ như thế sao? Đỗ Nhược Đồng nhớ
tới ngay việc cả đêm tân hôn mà Quan Chấn Ngôn cũng muốn làm việc, không khỏi
chán nản.
Đây là quan hệ hôn nhân cô muốn sao? Lạnh
nhạt cả đời ?
Không .Cô không phải là người chưa cố gắng
đã tuyên bố bỏ cuộc.
“Vậy chị sẽ đi nói một tiếng cảm ơn với
anh ấy.” Đỗ Nhược Đồng ngẩng đầu lên, đôi mắt lóe lên tia sáng kiên định.
“Em biết là chị sẽ không để cho em thất
vọng mà.” Quan Ngữ búng búng ngón tay, má lúm đồng tiền bên môi chợt lóe.
” Đừng mong đợi quá nhiều là được”
“Thì ra chị dâu cũng phản kích nha.” Quan
Ngữ phá lên cười ha ha, vỗ một cái lên bả vai của cô.
Đỗ Nhược Đồng bị hành động của hắn làm cho
sợ hết hồn, nhưng thấy hắn cười rất tự tại, cô không tự chủ được mà cười theo.
Cô có dự cảm, cô cùng người em chồng này
sẽ trở thành bạn tốt. Quan hệ kì quái trong hôn nhân của cô mà có một bằng hữu
thì quá tốt rồi
“Chị dâu, anh trai em giao cho chị. Anh ấy
không dễ ở chung những sẽ là một người đàn ông tốt yêu vợ.” Quan Ngữ thành khẩn
nói.
“Bây giờ, chị đến thư phòng tìm anh ấy, có
thể quấy rầy hay không?” Đỗ Nhược Đồng hỏi.
“Yên tâm! Chị đi tìm anh ấy tuyệt đối là
chuyện vui mừng. Không phải là quấy rầy.” Quan Ngữ cười ha ha, vỗ bả vai của cô
lần nữa, phát hiện mình càng lúc càng thích sự thông minh của chị dâu.
Đỗ Nhược Đồng chỉ cười không nói, chỉ là
trong lòng lại than nhẹ một tiếng.
Đúng vậy, nếu như cô không muốn cùng Quan
Chấn Ngôn như người xa lạ thì phải tích cực trong cuộc hôn nhân này.
Mới ngày đầu tiên tân hôn. . . . . .Quan
Chấn Ngôn nghe thấy tiếng cười to của Quan Ngữ cùng tiếng mỉm cười của vợ yêu.
Vì vậy, cửa thư phòng vốn định mở ra nhưng
lại nhanh chóng đóng lại.
Quan Chấn Ngôn bắt đầu ghét sự sơ ý lơ là
của mình, nếu như hắn không quên tài liệu trong xe mà xuống lấy thì cũng không
phải nghe thấy âm thanh trò chuyện vui vẻ như thế này.
Trong ngực dâng lên sự tức giận khiến gân
xanh của hắn nổi đầy tay.
Trên khuôn mặt có một đôi mắt đen tức giận
tỏa sáng, giống như dã thú, chỉ muốn xé rách tất cả mọi thứ trước mắt.
Cô nói chuyện cùng Quan Ngữ sẽ có vẻ mặt
gì đây?
Là một tiểu thư khuê các? Hay nụ cười đơn
thuần
Quan Chấn Ngôn mím chặt môi, đè nén tiếng
gầm nhẹ nơi cổ họng. Hắn nhắm mắt thật chặt lại, ở trong bóng tối suy nghĩ về
việc sống chung.
Tối nay, hắn không để ý đến công việc, hắn
tốn quá nhiều thời gian nghĩ tới đêm tân hôn cùng người vợ xuất chúng, khuôn
mặt ưu nhã, mọi cử động đều toát ra vẻ nhã nhặn, lại không kiêu căng như những
cô gái khác.
Hắn bỗng nhiên mở mắt ra, nóng nảy đi qua
đi lại bên trong phòng, máy điều hòa trong nhà đã để 19 độ, cũng không khiến
hắn hạ lửa giận.
Quan Chấn Ngôn đưa tay vuốt vết sẹo từ
ngực trái cho đến bụng, cho dù phẫu thuật mấy lần,