
của Hạ Tường
Dã ngồi ở trước bàn làm việc tiếp khách dùng ghế dựa cùng Hạ Tường Dã cùng nhau
đọc tài liệu chấp nhận người có tư chất.
Hạ Tường Dã nghiêm túc nhìn vào mỗi một tờ lý lịch
bề ngoài bộ dáng trầm tư làm người khác mê muội lúc trước là một nam sinh lớn
lỗ mãng,cáu kỉnh đã biến mất thay thế là chàng trai trưởng thành hấp dẫn
Mới vừa xem hết một tờ lý lịch trong tay này Hạ
Tường Dã cầm lấy một tờ tiếp theo không nhìn ảnh chụp trước mà xem tài liệu cá
nhân; vừa nhìn cái này một đôi mắt xanh của hắn mờ thật to ngay cả miệng cũng
mở cả người hắn phút chốc đứng lên vẻ mặt kinh hãi làm Ngô quản lí hoảng sợ!
Hắn không nhìn lầm chứ?Tờ lý lịch này bề mặt viết:
Phương Á Tịnh?
Không thể nào?
“Giám đốc? Ngài có khỏe không?”
Hạ Tường Dã chậm rãi buông xuống tờ lý lịch thất
thần nói: “Không có việc gì không có việc gì.”
Hắn ngồi trở lại trên ghế cả lưng tựa vào lưng ghế
dựa cảm thấy toàn thân vô lực nhưng mà hai mắt vẫn nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp
ở trên lý lịch——
ô đã trở nên trưởng thành rồi, khí tức của một cô
gái nhỏ mềm mại ngày xưa sớm được thay thế bằng vẻ tính tế tỉ mỉ của nữ
nhân.,khuôn mặt trong tấm ảnh của cô giống như đang đối với hắn cười
Tại sao có thể như vậy? Vừa mới nghĩ đến cô làm sao lại thấy cô muốn tới
tuyển chọn sao? Điều này quá bất ngờ làm cho hắn nhất thời không thể thừa nhận!
Nhưng mà vừa nghĩ tới có lẽ cô đang ở dưới lầu cách
chỗ hắn gần như vậy hắn một lòng muốn gặp cũng lắng lại,tim đập run rẩy lại run
rẩy!
“Ngô quản lí”
“Có chuyện gì thưa giám đốc?”_ Thấy phản ứng của hắn
Ngô quản lí như lâm đại địch thận trọng đáp.
“Người mời phỏng vấn chờ một chút được không? Trước
hết mời vị Phương tiểu thư này vào. Hắn rút ra tờ lý lịch của Phương Á Tịnh
giao cho Ngô quản lí đi làm.
“Được,xin giám độc đợi”_. Ngô quản lí nhận mệnh lệnh
cấp trên rất nhanh liền xuống đi làm việc.
Hạ Tường Dã nôn nóng trong phòng làm việc đi tới đi
lui cũng đang khẩn trương đợi lát nữa Phương Á Tịnh thấy hắn sẽ có biểu cảm gì.
Vì thế hắn khẩn trương đến trái tim cũng muốn sắp nổ tung
Nếu lát nữa nhìn thấy cô hắn nên dùng cái biểu cảm gì đối mặt cô đây?
Chỉ chốc lát sau Ngô quản lí đã trở lại ở cánh cửa
bị gõ tiếng,đồng thời Hạ Tường Dã không dám đối mặt cửa ngược lại hắn đối mặt
vào hướng bàn làm việc phía sau một mảng thủy tinh lớn.
Lòng bàn tay của hắn đổ mồ hôi
Mà khi trong tai hắn truyền đến tiếng cảnh cửa mở ra
cùng với tiếng bước chân người đi tới,thì tim đậpcủa hắn gần như không kiểm
soát được mà đập loạn lên
“Bình tĩnh,bình tĩnh”_Hạ bay liệng dã như vậy tự nói với mình.
“Giám đốc Phương tiểu thư đã đến rồi”_. Không nghe
thấy hắn lên tiếng Ngô quản lí lại nói: “Giám đốc? Phương tiểu thư đã tới.”
Hạ Tường Dã làm cái thở sâu ổn định nhịp tim hổn
loạn sau đó mới nói: “Tôi biết rồi,anh đi ra ngoài trước đi! Công việc phỏng
vấn có thể bắt đầu trước không cần chờ tôi”.
“Vâng”
Ngô quản lí đóng cửa chỉnh đốn rời khỏi,bên trong phòng làm việc chỉ còn
lại có Hạ Tường Dã cùng Phương Á Tịnh.
Bọn họ hồi hộp giống nhau,luống cuống giống nhau
nhưng cũng đều đang chờ đợi đối phương lên tiếng trước phá sự trầm mặc
Phương Á Tịnh thật sâu nhìn bóng lưng của hắn phát
giác hắn thay đổi.
Từ phía sau lưng nhìn mái tóc đen của hắn được cắt
ngắn ngắn,ở phía sau cổ còn có bộ dạng đâu vào đây làm cho cô giống như trước
vậy không tự chủ được muốn đụng vào;mà hắn hình như lại cao lớn hơn,trên người
hắn mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ tôn lên bả vai rộng lớn của hắn đó là bả vai đàn
ông
Chỉ mới nhìn thấy bóng lưng của hắn nhịp tim của cô
tự nhiên đập cuồng loạn không thôi!
Cô tại sao không nói lời nào? Hạ Tường Dã vì thế cảm
thấy nôn nóng khó có thể bình an.
Tiếp tục cũng khó mà chịu được thêm hắn chà một
tiếng xoay người chính thức đối mặt cô——
Xa cách tám năm lại mặt đối mặt bọn họ chia tay,nhận
thấy được chính mình cho tới bây giờ vẫn chưa hề quên đi đối phương. Đoạn tình
cảm kia quá sâu khắc lại sẽ không bởi vì khoảng cách thời gian mà bị phai nhạt.
“A Dã thực xin lỗi.”_ Phương Á Tịnh tiên phong mở
miệng trước cô ửng đỏ mắt chân thành giải thích.
Hạ Tường Dã chậm rãi đến gần cô chuyên chú quan sát
cô
Cô toàn thân ăn mặc,trang điểm đúng tiêu chuẩn OL(office lady)—— Áo
khoác Tây phục nữ vừa vặn, kết hợp với quần bó trên chân là một đôi giày cao
gót thấp;đầu tóc vòng ra sau ót lộ ra khuôn mặt tròn của cô.
Khi hắn một mình một người ở nước ngoài mỗi lần lăn
lộn khó ngủ ban đêm thì hắn sẽ nghĩ: nếu tiếp tục để cho hắn gặp Phương Á Tịnh
hắn nhất định phải một lần nữa theo đuổi cô, đến thời điểm cô khuất phục,sẽ
hung tợn bỏ mặc cô,mời cô nếm thử mùi vị thống khổ. Đến khi lại lần nữa nhìn
thấy cô Hạ Tường Dã mới phát hiện tất cả tưởng tượng này đều là chuyện cười hắn
làm sao có thể đối với cô làm ra những hành vi trẻ con kia
“Sao cô lại tới đây?”_ Hắn nói mang tối nghĩa.
“Tôi?”_ Phương Á Tịnh ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt
của hắn thẳng thắn thành khẩn trả lời: “Vì anh”.
“Tôi?”_ Hạ Tường Dã tim đập mạnh và loạn nhịp vài
giây.
“Tôi có thiệt nhiều chuyện muốn g