XtGem Forum catalog
Điều Bí Mật

Điều Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324265

Bình chọn: 8.00/10/426 lượt.

ngừng nghĩ và

lo lắng cho Minh. Hay là anh đã gặp phải chuyện gì? Hoặc là anh đi hẹn

hò mà không muốn bị người khác quấy rầy? Mà biết đâu anh lại uống say và đang ngủ ngoài cổng thì sao? Việc Minh ngủ gục ngoài cổng tới sáng cũng không phải là lần đầu.

Nghĩ vậy, Linh chồm người dậy, mặc thêm chiếc áo ấm sau đó mới nhẹ nhàng mở cửa đi ra ngoài.

Sương mù giăng mờ mịt khiến Linh co rúm người vì lạnh. Cánh cổng sắt nặng nề

mở ra, trong ánh đèn đường mờ mờ, sương mù trắng xóa, Linh ngẩn người

khi thấy vài người đang đứng dựa vào tường. Cô còn chưa kịp hiểu ra

chuyện gì thì lập tức đã có người hét lên:

- Linh, vào nhà mau lên.

Giọng nói quen thuộc của Minh khiến Linh sực tỉnh. Cô định lùi ngay vào,

nhưng những người kia phản ứng còn nhanh hơn. Một cánh tay khỏe mạnh và

cứng như thép nguội túm lấy tay cô kéo ra. Trước khi Linh kịp hét lên

thì bàn tay lớn của hắn đã chụp kín miệng cô rồi.

Mấy tên kia

nghe thấy động thì dáo dác dồn lại một chỗ. Gã vừa túm được Linh vẫn bịt chặt miệng cô, kéo cô đến trước mặt một tên mặc áo khoác màu xanh lá

đang ngồi trên một chiếc mô tô phân khối lớn màu bạc. Gã đang phì phèo

hút thuốc, ánh mắt nhìn Linh từ đầu xuống tới chân rồi lại ngược từ chân lên đầu. Gã cười khẩy:

- Đợi thỏ về hang, không ngờ lại bắt

thêm được con thỏ con. Hóa ra thằng nhóc này vẫn ở quanh đây. Mau ra đây đi, nếu không đừng trách tao đối xử tệ với con bé này.

- Đại

ca, con nhỏ này chính là con mà chúng ta được thuê để xử lý – Một tên

nhắc nhở, Linh nhận ra tên này chính là người dí dao vào lưng cô ban

sáng.

- Có hai đứa oắt con mà cũng không đối phó nổi. Về tao

tính sổ với tụi mày sau. Thằng kia, còn không mau ra đây? Để tao xem

thằng nào lớn gan dám đánh đàn em của Hưng Đại Ca này?

- Hưng? – Tiếng Minh lại vang lên, lần này một bóng người cao lớn bước ra từ sau

gốc cây lớn cách đó không xa – Không phải mày đang trong trại cải tạo

sao?

Tên tự xưng là Hưng Đại Ca nghe câu hỏi này thì giật mình,

nheo mắt nhìn kỹ người vừa tiến ra đó. Sau khi Minh tới gần, nhận ra

khuôn mặt bấm ra sữa của Minh, hắn lắc đầu xoa cằm:

- Hóa ra lại là mày? Trái đất quả nhiên tròn.

- Tao cũng đang ngạc nhiên – Minh nói sau đó đưa mắt nhìn sang Linh đang bị khống chế cách đó không xa.

- Để cô ấy đi đi, đây là việc của đàn ông chúng ta. Đừng mang đàn bà ra

uy hiếp tao, nếu không chuyện này đồn ra, tao e là mày sẽ bị cả giới đua xe chửi vào mặt.

- Không được, đây chính là người bọn tao phải

bắt. Thông cảm đi, tao cũng bất đắc dĩ thôi, người nhờ chuyện này có vai vế rất lớn, tao không thể không nghe theo. Hơn nữa, con nhỏ này cũng

chỉ là người làm trong nhà mày, đâu cần quan trọng hóa như thế. Để nó đi với bọn tao, tao bỏ qua chuyện mày đánh thằng em tao hồi sáng.

- Nếu không thì sao?

- Chơi theo luật thôi. Mày giỏi đến mấy, cũng không thể cùng lúc đối đầu với ngần này người bọn tao được.

- Tất nhiên, tao cũng không nghĩ tao có thể đánh được hết tụi mày. Nhưng

nếu ẩu đả ngay tại đây, tao e rằng người chạy sẽ là chúng mày – Minh

nhếch đôi môi khô khốc, cười nhạt.

- Mày tự tin thế sao? Trong nhà mày có cao thủ à?

- Không có… Nhưng có thứ đủ để cắn nát họng mày trong vòng ba giây. Không một ai dám liều lĩnh đối đầu với nó.

- Nghe giống một con chó dữ? – Hưng huýt sao tỏ ra rất thích thú.

- Phải, loài chó hung dữ nhất thế giới, chắc mày cũng từng nghe qua tên, ngao Tây Tạng – Minh gật đầu.

- Nhà mày thật có một con chó ngao Tây Tạng sao? – Hưng hít sâu một hơi, hỏi lại.

- Đúng. Một con Ngao Tuyết trưởng thành, thuần chủng, được mang từ tận

Tây Tạng về. Chỉ cần một chút ồn ào nho nhỏ, cũng đủ đánh thức nó rồi.

Tụi mày muốn gặp nó không?

Hưng suy nghĩ một hồi, sau đó hất đầu hỏi lại:

- Vậy mày muốn sao?

- Để cô ấy vào nhà, tao ra chỗ khác cùng tụi mày giải quyết – Minh lạnh lùng đáp.

Linh đang bị bịt chặt miệng nên không thể nói gì, nhưng cô liên tục giãy giụa, lắc đầu, như muốn bảo Minh không được liều lĩnh.

- Mày nghĩ cô ta thoát lần này, có thể thoát lần sau sao? – Hưng hỏi lại.

- Cần thế nào để tụi mày buông tha cho cô ấy hoàn toàn? – Minh vẫn bình tĩnh hỏi.

Hưng suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Quyết định thế này đi. Mày đua xe với tao. Nếu mày thắng, mày được mang nó về, và bọn tao sẽ không bao giờ nhúng tay vào chuyện này nữa. Còn

nếu mày thua, cô ta phải theo bọn tao.

- Không sợ tao báo công an sao?

- Cứ báo, mày nên biết ngày hôm nay tao có thể đứng ở đây thay vì trong

trại giam, thì tao còn sợ gì mấy lời đe dọa trẻ con đó nữa.

Minh ngẫm nghĩ một chút, ánh mắt liếc nhìn sang vẻ mặt đã chuyển sang tái

nhợt của Linh, ánh mắt anh dịu dàng đi rất nhiều. Sau đó, lấy lại vẻ

lạnh lùng, anh quay sang Hưng gật đầu:

- Đồng ý. Hy vọng mày giữ lời hứa.

- Tao có lòng tự trọng của dân đua xe. Nhưng luật đua phải do bên tao quyết định, dám chơi không?

- Chỉ là đua xe thôi mà, có gì không dám – Minh cười khẩy, cứ nói tới đua xe là máu trong huyết quản của anh lại sôi trào lên.

- Tốt. Vậy đi, tới chân cầu vượt trên cao ở đường Phạm Văn Hùng. Đó sẽ là đường đua của chúng ta.

Minh giật m