
ở đây cô nào cũng đẹp như hoa. Bà mẹ biết ý con, bèn
nói: “Chuyện này không khó gì, nhà ta với nhà Tuyên Huy cũng môn đăng hộ đối,
chỉ cần nhờ người mối lái là được”.
Ngày
hôm sau, bà mối sang nhà Tuyên Huy nói chuyện cầu thân. Tuyên Huy nói: “Phải
xem tài mạo của Bái Trú thế nào đã rồi mới quyết định được”.
Hai
bên chọn được ngày, Bái Trú đến yết kiến Tuyên Huy. Bái Trú vốn người đẹp đẽ
khỏe mạnh, có dáng vẻ nhân tài, nay lại phục trang cẩn thận, trông càng sang
trọng. Tuyên Huy nhìn thấy rất bằng lòng, lại ra đề tài “cái đu” bảo chàng làm
một bài từ điệu “Bồ tát man” để xem văn tài ra sao. Bái Trú tài năng mẫn tiệp,
suy nghĩ một lát là xong ngay, bài từ làm ra ý tứ bay bổng, vận luật chặt chẽ.
Tuyên Huy mừng lắm, lập tức sai bày tiệc khoản đãi, rồi dùng lễ cha con, mời
Bái Trú ngồi xuống cạnh. Giữa bữa, cho mời tiểu thư Tốc Ca Thất Lý, con của bà
ba rất được sủng ái ra chào. Bài Trú ngẩng lên nhìn thấy đúng là cô gái trên đu
hôm trước, trong lòng rất thích.
Tiểu
thư Tốc Ca Thất Lý nhìn thấy Bái Trú cũng thấy xốn xang.
Nhà
Bái Trú lập tức chuẩn bị sính lễ đưa đến nhà Tuyên Huy. Sính lễ rất lớn. Cả nhà
Tuyên Huy đều hoan hỷ hài lòng. Nhưng bên nhà Đồng Thiêm thì gặp họa. Vì sính
lễ quá lớn khiến người ta ghen ghét, có người đưa thư tố cáo Đồng Thiêm ăn hối
lộ, hoàng đế lập tức xuống chỉ bắt Đồng Thiêm giam vào ngục. Rồi họa vô đơn
chí, Đồng Thiêm vốn quen đời sống phú quý vinh hoa, làm sao chịu nổi cảnh khổ
này nên chỉ mấy ngày là bị bệnh nặng. Triều đình thấy ông ta là đại thần triều
Nguyên nên quan tâm, cho về nhà chữa chạy. Song bệnh của ông là bệnh dịch, về
nhà lại lây sang cho cả nhà. Rồi chưa đầy một tháng, cả nhà theo nhau qua đời
hết, chỉ còn lại một mình chàng Bái Trú cô đơn cô độc không nơi nương tựa.
Tuyên
Huy Bột La cũng buồn cho gia đình Bái Trú. Ông định giữ chàng ta ở nhà mình,
khuyến khích chàng ta cố gắng học hành để đi thi lập nghiệp. Nhưng không ngờ bà
vợ ba lại là người tham tiền của. Thấy nhà Bái Trú đã thất thế, lại thấy các
tiểu thư nhà khác đều lấy được con nhà giàu sang, thế là đời nào chịu theo ý
chồng. Tuy nhiên, Tốc Ca Thất Lý thì đã nặng lòng với Bái Trú, nàng thề rằng dù
chàng vinh nhục thế nào cũng quyết theo chàng suốt đời. Rồi nói với mẹ: ngoài
Bái Trú ra, nàng không lấy ai cả.
Bà
ba cho rằng con gái còn nông nổi nên không cho lời nói ấy là thật. Ít lâu sau,
bà ta tự ý quyết định, nhận lời gả Tốc Ca Thất Lý cho công tử Tăng Gia Nô, con
trai của quan Bình Chương Chính Sự rất giàu sang. Đến hôm cưới, Tốc Ca Thất Lý
khóc lóc vật vã nhất định không chịu lên kiệu. Cuối cùng, không làm sao được,
mọi người phải lôi nàng ấn vào kiệu hoa. Đoàn đón dâu thổi kèn đánh trống, náo
nhiệt suốt dọc đường.
Bái
Trú ở nhà nghe thấy tiếng nhạc, biết rằng cô gái thương yêu của mình đã lên
kiệu cưới của nhà khác rồi, chỉ đành một mình ủ rũ đau thương.
Kiệu
hoa đến nhà Bình Chương, mọi người mời cô dâu xuống kiệu, nhưng đợi mãi vẫn
thấy im lìm. Bà đưa dâu vén rèm kiệu lên, bất giác sợ quá ngã ngất. Thì ra Tốc
Ca Thất Lý ở trong kiệu đã dùng giải khăn sa tự tử chết rồi. Nhà Bình Chương
cuống quýt đi báo với Tuyên Huy rồi khiêng kiệu quay trở lại. Cả nhà Tuyên Huy
kêu khóc ầm lên. Bà ba vừa hối vừa giận, cứ đấm ngực dậm chân kêu trời kêu đất.
Lúc khâm liệm, bà ba đem tất cả những đồ trang sức châu ngọc mà thường ngày Tốc
Ca Thất Lý rất thích và cả những đồ sính lễ của hai nhà Bình Chương, Đồng Thiêm
bỏ hết vào trong áo quan. Rồi tạm thời để linh cữu ở trong chùa Thanh An.
Bái
Trú ở nhà nghe tin tiểu thư Tốc Ca Thất Lý đã tuẫn tình(7) thì vô cùng xúc động.
Đợi lúc đêm khuya lặng lẽ, chàng ta đến chùa Thanh An để vái lậy vong linh Tốc
Ca Thất Lý. Nhìn thấy linh cữu, nghĩ đến hoàn cảnh của mình, bất giác nước mắt
ròng ròng, vô cùng đau đớn.
7. Tuẫn tình: chết vì
yêu.
Các
vị sư thấy thế cũng đều rơi lệ. Khóc xong Bái Trú vuốt ve quan tài cáo biệt
nàng và nói: “Tiểu thư ơi, xin nàng hãy an nghỉ!” Đột nhiên từ trong quan tài
vẳng ra tiếng nói khe khẽ: “Mau mở áo quan ra đi! Thiếp đã sống lại để làm vợ
của chàng, suốt đời theo chàng!”
Bái
Trú nghe tiếng rõ mồn một, vội mở ngay. Nắp quan tài vừa mở ra, thấy tiểu thư
Tốc Ca Thất Lý ngồi rất đàng hoàng, vẫn như lần đầu Bái Trú nhìn thấy: mắt sáng
long lanh, hàm răng trắng bong, vẻ mặt tươi cười.
Bái
Trú sướng như phát cuồng, vội đỡ nàng bước ra khỏi quan tài. Các sư đều kinh
ngạc đứng sững. Vị sư trụ trì nói: “Công tử không thể đưa tiểu thư này đi đâu
hết, sau này ngài Tuyên Huy biết thì chúng tôi biết ăn nói thế nào?” Bái Trú
nói cho họ biết nàng Tốc Ca Thất Lý chính là vợ của mình. Lại đem một nửa chỗ
châu ngọc trong quan tài biếu nhà chùa, xin họ giữ bí mật cho và lại đóng kín
quan tài lại y như cũ.
Bái
Trú mang mấy vạn lượng bạc còn lại cùng Tốc Ca Thất Lý ngay đêm đó khởi thành,
đi đến Khai Bình rồi ở hẳn đó. Chàng ta tới một học quán dạy học cho bọn trẻ
nhỏ, được học trò và cha mẹ chúng rất khen, rồi gần xa mọi người đều biết
tiếng.
Lại
nói về ông Tuyên Huy Bột La từ kh