XtGem Forum catalog
Đợi Em Nói Yêu Anh

Đợi Em Nói Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324174

Bình chọn: 8.00/10/417 lượt.

khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp tràn ngập ý cười khiến cho

bọn họ hoàn toàn hết hy vọng. Mặc dù trong lòng có chút ghen tị nhưng

không thể không thừa nhận hai người bọn họ khi đứng cạnh nhau trông cực

kì xứng đôi, giống như một đôi kim đồng ngọc nữ sinh ra để giành cho

nhau vậy

"Anh hai, đợi lâu chưa"

Trình Hạo nhìn thấy bóng

dáng người đang chạy tới, nghe thấy giọng nói ngọt ngào quen thuộc, khóe miệng không khỏi hơi hơi được nhếch lên, tâm tình thực vui vẻ. Thực ra, mới vài phút trước, khi mà cô gọi điện cho anh, anh thực sự đã bị hai

chữ "hẹn hò" của cô dọa sợ, trong lòng vừa mừng vừa khó hiểu, liền bỏ

việc vội vã chạy đến đây. Nhưng mà ngay lúc này, nhìn ánh mắt vừa hào

hứng vừa nghịch ngợm của cô, mấy câu đang định hỏi bên miệng cũng nuốt

xuống, dù biết rằng cô vốn là đang có kế hoạch gì, nhưng mà, chỉ cần cô

cứ như vậy vui vẻ là được rồi, không phải sao ? Dù rằng anh không thể

không thừa nhận, vào giây phút nghe được vài từ ấy, sau một khắc, anh

thực sự vui sướng đến điên cuồng.

Trình Hạo cưng chiều sờ sờ mái tóc của cô, vuốt lại vài sợi bị gió làm rối, nhẹ nhàng hỏi lại

"Không lâu. Bây giờ muốn đi đâu"

Lâm Vũ cười một tiếng, nghĩ nghĩ một chút xem định đi đâu. Từ khi cô chuyển đi, cũng khá lâu rồi cô và anh không có ngày nào cùng nhau ra ngoài

chơi, như vậy, hôm nay liền phải chơi cho thật đã. Nghĩ như vậy, cô thân thiết kéo lấy bàn tay của anh, hào hứng đi về phía trước, cất giọng

lanh lảnh, tràn đầy sức sống

"Anh hai, hôm nay nhất định phải đi cho thật đã. Đã lâu lắm rồi chúng ta không có ra ngoài chơi a"

Trình Hạo nhìn nụ cười của cô, lại nhìn bàn tay nhỏ nhỏ nắm lấy bàn tay to

của mình, không hiểu sao thấy có sức sống hẳn lên, nắm lấy tay cô, thoải mái đáp lại một tiếng

"Được"

...

Hai người cùng nhau

đi đến rạp chiếu phim, dù sao hiện tại cũng còn nhiều thời gian, đi xem

phim trước vậy. Lâm Vũ đi đến quầy bán vé, hai người quyết định chọn một bộ phim đang được ưu thích, nghe nói là kết thúc buồn, nhưng diễn tả

tâm lý nhân vật rất hợp lí, còn nghe nói là rất cảm động. Trình Hạo thì

xếp hàng mua bỏng ngô và nước uống, diện mạo nổi bật của anh cũng khiến

không ít người ngoái lại nhìn. Lâm Vũ cùng với Trình Hạo bước vào rạp

chiếu phim, chỉ là sau khi xem được một đoạn Lâm Vũ liền cảm thấy có

chút hối hận, bộ phim thực sự rất cảm động, diễn viên cũng đẹp, kĩ xảo

cũng tốt, chỉ là...

Bộ phim kể về một gia đình có hai mẹ con

nương tựa vào nhau mà sống, người cha vì tiền bạc danh vọng mà bỏ hai mẹ con đi theo một người đàn bà khác. Người mẹ vì quá đau lòng nên phát

bệnh, nằm liệt trên giường, người con còn nhỏ đã phải đi làm kiếm tiền,

bán sức lao động, đến khi người mẹ mất, lại phải bán thân cho một gia

đình giàu có. Đôi tay của Lâm Vũ bất giác nắm chặt lại, hai mắt không

hiểu sao cay cay, chẳng lẽ lại trùng hợp đến như vậy, từng câu từng chữ

giống như viết về bản thân cô, những hình ảnh sống động trước mắt giống

như tái hiện một đoạn kí ức tưởng như đã ngủ sâu. Chỉ là, so với cô bé

trong bộ phim đó, cô còn may mắn hơn nhiều, thực sự còn may mắn hơn

nhiều lắm. Cô hiện tại còn có mẹ, có anh hai, còn có ba nuôi, còn có thể có một cuộc sống sung túc đầy đủ. Nếu như ngày đó, không gặp được ba,

cô có lẽ cũng giống như cô bé kia, bây giờ cũng chỉ còn cách đi làm nô

bộc cho người ta. Nghe những tiếng nức nở của mấy người ngồi trong rạp

chiếu, trong lòng Lâm Vũ không hiểu sao cảm thấy phiền muộn, không phải

buồn, cũng không phải thương tiếc, chỉ đơn giản, là phiền muộn. Trình

Hạo ngồi bên cạnh cũng nhận ra sự thay đổi của cô, anh chợt nhớ lại điều gì đó, con mắt tối sầm xuống, bàn tay nhanh chóng nắm lấy tay cô muốn

kéo cô ra ngoài. Lâm Vũ cũng không từ chối nữa, hai người lách ra một

bên rồi đi ra khỏi rạp. Hít một hơi không khí trong lành, lại nhìn thấy

ánh mắt lo lắng của anh hai khi nhìn cô, cô không khỏi cười nhẹ một

tiếng trấn an, lắc lắc đầu

"Em không sao đâu"

Trình Hạo vẫn nghi ngờ nhìn cô một chút, nghĩ sao liền kéo tay của cô, nói một tiếng

"Đi theo anh"

Đến khi hai người đến trước một công viên giải trí cực lớn, lại nhìn thấy

một đống trẻ con cùng phụ huynh dạo chơi xung quanh, Lâm Vũ không khỏi

nuốt một ngụm nuốt bọt, quay sang hỏi Trình Hạo

"Anh hai, anh có chắc chắn muốn đến đây không ah"

Trình Hạo nghe cô hỏi như vậy, cũng không biết nói như thế nào. Không phải

mấy cô gái trẻ đều thích đến công viên chơi sao? Cái này là anh đi hỏi

được, chẳng lẽ không đúng?

Nhìn bộ mặt anh như vầy, Lâm Vũ bất

giác bật cười, kéo tay anh đi vào bên trong. Thực ra ở trong công viên

cũng khoing phải chỉ có trẻ con, công viên lớn như vậy, các cặp đôi đi

vào trong rất đông, cũng rất tình tứ, chỉ là cô với anh hai... dù sao

cũng không phải thực sự là "hẹn hò", thấy thế nào cũng có chút kì quái.

Giống như việc vừa xảy ra hồi nãy, cô và anh đến một quầy hàng trò chơi

chơi thử, trò chơi cũng rất đơn giản, chỉ cần bắn trúng mấy trái bóng

đặt trên mấy lon nước ngọt liền thắng. Lúc hai người đến cũng có một cặp đôi đang chơi, chàng trai bắn trúng 5 trái bóng đ