
ược thưởng một con gấu bông nhỏ khiến cho cô gái bên cạnh mừng đến mức nhảy cẫng lên cho anh
ta một nụ hôn. Lâm Vũ cũng là chưa bao giờ thử trò chơi như vậy, chỉ là
tò mò bắn thử một lần liến cứ thế bắn rớt đến 20 trái bóng, làm cho ông
chủ quán và đôi tình nhân bên cạnh nhìn cô như quái vật, sau đó lại quay sang nhìn anh hai với anh mắt như muốn nói" Bạn gái anh thực cmn trâu
bò" làm cho cả hai người dở khóc dở cười, vội vã dắt tay nhau dời đi. Cứ như vậy đi lòng vòng trong công viên, Lâm Vũ cũng chỉ nhìn thấy trò đu
quay kia khá thú vị, có thể nhìn thấy mọi thứ ở vị trí thực cao, liền
bảo Trình Hạo đi mua vé, hơn nữa ở bên dưới còn có một hàng dài người
đang xếp hàng, cũng không biết vì sao mà tất cả đều là các cặp đôi. Cho
đến khi cả hai người dưới ánh mắt nhiệt tình của mấy cô hướng dẫn viên
mà bước lên vào bên trong, Lâm Vũ mới hiểu rõ lí do. Trước mặt cô bây
giờ là bốn chữ "Vòng quay tình yêu" thật lớn a, bên dưới còn có một bảng giải thích rõ ràng nói cái gì mà chỉ cần ngồi trong đây hôn nhau một
lần liền có thể ở bên nhau đến trọn đời trọn kiếp, thật là vớ vẩn. Cô
không khỏi quay sang nhìn anh, thấy anh cũng đang nhìn vào bảng chỉ dẫn
kia, lại quay sang nhìn cô, ánh mắt bất đắc dĩ
"Anh hai, có vẻ như chúng ta ra ngoài chơi không chọn ngày a, đi đâu cũng không hợp"
Anh nghe như vậy, cười nhẹ một tiếng đáp lại
" Chọn ngày? Anh nghĩ em cũng không phải là tự nhiên mà muốn rủ anh ra ngoài chơi đâu"
Anh cũng đâu phải kẻ ngốc, cứ mỗi lần đi được một đoạn, cô lại cố tình như
vô tình quay đầu lại liếc một cái, lại bí hiểm cười cười. Hơn nữa, cái
kẻ theo dõi kia cũng quá ngốc nghếch, chụp lộ liễu như vậy, có phải là
do không có kinh nghiệm hay không, thậm chí còn không nhận ra là cô đã
phát hiện từ lâu nữa
"Còn nữa, tại sao lại nói là không hợp"
Lâm Vũ không khỏi sờ sờ mũi, đúng là không có cái gì giấu được anh cả. Chỉ
là cái vòng quay chết tiệt này, biết thế trước khi lên cô nên hỏi trước
một chút, bây giờ thì hay rồi, nhìn ngay trước mặt cũng thấy vài cặp
đang thân mật hôn môi, chỉ có hai người họ ngồi cứng ngắc mà quan sát,
không khỏi có chút ngượng ngùng
"Còn sao nữa a. Chúng ta là anh em mà, đâu cần mấy thứ như này để "bên nhau trọn đời" chứ"
Ngay từ khi anh đưa tay ra trước mặt cô, kéo cô từ đáy vực trở về, cô đã
biết, anh là người không thể thiếu trong phần đời còn lại của cô. Một
phần lẽ sống của cô, cũng là anh. Chỉ là Trình Hạo khi nghe những lời
nói của cô, lần đầu tiên cảm thấy hai tiếng anh hai thực đáng ghét, cô,
đã nhiều năm như vậy trôi qua vẫn không hiểu, nói đúng hơn, từ trước đến giờ cô chưa bao giờ ngừng coi anh là một người anh trai, chỉ là một
người anh trai mà thôi.
"Vật nhỏ, em cảm thấy chúng ta, có thể như vậy bên nhau cả đời sao"
Anh tựa người ra sau, hỏi một câu, giọng nói khàn khàn trầm thấp, giống như hỏi cô, lại giống như tự hỏi bản thâm mình.
"Anh hai, về chuyện này, em chưa bao giờ nghi ngờ"
Cô ngay lập tức đáp lại, giống như không cần suy nghĩ, lại nói tiếp
"Đúng là một thời gian rồi chúng ta không còn hay ngồi nói chuyện như trước,
cũng không như hồi nhỏ dính chặt lấy nhau, nhưng mà, anh từ khi nào trở
nên nghĩ nhiều như vậy rồi"
Cô cười nhẹ, còn anh, lại thở dài.
Anh thà rằng chúng ta cứ dính vào nhau như ngày trước, em cũng sẽ không
đối với tâm ý của anh cứ như vậy thờ ơ. Không phải anh nghĩ nhiều, chỉ
là Vũ nhi, em thực sự không hiểu.
"Vật nhỏ, em....đã từng yêu ai chưa"
Anh nhìn cô, hỏi một câu trong nháy mắt khiến cho cô đứng hình. Cả người cô đột nhiên cứng ngắc lại, ánh mắt nhìn về xa xăm, nhìn về khoảng trời
hơi hơi tối qua lớp kính của chiếc đu quay, không hề nhận ra anh cũng vì biểu hiện của cô mà bàn tay bất giác nắm chặt lại
"Có"
Cô đáp.
"Đã từng rung động. Chỉ là hiện tại...có lẽ không còn nữa"
Anh nghe cô trả lời như vậy, lại nhìn ánh mắt buồn bã của cô, đáy lòng
không hiểu sao thắt chặt, môi mím lại, một cỗ khổ sở không ngừng dâng
lên. Đã từng có người chiếm cứ trái tim cô, nhưng, người đầu tiên đó,
không phải anh.
"Nếu... nếu như anh nói..."
"Anh hai, hết thời gian rồi, mau xuống thôi"
Nhìn cánh cửa đã mở trước mặt, mấy lời bên miệng muốn nói ra lại cứ thế nuốt xuống. Lại nhìn bóng lưng của cô, giống như cứ như vậy rời xa anh, anh
rốt cuộc không nhịn được nữa, lấy một xấp tiền trong túi mua hai tấm vé
khác, thậm chí không lấy tiền thừa, trong ánh mắt nghi hoặc của cô và
mọi người trực tiếp kéo cô vào trong một chiếc đu quay bắt đầu một vòng
quay mới. Lâm Vũ bị anh mạnh mẽ lôi kéo vào bên trong, ánh mắt cô dõi theo hai cánh cửa buồng quay đang dần được đóng chặt lại, lại nhìn khuôn mặt tuấn tú ngưng trọng ngay
trước mắt, hai hàng lông mày khẽ nhíu, không biết chuyện gì đang xảy ra
"Anh hai...."
"Anh rất khó chịu. Cực kì khó chịu"
"Hả"
Lâm Vũ vì anh nói một câu không đầu không đuôi mà cả người ngẩn ra, trong
mắt tràn đầy nghi hoặc, chỉ biết vô thức hỏi lại một tiếng. Không chờ
cho cô nói xong, Trình Hạo bên kia đã dùng một ngón tay đặt ở trên môi
của cô, nhanh chóng mở miệng tiếp tục, trong