Old school Easter eggs.
Đuổi Tình Yêu Đi

Đuổi Tình Yêu Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323144

Bình chọn: 8.5.00/10/314 lượt.

. . . . ." Đã không còn kịp nữa.

Chu Tự Hàn lại dùng một loại tốc độ không thể tin được chạy qua, đẩy Sở

Dĩnh ra, lúc này xe BMV cũng phanh xe gấp, nhưng vẫn đụng phải Chu Tự

Hàn, cũng may vào thời khắc mấu chốt, Chu Tự Hàn nhảy lên nằm ở trên nắp động cơ làm giảm lực va chạm, bảo vệ được tính mạng, nhưng chân lại

không may mắn như vậy rồi.

Chu Tự Hàn nằm ở trên nắp động cơ, chỉ hút khí, mẹ nó thật là đau, vì

bảo bối nhà anh, đúng là ngay cả mạng anh cũng không cần nữa, đây không

phải yêu thì là cái gì, còn ai dám nói anh không yêu bảo bối nhà anh

không, anh gấp với ai chứ, từ trong kính chắn gió nhìn thấy Trần San Ny

đang ngồi bên trong, ánh mắt Chu Tự Hàn lạnh lùng như dao, người phụ nữ

này thật sự có can đảm đấy! Dám đâm vào bảo bối nhà anh, chán sống rồi.

Biến hóa xảy ra quá nhanh, Sở Dĩnh bị Chu Tự Hàn đẩy ngã trên mặt đất,

nửa ngày không kịp phản ứng, choáng váng nhìn cảnh tượng trước mắt, Chu

Tự Hàn nhếch miệng lườm cô một cái: "Bảo bối, em cũng không đứng lên

nhìn người đàn ông của em một chút sao, không phải là quá vô tình sao?." Lúc này Sở Dĩnh mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng vọt tới. . . . . .

Chu Tự Hàn được bảo vệ chạy tới mang xuống, xe cứu thương xe cảnh sát

theo nhau mà tới, đến bệnh viện, trong quá trình làm kiểm tra, Sở Dĩnh

vẫn nắm tay Chu Tự Hàn không có buông lỏng, càng nghĩ càng sợ.

Chu Tự Hàn nên cảm ơn anh trai đã dạy anh những phản xạ trước nguy hiểm

kia, nếu không hôm nay mạng nhỏ này thật sự bị liên lụy rồi, anh bỏ quên mất lòng ghen tỵ của một người phụ nữ, có thể ác độc đến trình độ mất

trí không suy tính đến hậu quả.

Sở Dĩnh cũng không nghĩ tới, cô vẫn cho là, mình và Trần San Ny đụng

chạm, cũng chỉ là ân oán nhỏ của phụ nữ mà thôi, Trần San Ny lại muốn

đâm chết cô, hơn nữa, xem ra từ góc độ của cô ta, nhất định là theo mình tới đây, nếu như không có Chu Tự Hàn, đoán chừng bây giờ mình đã nằm ở

nhà xác rồi.

Mà Chu Tự Hàn cho cô chấn động lớn hơn, Sở Dĩnh rất rõ ràng tình huống

lúc đó, dù là Chu Tự Hàn có một tí do dự, cũng sẽ không là kết quả như

bây giờ, như vậy nói rõ, khi anh xông tới, căn bản không có phản ứng của đại não, là hành động theo bản năng, một người đàn ông không tiếc dùng

tính mạng của anh ta bảo vệ mình, làm người phụ nữ thì cô còn có yêu cầu gì nữa, lúc này, nếu như lại nói Chu Tự Hàn không yêu cô, ngay cả cô

cũng không tin nổi.

Chỉ trong chốc lát, liền giống như đẩy ra từng lớp sương mù, để cho cô

thấy được chân thật nhất gì đó, ở phương diện nào đó cô nên nói cảm ơn

Trần San Ny, hiển nhiên, với tính tình có thù oán phải trả của Chu Tự

Hàn, mặc dù về sau Trần San Ny không phải vào ngục giam, nhưng kết quả

cũng sẽ vô cùng thê thảm, Sở Dĩnh không phải người tốt, đối với một

người phụ nữ muốn giết chết mình, cô không thể nào tha thứ cho cô ta

được.

Hiển nhiên Chu Tự Hàn thật sự ứng với câu nói kia, người tốt sống không

lâu, tai họa do trời, bị xe đâm, chỉ có gãy xương ở chân phải, những nơi khác đều là bầm tím phần mềm, không thể không nói là kỳ tích, mà năng

lực hồi phục của Chu Tự Hàn cũng giống như gieo họa, ở bệnh viện nửa

tháng liền ầm ĩ đòi về nhà, người nào khuyên cũng không được.

Nói giỡn sao, vào lúc này đúng là thời điểm anh hưởng phúc, bây giờ ánh

mắt của bảo bối nhà anh nhìn anh cũng lộ ra sự dịu dàng nhiệt tình, hoàn toàn khác với trước kia, gần gũi chân thật, làm cho Chu Tự Hàn không

ngừng bốc lửa, bởi vì cái gì cũng không làm được, nếu tiếp tục ở trong

bệnh viện nữa, chân của anh không có việc gì, nhưng người anh em phía

dưới lại bị nghẹn đến tàn phế trước tiên.

Hai ngày nay rõ ràng hỏa khí mạnh không kìm chế được, hôm qua mấy người

Kiến Quốc tới còn nói anh: "Nhất định là anh chưa thỏa mãn dục vọng rồi, nhìn khuôn mặt đen thui này, giống như ai đang thiếu tiền anh vậy."

Ngay từ đầu hai vị nhà họ Chu thật sự bị dọa sợ, liền vội vàng chạy vội

bệnh viện, vừa nhìn thấy con trai không có việc gì mới yên lòng, vốn là

trông nom Chu Tự Hàn bất động, vào lúc này anh náo loạn muốn xuất viện,

ai có thể ngăn cản được, cuối cùng thì xuất viện trở về nhà.

Vừa vào cửa, Chu Tự Hàn ầm ĩ muốn tắm, nói mấy ngày nay ở bệnh viện cũng không tắm sạch, Sở Dĩnh không khỏi liếc anh một cái, tên khốn này thật

sự rất lưu manh, tâm tình bị anh làm cảm động còn chưa hết, thì anh liền bắt đầu suy nghĩ bằng nửa người dưới rồi.

Thừa dịp Sở Dĩnh lau người cho anh, không biết chiếm bao nhiêu tiện

nghi, vào lúc này về nhà liền rùm beng đòi muốn tắm một lần, không cần

phải nói cũng biết anh nhớ thương cái gì rồi.

Sở Dĩnh không muốn để ý đến

anh, nhưng không chịu nổi Chu Tự Hàn cằn nhằn, có lúc người đàn ông này

còn càu nhàu nhiều hơn so với tam cô lục bà*, vì yên tĩnh bên tai, Sở

Dĩnh đỡ anh đi tới phòng tắm để tắm rửa, đem chân anh nhấc lên, dùng vòi hoa sen tắm cho anh.

*Tam cô lục bà: chỉ những người phụ nữ làm việc bất chính, lừa đảo.

Ba cô trong đó có đạo cô, cô đồng ; lục bà gồm bà mối, bà lang, mẹ mìn,

chủ nhà chứa.


Chu Tự Hàn xấu bụng nói: “Vợ à, nơi đó còn chưa rửa sạch sẽ mà, không có bôi sữa tắm,