
xả nước cho sạch là không được.” Chu Tự Hàn nhìn phía dưới của mình, bĩu bĩu môi, mặt Sở Dĩnh đỏ lên, coi như quan hệ giữa hai
người đã tương đối thân mật, nhưng tắm chỗ nào đó cho anh, Sở Dĩnh vẫn
không làm được, huống hồ, rõ ràng người này không có ý tốt.
Cô liền tức giận nói: “Tay của anh cũng không bị đứt, anh tự rửa đi.”
Đúng là Chu Tự Hàn thật sự không có càu nhàu nữa, thật sự tự tắm rửa,
nhưng mà động tác của anh vô cùng sắc tình, đôi mắt càng thêm sắc mị
nhìn chằm chằm cô, xoa trên dưới, xoa một lát, Chu Tự Hàn rất uất ức nói với cô: “Vợ à, người đàn ông của em cứu em một mạng, không phải là em
nên lấy thân báo đáp một chút chứ?”
Sở Dĩnh cũng biết Chu Tự Hàn khó chịu, người đàn ông này luôn luôn là
người không thịt không vui, nửa tháng làm hòa thượng này, đoán chừng đã
sớm nhịn hết mức, thật ra thì Sở Dĩnh cũng không phải là không vui,
chính là lo lắng đến chân của anh, khó khăn lắm mới liền lại được, nhưng bởi vì làm tình mà tàn phế mất, thật không đáng giá!
“Chân tốt lại rồi nói.” Sở Dĩnh nhỏ giọng nói một câu, mặt đỏ có phần
ngại ngùng nhỏ, làm Chu Tự Hàn hận không thể đè cô hung hăng làm một
trận, nhưng chân không có sức, con ngươi đi lòng vòng, chủ ý xấu liền
nảy ra: “Vợ, chân anh không thể nhúc nhích được, vậy em tới đi.”
Sở Dĩnh liếc anh một cái, thật sự là không đối phó được với anh mà, cuối cùng vẫn là làm thỏa mãn tâm ý của Chu Tự Hàn, hai người giằng co hai
giờ ở trong phòng tắm mới ra ngoài. Chu Tự Hàn không có chuyện gì, nhưng hông của cô thiếu chút nữa thì gãy mất, nằm ở trên giường ngay cả nhúc
nhích cũng không muốn nhúc nhích.
Chu Tự Hàn lại đắc ý vô cùng, ôm cô nhỏ giọng nói: “Như thế nào? Thật sự không tồi chứ? Bảo bối, chính là em quá lười rồi, thật ra thì em có thể điều chỉnh tần số như vậy, muốn nhanh thì nhanh, muốn chậm thì chậm,
có phải sướng vô cùng hay không, mới vừa rồi giọng của em cũng khàn…”
Sở Dĩnh mở mắt ra đẩy anh một cái: “Chu Tự Hàn, anh xong chưa?” “Không
xong, chỉ cần đời này dây dưa với bảo bối nhà ta rồi, sẽ mãi mãi không
dứt.” Lời nói của Chu Tự Hàn vô cùng buồn nôn, trong lòng Sở Dĩnh chợt
dâng lên tư vị ngọt ngào, giống như được ăn kẹo bông khi còn bé, mềm mại ngọt ngào, ăn ngon đến mức không nói ra được.
Chu Tự Hàn cúi đầu hôn cô một cái: “Bảo bối, có một việc anh muốn hỏi em một chút. Lý Xuyên đưa tới một kịch bản, là một bộ phim cổ trang, dựng
thành một bộ phim điện ảnh, muốn mời em làm nữ chính. Nói thật thì anh
cũng do dự rất lâu, em cũng biết anh rất ích kỷ, anh chỉ muốn em thuộc
về một mình anh thôi, nhưng chuyện này đối với em mà nói thì không công
bằng, nếu như không có cơ hội như vậy thì thôi đi, hiện tại lại có, anh
muốn để em tự lựa chọn, nhận kịch bản này. Có lẽ thành tựu của em tuyệt
đối không chỉ dừng lại ở đây, anh không muốn em sẽ hối hận.”
Sở Dĩnh chống thân thể lên, nhìn anh thật lâu, bắt đầu từ khi nào, người đàn ông này học được tôn trọng và thẳng thắn rồi. Bất tri bất giác, anh đã thay đổi vì cô nhiều như vậy, cô lại vẫn làm như không thấy, dường
như cô thật sự có điểm quá đáng, có lẽ người đàn ông này điều tra án
thật sự mệt mỏi, có lẽ lúc bọn họ mới bắt đầu, cũng không bởi vì tình
yêu, nhưng kết quả tình yêu không tồi.
Nghĩ đến chỗ này, Sở Dĩnh tiến tới hôn anh một cái: “Chu Tự Hàn, em chỉ
là một người phụ nữ nhỏ bé mà thôi, trong lòng em cũng không có nhiều lý tưởng xa vời như vậy, có thể diễn vai Thanh Liên, có thể được giải
thưởng này, em đã tương đối thỏa mãn rồi, em sẽ không hối hận, bởi vì em không ôm chí lớn.”
Ánh sáng lấp lánh hiện lên trong mắt Chu Tự Hàn: “Vợ, em vừa mới giả bộ
ngớ ngẩn để hôn anh có phải hay không, việc ấy, dù sao bây giờ vẫn còn
sớm, không bằng chúng ta làm tiếp một lần nữa thì như thế nào, lần này
chúng ta đổi tư thế khác.” Chu Tự Hàn thật sự không biết chỉ là kết hôn mà thôi, làm sao lại làm
được nhiều chuyện như vậy, trước kia khi anh trai anh kết hôn căn bản
không đủ nhìn, trên thực tế, hiện tại anh vô cùng hâm mộ anh trai anh,
vốn là anh cảm thấy hai người chỉ cần ghi danh ở cục dân chính, cầm lấy
tờ giấy đỏ là xong rồi, nào nghĩ tới phía sau, mới tính là phiền toái.
Đầu tiên lão đầu nhà họ Nhạc nói, Sở Dĩnh là cháu ngoại của ông ấy,
không thể uất ức, Sở Dĩnh phải đi lấy chồng từ nhà họ Nhạc, đám cưới
theo nghi lễ cổ của nhà họ Nhạc, làm một hôn lễ náo nhiệt trong tòa
thành cổ ở Giang Nam, về phần anh đang ở thành phố B, mặc kệ làm khổ anh thế nào, sau đó, không nói lời nào mà đem bảo bối nhà anh đi.
Chu Tự Hàn vô cùng tức giận. Rốt cuộc cô dâu của người nào chứ! Lại nói, Sở Dĩnh họ Sở, quan hệ thế nào với nhà họ Nhạc chứ, cần gì phải tuân
thủ quy của của nhà họ Nhạc.
Thái hậu nhà bọn họ và ông cụ cũng tham gia náo nhiệt, đi theo gót chân
của nhà họ Nhạc tới phía nam, Chu Tự Hàn tức giận nửa ngày, cũng đi ô-tô về phía nam, còn tiện thể đón thêm Kiến Quốc và Trần Bân, dù sao cũng
là kết hôn, cần có người giúp đỡ.
Chu Tự Hàn vốn còn nghĩ tốt vô cùng, sau khi anh đến, làm cháu rể nhà họ Nhạc, thì cũng có thể vào ở trong nhà họ Nhạc đi! Chỉ cần có