
i đón tết sao? Còn bọc lại bằng túi giấy đỏ đỏ."
"Đúng vậy. Nhãn hiệu này có chất lượng rất tốt, sẽ phát ra tiếng vang mãnh liệt, hơn nữa ở trên không, còn có âm thanh và hiệu quả hồi âm giống súng ngắn."
"Quá, quá gian trá rồi!"
Keith hả hê vui mừng, tránh ra công kích không cam lòng của đối phương, cất pháo và gói thuốc lá vào trong túi.
Trong loa lại truyền đến giọng nói của Squall: "Keith, Eyrie muốn anh đấu một lần nữa, lần này là đội hai mười người."
"Không muốn." Keith buồn bực.
Bên kia cái loa náo loạn một hội, ngay sau đó biến thành một người khác. Nghe thanh âm là tiên sinh Eyrie - một trong những cộng sự chịu trách nhiệm phụ trách phân bộ Newyork. Anh ta nói: "Cậu còn nhớ rõ ông Smith không, lần trước chỉ rõ muốn cai65 từ Los Angeles chạy đến Washington đảm đương bảo vệ bên cạnh người đấy, mấy thằng nhóc ở phân bộ Newyork chúng tôi không phục lắm. Keith ngoan đi, cho bọn họ xem cái gì gọi là thực lực gà pro!"
"Không muốn, tôi muốn kiện mấy người bắt tôi lao động quá giờ."
"Cậu ta lao động quá giờ rồi sao?" Eyrie hỏi, thanh âm từ trong cái loa truyền ra, khiến tất cả mọi người nghe thấy.
Squall vội ho một tiếng, nhỏ giọng nói: "Phân bộ chúng tôi đến sớm hai ngày, đều tập huấn theo nội dung thường quy."
Cái gì là tập huấn theo nội dung thường quy, thì mọi người đều biết. . . . Chính là theo tiêu chuẩn của đội huấn luyện hải quân lục chiến, tỷ như sáng sớm mỗi ngày vác vật nặng chạy 50 cây số, huấn luyện bắn súng suốt hai tiếng dưới mặt trời chói chang, đeo vật nặng lặn qua lặn lại trong hồ bơi suốt hai tiếng.
Hai người bên cạnh phá ra tiếng khổ sở khi nhớ lại những chuyện mệt mỏi kia.
Eyrie không thể làm gì khác hơn là dụ dỗ bằng lợi ích: "Như vậy đi, Keith, cậu chỉ cần đánh nhau với bọn họ một trận, tôi sẽ làm chủ cho cậu về sớm ăn lễ Noel, như thế nào?"
Keith nghe được ánh mắt sáng lên!
Anh không chút do dự gật đầu nói: "Một lời đã định!"
Squall trước máy theo dõi ngửa mặt lên trời thở dài, Eyrie liền hỏi anh: "Anh than thở cái gì."
"Tôi thật vất vả mới kéo được anh ta tới đả kích lòng tin của đám tay mơ, bây giờ lại bị anh làm rối thả người về."
"Căn cứ sức quan sát nhạy bén của tôi, tôi cảm thấy dù cậu ta ở lại cũng không nhất định có thể chuyên tâm làm việc." Eyrie nói.
"Không sao, dù cậu ta không chuyên tâm, cũng sẽ không bị đánh chết."
Eyrie bén nhạy tắt cái loa đi, rồi anh at đuổi hết đám người vây xem trong phòng, quay đầu trở lại mới nói với Squall: "Vấn đề không phải cậu ta có thể bị đánh chết hay không, mà là cậu ta có thể vì không yên lòng mà đùa thành thật không, nếu như bị cậu ta chơi tàn thì phiền toái lớn đấy."
Phiền toái xác thực rất lớn, hơn nữa rất có khả năng xảy ra tình huống này.
Rốt cuộc Squall nhượng bộ theo lý trí: "Tôi đồng ý ý kiến của anh, lễ Giáng Sinh sẽ cho anh ta trở về."
"Nhưng mà tại sao anh ta như vậy, lúc nãy vừa đổi đề tài đến lễ Giáng Sinh, thì cả khuôn mặt Keith đều thay đổi. Trước kia anh ta không phải loại người đặc biệt để ý ngày lễ tôn giáo."
"Phụ nữ là ma quỷ, phụ nữ là ma quỷ." Squall nói.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1'>Shotgun: hay còn gọi súng bắn đạn hoa cải, súng bắn đạn ghém... tùy vào loại đạn mà nó bắn ra, là loại súng được thiết kế thường dùng để bắn khi tựa vào vai, bắn ra loại đạn là một tập hợp các viên đạn nhỏ như hạt tiêu (chỉ sát thương cao khi dùng ở khoảng cách gần) hay loại đạn đặc và lớn (dùng với khoảng cách xa) đôi khi bên trong có thể là thuốc nổ hay những thứ khác như các chất hóa học... (khi đó nó sẽ gọi là đạn đặc biệt).
Nhà lớn ở Tây Nam Đa Duy Cống.
Brando mặc một cái áo ngủ bằng lông màu vàng lợt, ngồi trên ghế mây trong nhà kính, một tay bưng ly hồng trà, chăm chú xem báo.
Khoảng thời gian trước, một cái nhà kho của gia tộc bị cảnh sát Mexico thanh tra và tịch thu tài sản, mười tỷ dollar bên trong đã bị tịch thu hết. Mặc dù không tạo ra uy hiếp lớn đối với kho bạc của gia tộc, nhưng từ trong đã để lộ ra sơ hở không thể bỏ qua trong sự quản lý.
Hắn dùng tròn một tháng để tìm kiếm ửng cử viên đủ sức đảm nhiệm chức xoay vòng tiền mặt, thuận tiện di dời số tiền mặt đang cất, an bài kết hoạch rửa tiền năm nay, hôm nay mới mới vừa được rãnh rỗi.
Ánh sáng của nắng sớm mùa đông xuyên qua thủy tinh chiếu vào nhà kính, khiến làn da có thể cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp. Brando hài lòng, rất nhiều năm trước, khi hắn còn nhỏ, mơ ước lớn nhất là có thể có một căn nhà kính của riêng mình, có thể ngày ngày phơi nắng ở bên trong; sau đó nuôi một con chó to, cho nó nằm ở bên chân; có một người, có thể nằm ở bên cạnh hắn.
Chuông cửa vang lên, cắt đứt suy nghĩ của hắn. Brando đặt tờ báo trên mâm trà bên cạnh, xác nhận cho phép tiến vào trên bảng thao tác, người vào là Mary, giao một bản thảo viết không đầu không đuôi cho Brando.
"Đây là cái gì?" Hắn hỏi.
"Thiếu gia còn nhớ rõ một thời gian trước có người bán phương pháp chế luyện thuốc gây ảo giác kiểu mới trên internet không?"
"Nhớ, bọn họ cũng gởi hàng mẫu cho chúng ta mà? Kết quả khảo nghiệm ra sao?"
"Là hàng thật, công thức phân tử không giống th