
Lộ ngồi quay
lưng ra ngoài, cô ta không nhìn thấy, theo nhân viên tiếp tân đi thằng lên lầu.
Lục Huệ Ninh cũng chú ý đến cô ta, rồi lại nhìn con gái trong gương, ánh mắt vô
cùng bí hiểm, Cam Lộ đành cụp mắt xuống vờ không để ý.
Khó khăn lắm mới đợi đến lúc cắt tóc xong, Cam Lộ kiên
quyết từ chối đề nghị của Lục Huệ Ninh muốn cô lên lầu chăm sóc toàn thân. Hai
người bước ra ngoài xe, Lục Huệ Ninh khởi động xe, chậm rãi nói: “Hạ Tĩnh Nghi
thường đến đây làm đẹp, mẹ ít nhất cũng gặp cô ta hai lần rồi. Con sợ cô ta làm
gì?”
Cam Lộ không chút khách sáo nói: “Con mắc gì sợ cô
ta?”
“Cô ta nhiều nhất cũng chỉ là ôm mối tình si thôi,
chẳng thể nào mê hoặc Tu Văn nhà con được. Cô ta là tình nhân của ông chủ cô
ta, người đó không dễ chơi đâu.”
Tin giật gân này khiến Cam Lộ vô cùng kinh ngạc, cô
hoài nghi liếc nhìn mẹ: “Lại nghe ở đâu ta tin ngoài luồng này thế?”
“Là chú Tần con nói đó.” Lục Huệ Ninh nhàn nhã nói,
“Hôm mẹ từ nhà con về liền truy hỏi ông ấy, ban đầu ông ấy không chịu nói,
nhưng không chịu nổi mẹ cứ lẵng nhẵng theo hỏi suốt. Ông ấy và ông chủ Tỷ Tân
Trần Hoa đã quen biết nhau từ lâu, cái cô Hạ Tĩnh Nghi này ít nhất cũng theo
ông ta 4, 5 năm rồi.”
Cam Lộ không thể nói với mẹ rằng, thật ra nghiêm túc
mà nói, Hạ Tĩnh Nghi không phải là vấn đề trong quan hệ vợ chồng giữa hai
người. Cô không hề quan tâm đến tính thực hư của tin này, chỉ “ừm” một tiếng.
“Thật ra Vạn Phong không nói, mẹ cũng có thể đoán được
7, 8 phần, không phải mẹ nhìn mặt mà bắt hình dong, có thiên kiến với các cô
gái đẹp đâu. Một cô gái chạy Maserati, hành sự cao ngạo như thế, đâu đơn giản
chỉ dựa vào năng lực của mình đi lên.”
Cam Lộ cảm thấy buồn cười, biết đối với một phụ nữ đẹp
như mẹ mình, nhan sắc của Hạ Tĩnh Nghi chẳng có gì là nổi trội cho lắm, còn nếu
tính cả nhan sắc và địa vị thì càng không phải là hiếm có rồi. Cô lười nhác
nói: “Đừng quan tâm đến chuyện người khác nữa. Nhân sinh đắc ý tu tận hoan mà,
thích khoe mẽ thì cứ khoe mẽ, có gì đáng nói đâu.”
“Lúc trẻ không chịu áo gấm đi đêm mẹ dĩ nhiên có thể
hiểu được. Cho nên Vạn Phong nói Tu Văn biết giấu tài như thế thật là hiếm có
mà.”
Cam Lộ thấy bức bối, không muốn tiếp tục đề tài này.
“Nhưng hai vợ chồng con cứ sống mỗi người một nơi như
vầy không phải là kế sách lâu dài…”
“Mẹ, con muốn nói với mẹ một chuyện.”
“Nói đi.”
“Con muốn gặp chú Tần nhờ giúp đỡ, không biết có làm
chú ấy khó xử không.”
Lục Huệ Ninh nghi hoặc nhìn cô: “Làm gì mà cứ ấp a ấp
úng thế? Có phải chuyện tiền nong không? Không nhiều thì mẹ đưa cho con luôn.”
“Không phải. Nhưng liên quan đến chuyện làm ăn.”
“Con hiểu gì làm ăn chứ, vì Tu Văn chứ gì.”
Cam Lộ không phủ nhận.
“Con nói rõ cho mẹ nghe trước, quan hệ giữa hai con
dạo này sao rồi? Nếu nó cần, hoàn toàn có thể trực tiếp đến gặp chú Tần con
mà.”
“Con còn cảm thấy khó mở miệng, anh ấy dĩ nhiên càng
không tiện trực tiếp đi gặp chú Tần.”
Lục Huệ Ninh không cho là như vậy: “Chẳng lẽ lòng tự
trọng của nó quý giá hơn con sao.”
“Không thể nói như vậy được, con cũng không phải yêu
cầu chú Tần phải làm gì, chỉ là muốn nghe ý kiến chú ấy thôi.”
“Để mẹ tìm ông ấy đến cho, con nói trực tiếp với ông
ấy. Con yên tâm, ông là dân làm ăn, không đắn đo nghĩ trước nghĩ sau như con
đâu, nếu cảm thấy không khả thi, ông ấy sẽ nói thẳng với con. Mẹ tin lý do mà
ông ấy đưa ra chắc chắn thuyết phục, đến lúc đó mẹ con mình sẽ tìm cách khác.”
Cam Lộ thừa nhận mẹ mình nói có lý, cô không hề sợ bị
người ta từ chối, chỉ là nhiều năm nay luôn giữ khoảng cách với chú Tần, bây
giờ lại bỗng dưng đến nhờ ông ấy, người khác nghĩ gì không nói, lòng cô quả
thực cũng có chút ái ngại.
Lục Huệ Ninh gọi điện cho Tần Vạn Phong, sau đó nói
với Cam Lộ: “Ông ấy đang ở hội sở hoa viên Tần Giang bàn công chuyện, chúng ta
qua đó đi.”
Đến hội sở, Lục Huệ Ninh dẫn Cam Lộ đi thẳng đến nơi
Tần Vạn Phong hay đến uống trà, gõ cửa bước vào, Cam Lộ kinh ngạc, đang cũng
ngồi với Tần Vạn Phong lại chính là Nhiếp Khiêm, anh nhìn thấy cô, lại không hề
tỏ ra ngạc nhiên, chỉ hơi gật đầu chào cô.
Tần Vạn Phong nhìn vợ cười nói: “Em dẫn Cam Lộ sang
phòng bên cạnh ngồi đi, anh và tổng giám đốc Nhiếp bàn công việc một lát, cũng
sắp nói xong rồi.”
Lục Huệ Ninh gật đầu đồng ý, dẫn Cam Lộ đi ra, chỉ vào
một phòng khác: “Con đến đó ngồi đi, mẹ bảo nhà bếp hầm canh tổ yến cho con.”
Cam Lộ nhíu mày phản đối: “Con không thích ăn thứ đó
đâu.”
“Con cứ xem như uống thuốc là được rồi.”
Lục Huệ Ninh chẳng thèm để ý đến thái độ của cô, quay
người đi thẳng. Cam Lộ chẳng biết làm thế nào, đang định đi vào phòng thì gặp
ngay Tần Nghiên Chi, cô ta cũng nhìn thấy Cam Lộ, có vẻ hơi sững sờ: “Lộ Lộ,
thật hiếm có, hôm nay đến đây có chuyện gì thế?”
Cam Lộ cảm thấy phiền, nhưng vẫn nói thật: “Tôi đến
tìm chú Tần có chút chuyện.”
“Quả nhiên cũng có một ngày phải chủ động đến tìm cha
tôi mà, tôi còn nghĩ cô sẽ tiếp tục tỏ ra thanh cao chứ.”
Giọng nói và điệu bộ của cô ta đầy vẻ châm chọc, Cam
Lộ không có gì để nói, chỉ nhún vai: “Tôi nghĩ tôi chưa bao giờ t