XtGem Forum catalog
Giấc Mộng Của Anh, Chính Là Em

Giấc Mộng Của Anh, Chính Là Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322301

Bình chọn: 9.5.00/10/230 lượt.

tới gần: “Như vậy cũng tốt.”

“Tốt cái gì tốt?” mắt Lôi Ti Ti trợn trắng.

Ngụy Dịch từ phía sau nhốt chặt cô, tựa vào cô cười khẽ, mắt thật dài khẽ nheo

lại, anh nhếch môi cười một tiếng: “Cảm xúc tốt.”

Lôi Ti Ti ngẩn người một chút cũng cảm thấy đầu ngón tay nóng bỏng mang theo

hơi lạnh rơi vào sau lưng, Ngụy Dịch thành thạo cởi móc khóa sau lưng cô ra,

ngón tay dọc theo nội y từ từ xâm nhập, Lôi Ti Ti đã ngượng ngùng vô cùng, thân

thể cong lên như tôm chín, nhưng Ngụy Dịch vẫn cười nhàn nhạt, vẻ mặt cực kỳ

chính nhân quân tử.

Cái đồ mặt người dạ thú!

Có một người hô hào ở trong lòng Lôi Ti Ti, nhưng thân thể lại xụi lơ giống như

bị xì khí

A a a, làm thế nào?

Cô không muốn!!

Mặc dù chuyện đâm vào đâm vào như vậy cũng đã quen, nhưng Lôi Ti Ti vẫn hơi sợ.

Không biết là thể chất cô đặc biệt hay là công công vô cùng mạnh, mấy lần trước

Lôi Ti Ti đều đau đến muốn chết muốn sống, hận không thể đạp công công một cước

rớt khỏi giường.

Đáng tiếc mỗi lần đều để cho Ngụy Dịch thực hiện được, để lại mình Lôi Ti Ti

cắn góc chăn lắp bắp.

Hơn nữa, bây giờ là ở trên ghế sofa, trên ghế sofa a!

Liệt nữ vĩ đại Ti Ti liều chết cũng muốn chống cự tiến công của kẻ địch!

Lôi Ti Ti thừa dịp còn hơi tỉnh táo, tay phải yếu đuối chỉ chỉ: “Công công, Tố

Thủ Lộng Cầm đang nói chuyện với anh đấy.”

Ngụy Dịch không biết là nghe hay là không có nghe, động tác trên tay vẫn đang

tiếp tục, mất hồn.

Lôi Ti Ti không khỏi ưm một tiếng: “Hôm nay... Không được ah...”

Ngụy Dịch xoay đầu cô qua, đôi mắt đen nhánh sáng lóng lánh: “Lý do?”

Lôi Ti Ti đỏ mặt, nhỏ giọng: “Hôm nay có thân thích đến thăm em...” Tên là dì

cả.

Ngụy Dịch cau mày, khó được lộ ra biểu tình u mê.

“Bây giờ em đang dùng ‘cánh nhỏ’...” Cũng chính là băng vệ sinh, 囧.

Ngụy Dịch vẫn còn bới ra a bới ra a bới ra.

Lôi Ti Ti quần áo xốc xếch nổi giận: “Mẹ nó, chẳng lẽ anh muốn máu đào tắm súng

bạc sao?!”

Ngụy Dịch bật cười phì một tiếng, mặt vốn là căng thẳng chợt nhu thành xinh

đẹp.

Ngụy Dịch cười một tiếng, Lôi Ti Ti ngẩn ngơ, không khí vốn là mập mờ hoàn toàn

mất hết, những động tác của anh cũng đều ngừng rồi.

Lôi Ti Ti quay lưng chỉnh lý xong quần áo của mình, quay đầu lại đã nhìn thấy

Ngụy Dịch gác hai chân, cười đến giống như con hồ ly.

“Thế nào?” Lôi Ti Ti buồn bực, theo Ngụy Dịch chỉ điểm nhìn về phía màn ảnh máy

vi tính, tiếp theo kêu lên: “Tố Thủ Lộng Cầm?! Cô ta chạy đến đây làm gì?!”

Quả nhiên, trong màn ảnh nữ tử áo xanh giơ giơ chân đi xiêu vẹo, đứng trước mặt

chàng trai áo đen ưu nhã.

Âm hiểm a âm hiểm, tùy tùy tiện tiện vừa đứng như vậy, lại đứng ở chỗ mặt có vẻ

nhỏ nhất, ngực có vẻ lớn nhất —— thật là quá âm hiểm! Võng du mà thôi, đến mức

thế sao.

Tố Thủ Lộng Cầm cười tươi đẹp làm sao: “Ai nha, là Ti Ti và Giang gia à, thật

là đúng dịp thật là đúng dịp.

Lôi Ti Ti lầu bầu: “Một cỗ mùi khai!”

Ngụy Dịch xoa tóc của cô mỉm cười nhàn nhạt, khi cười thì khóe mắt giãn ra nếp

nhăn nhàn nhạt: “Ghen?”

Lôi Ti Ti xù lông: “Mới là lạ! Người theo đuổi em có thể lượn quanh một vòng

trái đất, sao em muốn ăn dấm của anh?!”

Ngụy Dịch vứt cho cô một biểu tình “Vậy sao”, thân thể dựa vào trên ghế sofa,

nụ cười có vẻ càng lười biếng.

“Anh không tin?!” Lôi Ti Ti nhào tới, lại bị Ngụy Dịch nhốt chặt. Anh rất bất

đắc dĩ buông tay: “Không dám.”

“Giận mà không dám nói, hử?!”

Ngụy Dịch đầu hàng: “Anh sai lầm rồi có được hay không?”

Lôi Ti Ti vẫn còn đang giương nanh múa vuốt, màn hình máy vi tính lại không sợ

làm phiền người khác vang lên.

Con bà nó, chánh phòng không phát uy, xem cô là người ngu ngốc?!

Lôi Ti Ti hung hăng với Ngụy Dịch: “Em mượn máy chơi chút!”

Ngụy Dịch khẽ mỉm cười: “Tùy ý em.”

Tố Thủ Lộng Cầm vẫn còn tiếp tục diễn giảng: “Tình cảm của Ti Ti và Giang gia

thật là tốt, thật là làm cho người ta hâm mộ a.”

Phỉ Ngã Lôi Ti: “Tình cảm của Tố Thủ tỷ tỷ và Yên bang chủ không phải cũng rất

tốt sao? Sao lại hâm mộ chúng tôi?”

Lôi Ti Ti dừng một chút, ngón tay tung bay: “Hay là, hai người giả hòa bình?”

Lôi Ti Ti tà ác cười một tiếng, trong đôi mắt to lấp lánh loang loáng. Cô cảm

thấy một đôi tay đang từ eo của cô vuốt lên, đột nhiên nhớ tới công công đang ở

đây a!

Công công ở chỗ này a! Tại sao cô có thể cay nghiệt ở trước mặt anh như vậy!

Xong rồi xong rồi, hình tượng con cừu nhỏ của cô đã bị phá hủy, phá hủy, phá

hủy...

Lôi Ti Ti khóc không ra nước mắt, bấu víu bả vai Ngụy Dịch lắp bắp: “Công công,

anh có ghét em hay không?”

Ngụy Dịch nghi ngờ: “Ghét cái gì?”

Điều này bảo cô nói thế nào a a a a!!!

“... Có phải em hơi ác độc?” Lôi Ti Ti nghiêng mắt nhìn Computer, “Đối với Tố

Thủ Lộng Cầm, hừ!”

“Điều này...” Ngụy Dịch nhẹ nhàng nâng nâng lông mi, “Anh lại cảm thấy rất

hưởng thụ.”

Anh nhìn màn ảnh một chút: “Cô gái kia còn nói.”

Cô gái kia?

Lôi Ti Ti nghe ba chữ này siêu cấp hưởng thụ a...

Lôi Ti Ti chuyển sang màn hình, nhìn thấy phía trên lại thêm mấy hàng chữ:

“Giang gia anh có xem chuyên mục về ngày gặp gỡ không? Ti Ti rất nổi đó. Đúng

rồi, bên trong có tấm hình Giang gia anh có xem không? Chính