
ời ngu dốt, lại vẫn kiên trì muốn tôi ra tay, có phải bà ấy chê tôi ở trong cung còn chưa đủ nguy hiểm không? Hay là bà ấy
cho rằng Trọng Tôn Hoàng Gia đã bị tôi mê hoặc đến không biết đâu là
hiện tại đâu là quá khứ?
“Không nhúng tay vào thì làm sao giải
quyết được chuyện mẫu thân và đại ca nhờ vả đây?” Tôi thử kiểm tra tiểu
nha đầu này xem sao.
“Ưm…” Cô
nàng suy nghĩ một chút, “Chẳng phải là phu nhân nói lão thái gia và lão
gia đều không tán thành sao? Chi bằng nương nương lén nói việc này cho
lão gia hoặc lão thái gia, thiệt hơn trong chuyện này, phu nhân không
nhìn ra được, chẳng lẽ hai lão gia cũng không nhìn ra được? Chỉ cần lão
gia ra mặt, nương nương sẽ không phải khó xử.”
Giỏi! Không uổng
là người thân cận bân cạnh tôi, tự nhiên cũng có thể nghĩ ra những điều
này, tôi nhìn Mai Nhi tán thưởng, “giả dĩ thì nhật” (*có tiền đồ, vẫn chưa xuất sắc lắm nhưng qua thời gian có thể đào tạo thêm) “thanh xuất vu lam” (*con hơn cha, trò giỏi hơn thầy)! Có điều… “Cách này thật sự cũng hay, nhưng nếu như vậy, quan hệ giữa ta và mẫu thân, còn đại ca nữa, chẳng phải sẽ trở nên căng thẳng sao?”
Ngấm ngầm tranh đấu là một chuyện, nhưng vẫn phải để lại mặt mũi cho người
khác nữa, giết người không ai biết mới là cảnh giới cao nhất!
“Chuyện này thì…” Aizzz, tiểu nha đầu này vẫn còn non nớt lắm.
“Bãi giá đi, ta muốn đi một chuyến đến Tê Hà cung.” Tôi không thể nhúng tay
vào không có nghĩa là người khác cũng không được đâu nhé!
Mai Nhi đột nhiên vỡ lẽ, lập tức hiểu rõ mấu chốt của vấn đề: “Nương nương anh minh!”
Tôi cười lắc đầu, không phải là anh minh, mà chỉ là có gian xảo một chút thôi.
“Tư Đồ, xem tôi đem cái gì đến cho anh nè!” Lúc không có người ở đó, tôi
đều gọi anh ta là Tư Đồ, giống như anh ta cũng luôn gọi tôi là Tiểu Ưu.
Anh ta cười hòa nhã, “Lại có cái gì vui nữa hả?” Biết anh ta cô độc trong
cung chắc chắn sẽ rất nhàm chán, tôi lúc nào cũng lệnh cho những người
xung quanh sưu tầm những thứ thú vị đưa tới cho anh ta, làm vơi đi một
chút cô đơn.
Tôi cười he he đưa cho anh ta một cái hộp gấm, “Nhất định là anh sẽ thích!”
Tư Đồ nhận lấy cái hộp rồi mở ra, chỉ liếc mắt nhìn một cái đã ngây người: “Tiểu Ưu… cô…”
“Thế nào? Thích không?” Tôi cười gian xảo, trong hộp là một bộ đất nặn các
nhân vật “Tây Du Ký” vô cùng tinh xảo, lần trước anh ta từng kể với tôi
rằng khi còn nhỏ anh ta rất thích xem “Tây Du Ký”, một lần đi dạo phố
cha mẹ đã mua cho anh ta một hình đất nặn Bát Giới rất đẹp, anh ta vẫn
luôn luôn cất giữ trân trọng như bảo bối, về sau này lúc chia tay bạn
gái đã không cẩn thận mà làm vỡ nó, từ đó về sau vẫn không tìm được
người làm lại.
Đương nhiên, cái thế giới này làm gì có “Tây Du
Ký”, có điều nếu có người vẽ ra rồi yêu cầu người khác nặn lại thì không thành vấn đề, mà với kỹ thuật vẽ của “Kỷ Vận” thì đây chẳng qua chỉ là
chuyện nhỏ.
“Tiểu Ưu…” Thanh âm phát ra từ giọng nói của anh ta
nghe như là đang thở than, một đôi mắt phượng bắt đầu ngân ngấn nước:
“Cám ơn cô.”
Tôi cười khẽ, “Cám ơn cái gì, phải nhớ là ‘Lễ hạ vu nhân tất có sở cầu’ (*tặng quà chắc chắn có ý muốn nhờ vả), anh nhận quà này là phải giúp tôi làm việc đó nha!” Cái tên này cũng dễ bị làm cho cảm động quá! Làm bạn gái anh ta nhất định sẽ rất hạnh phúc, thật không hiểu vì sao mà cô gái kia lại đòi chia tay, theo tôi thấy
thì anh ta là loại người rất dễ làm vừa lòng.
“Cô nói đi.” Tư Đồ
Lỗi gật đầu dứt khoát, tôi nhìn anh ta, đột nhiên nghĩ rằng nếu như anh
ta không xui xẻo nhập vào thân một người phụ nữ, thì có khi tôi sẽ thích anh ta mất.
Lắc đầu xua đi ý tưởng hoang đường vớ vẩn đó, tôi
đem chuyện của Miêu nữ giải thích qua loa một chút, sau đó nói: “Dù là
vì tôi hay là vì đại ca của tôi, tôi đều không mong muốn Trọng Tôn Hoàng Gia thu nhận cô ta, nhưng chuyện này tôi không có khả năng xuất đầu lộ
diện, cho nên làm phiền đến anh rồi.”
“Ừm… Cô muốn tôi làm thế nào?”
“Tôi muốn anh phản đối. Chỉ cần anh phản đối, Trọng Tôn Hoàng Gia sẽ phải
suy nghĩ lại, mặc dù hắn cứng đầu nhưng cũng rất hiếu thuận, nếu như anh kiên quyết phản đối, rất có khả năng hắn sẽ buông tha cho cô gái ấy.”
“Cô bảo tôi dùng lý do gì để phản đối? Cô phải nhớ rằng Thái hậu luôn luôn
không màng đến thế sự, đột nhiên nhảy ra như thế rất dễ khiến cho người
khác nghi ngờ, nhất là gần đây cô và tôi đi lại thân mật như thế, Trọng
Tôn Hoàng Gia có thể sẽ hoài nghi là cô đang giở trò.” Tư Đồ Lỗi cau
mày, ngón tay khẽ gõ vào tay vịn: “Còn nữa, Miêu nữ vốn là cống phẩm,
Trọng Tôn Hoàng Gia có thể không thu nạp cô ta vào hậu cung nhưng cũng
không thể cự tuyệt cống phẩm này, đến lúc đó sắp xếp cho cô ta thế nào
đây?”
“Tôi đã nghĩ tới chuyện đó rồi, lý do phản đối có thể có
rất nhiều, nhưng trực tiếp nhất chính là ‘Người Miêu thiện cổ’.” Sự thận trọng tỉ mỉ của Tư Đồ Lỗi ngoài dự kiến của tôi, cũng may là mấy chuyện này tôi cũng đều nghĩ đến rồi. “Đây là lý do chính đáng nhất, mặc dù
tôi nói ra thì không ổn, nhưng nếu là từ miệng Thái hậu nói ra sẽ trở
nên cực kì có trọng lượng”. Nhìn anh ta khẽ gật đầu, tôi nói tiếp