
dâng lên, lan tỏa từ nơi sâu thẳm nhất của cơ thể. Cô không còn kiềm chế được sự
kích thích mãnh liệt, cùng với nhịp điệu của anh, khó nhọc rên rỉ,
“Ự…a…”
Hoa văn chạm khắc trên trần nhà cứ lắc lư trước
mắt cô, người trước mắt cô cũng đang đung đưa, cô không còn nhìn rõ thứ
gì nữa, chỉ có thể ngây ngất choáng váng túm chặt lấy cánh tay chắc khỏe của anh, lặng lẽ ngắm nhìn anh.
“Còn đau không?”
Cô mỉm
cười lắc đầu, ngón tay vuốt ve khuôn mặt anh, đôi môi anh, cho dù hình
ảnh trước mắt mơ hồ thế nào, cô vẫn luôn nhìn rõ đôi môi hé mở nụ cười
và đáy mắt đầy khoái lạc của anh, bởi vì, có một số thứ đã sớm khắc sâu
trong đầu óc cô…
“Có thật là anh không?” Cô đắm đuối nhìn đôi mắt sâu thẳm, sống mũi thẳng tắp, cả khóe môi cong cong bên vành môi mỏng
của anh. “Người đàn ông của bốn năm về trước, có thật là anh không?”
Anh nhếch môi, nở nụ cười ranh mãnh, “Chẳng phải là em không yêu anh sao?”
Mộc Mộc bỗng chốc nghẹn giọng, quay mặt đi không nói thêm gì nữa.
Anh nâng khuôn mặt đỏ ửng của cô lên, hôn lên đôi môi cô, đôi tay không
ngừng tìm kiếm vuốt ve những phần nhạy cảm trên cơ thể cô, khiến toàn
thân cô mềm nhũn, hơi thở hổn hển.
“Em hãy nói lại những lời ban
nãy một lần nữa.” Anh nâng bầu ngực của cô lên, đưa phần núm nhỏ xinh
màu hồng phấn vào trong miệng, ngậm chặt.
Ánh mắt cô trở nên mơ màng. “Câu nào?”
“Rằng em không muốn anh quấy rối em nữa, em không muốn nhìn thấy anh nữa…”
“Em…” Sự khiêu khích của đầu lưỡi linh hoạt, cảm giác kích thích tê dại khiến cô ngay đến cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn.
Cô không nói được câu gì nữa, chỉ muốn anh tiếp tục lấp đầy cơ thể cô, mãi mãi không rời xa.
Bàn tay anh lần tìm tới giữa hai đùi cô, khẽ khàng mơn trớn vuốt ve vị trí
mẫn cảm nhất của cô, toàn thân cô co lại, muốn khép chặt hai đùi, một
vật lạ vượt quá mức bình thường lại chắn ngang trong cơ thể, khiến co
không thẻ nào khép đùi lại được nữa.
“Đừng…” Giọng nói của cô hơi khàn đặc, từng millimet da trên cơ thể đều đang cháy bỏng.
“Người mà em yêu có thật sự không phải là anh không?”
Không hổ danh là người đàn ông đã từng trải qua huấn luyện trong quân đội,
ngay cả việc nghiêm túc bức cung cũng biết chọn thời điểm, cô còn không
thở nổi, làm gì còn sức lực mà nói những điều không đúng với suy nghĩ
của mình nữa.
Không thể chống đỡ được hai sự tấn công tàn bạo cả về tinh thần và thể xác, cô run rẩy trả lời: “Là anh…”
“Anh chưa nghe rõ…”
Sự cọ xát sinh lý đã công phá thành công toàn bộ tuyến phòng thủ tâm lý
của cô, cô gắng hết sức lắc đầu, ánh mắt sáng lấp lánh, “Em yêu anh!”
Anh mỉm cười mãn nguyện, hai tay nắm lấy phần eo của cô, băt đầu muốn có
được cô một cách cuồng nhiệt. nhìn cơ thể cô lắc lư bất lực trên chiếc
giường massage, nghe tiếng cầu xin rên rỉ của cô đẹp đẽ như tiếng động
của thiên nhiên, anh càng lúc càng mất hết lý trí, mỗi nhịp đều dấn vào
tận nơi sâu thẳm nhất.
Mộc Mộc cũng đã thích ứng được với nhịp
điệu của anh, từng đợt cảm giác tê dại thay thế cảm giác đau đớn ban
đầu. lần sau lại mạnh mẽ và đầy kích thích hơn lần trước, Mộc Mộc không
còn chịu đựng được nữa, khoái cảm bùng phát như nước thủy triều dâng,
toàn thân run rẩy, co giật trong ngọn lửa cuồng nhiệt.
Chưa từng
có giây phút nào, cô lại có dục vọng mãnh liệt như vậy, cô muốn có anh,
không chỉ thân thể, mà còn cả trái tim anh, con người anh, toàn bộ anh…
Nhưng cô biết, cô không thể có được!
“Siêu… Việt… Em thật sự rất yêu anh!” Cơ thể lên đến đỉnh cao của khoái cảm,
trái tim lại rơi vào vực sâu thăm thẳm, cô khóc, túm chặt lấy cánh tay
anh như không còn lý trí, “Anh hãy ôm em đi.”
Cô cần vòng tay của anh, cho dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Anh bế cô lên khỏi chiếc giường massage, rảo nhanh từng bước về phía giường ngủ, đặt cô lên chiếc giường rộng lớn, êm ái. Anh trèo lên giường, hai
cơ thể trần trụi lại quấn chặt lấy nhau, khít đến nỗi không có một khe
hở nào ở giữa.
Sau đó, anh thay đổi các tư thế khác nhau, chiếm
đoạt cơ thể cô không biết mệt mỏi, chỉ hận một nỗi không thể bẻ gãy từng khúc xương của cô.
Dư âm của cao trào khiến cơ thể cô mẫn cảm
một cách khác thường, niềm khoái lạc cực đỉnh xen lẫn cảm giác đau buốt
sâu lắng, tiếng rên rỉ của cô càng lúc càng mê loạn, cho tới khi một lần nữa được anh đưa lên đỉnh cao của sự khoái lạc…
Cơ thể yêu kiều
với những đường nét tuyệt mỹ bên dưới, tiếng rên rỉ hút hồn đoạt vía,
thêm vào đso là sự co thắt nhịp nhàng trong sự run rẩy của cô, khiến
Trác Siêu Việt không thể nhẫn nại chịu đựng sự kích thích mãnh liệt này
nữa, khoái cảm bao trùm toàn thân một cách dữ dội, dồn hết xuống phần
thân dưới, anh kêu lên khe khẽ, dấn sâu vào nơi sâu thẳm nhất của cô,
giải tỏa ngọn lửa dục vọng đã bị dồn nén bấy lâu nay.
Một cuộc
gian dâm không nên xảy ra cuối cùng đã kết thúc, anh thở dài, khi dục
vọng được phát tiết hết, lý trí được khôi phục lại, nói không hối hận,
là giả dối.
Nhưng hối hận thì có thể thay đổi được điều gì, điều cần xảy ra cũng đã xảy ra rồi.
Anh chỉ có thể khẽ khàng lau nước mắt cho cô, ôm cơ thể đang run r