
ngông cuồng chỉ là
vẻ bề ngoài của anh, anh có nguyên tắc riêng, giới hạn riêng của mình.
Một người con gái bán thân vì tiền, chắc hẳn anh rất coi thường.
Mây đen ùn ùn kéo
tới, sau một tia chớp sáng lóa lóe lên trên bầu trời, tiếng sấm sét kinh thiên động địa bắt đầu vang rền. Một trận cuồng phong nổi lên, những
hạt mưa thô ráp trút xuống, giống như những trận roi da quất lên người,
lên mặt cô một cách tàn nhẫn. Cô vẫn đứng nhìn về hướng anh vừa đi,
không phải là mong anh quay lại, mà chỉ vì không biết trong đêm mưa gió
thế này, cô còn có thể đi về đâu?
Một chiếc Land Rover màu trắng lao
tới, phanh gấp lại, làm bắn những giọt nước bẩn lên người cô. Cảm giác
giá lạnh đột ngột khiến cô không thể không rùng mình, cơ thể mong manh
khẽ run lên dưới ánh đèn đường vàng nhạt.
Cửa xe được mở ra, một
người đàn ông bước xuống. Trong màn mưa mờ mịt như sương khói, dưới ánh
đèn mờ ảo, duy chỉ có người đàn ông cao lớn ở trước mặt cô là rõ ràng…
Cô ngây người nhìn anh. Chiếc áo sơ mi ướt sũng dính chặt lấy cơ thể anh,
tôn lên những đường nét rắn rỏi. Lúc này cô mới phát hiện, thì ra vóc
dáng của anh lại đẹp đến vậy.
Giọt mưa rỏ xuống từ mái tóc anh, đọng lại trên đôi lông mày nhíu chặt, thì ra ánh mắt của anh lại trìu mến đến thế.
Cô lảo đảo bước tới bên anh, trong lòng có quá nhiều nỗi ấm ức không thể
nói thành lời, quá nhiều lời khẩn cầu không thể thốt nên câu, những giọt nước mắt rõ ràng có thể kìm nén, bỗng nhiên lại trào ra, nóng hổi lăn
trên gò má.
Cô túm lấy cánh tay anh, gắng hết sức lắc mạnh. Cô
không còn thời gian nữa rồi, có thể cho cô hưởng một đêm cuối cùng trong sự ấm áp không, để cô có thể từ từ hồi tưởng lại trong nhà ngục lạnh
lẽo? Bỗng nhiên anh kéo cô vào vòng tay, hôn lên đôi môi giá lạnh của
cô…
Trong khoảnh khắc môi chạm môi đó, thế giới mưa quật gió gào như tan biến.
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, một người không có chút kinh nghiệm gì như
Mộc Mộc hoàn toàn trở nên ngờ nghệch, túi tiền trong tay rơi phịch xuống đất.
Anh đang… hôn cô?
Người đàn ông mà mỗi ngày cô chỉ len lén
liếc trộm vài lần đã bị kích động tới nỗi đêm về ôm chăn trằn trọc xoay
qua xoay lại, không thể ngủ được ấy thật sự đang hôn cô sao?
Điều này còn hoang đường hơn cả giấc mơ, nhưng hơi thở đàn ông nồng ấm cùng nụ
hôn bỏng cháy đầy cuồng loạn và phóng túng trên miệng cô lại cực kỳ chân thực.
Môi và môi quấn quýt, hơi thở rối loạn phả khắp khuôn mặt cô,
mùi thuốc lá quyện lẫn mùi rượu nhẹ khiến cô chìm trong cảm giác ngây
ngất, tư duy trở nên mơ hồ, tại sao anh lại hôn cô, cô chẳng thể suy
nghĩ được nữa…
Mưa càng lúc càng nặng hạt, rơi trên mặt đất, hắt lên làn hơi nước trắng mờ mịt.
Nụ hôn nồng nàn như vũ bão cùng vòng tay ôm chặt cứng khiến cô không thể
thở nổi, cô khó nhọc hít vào một hơi, máu trong người dần dần nóng lên.
Mặc cho tiếng gió gầm gào, mưa quất xối xả, trong thế giới của cô bầu trời
lại quang đãng, trong sáng vô cùng, không có máu, cũng chẳng có nước
mắt, chỉ có anh, người đàn ông có thể mang lại cho cô một vòng tay ấm áp giữa trời mưa gió…
Nếu có thể, cô hy vọng nụ hôn này sẽ kéo dài tới
tận ngày mai, anh cứ ôm cô như thế, không buông lơi, chỉ như vậy thôi là đã quá đủ rồi…
Đầu lưỡi ấm nóng ướt át quét qua làn môi cô,
luồn vào giữa hai hàm răng đang hé mở, khiến cô vừa hồi hộp vừa lo sợ,
tim đập thình thịch. Nhưng cô không hề né tránh mà lại vụng về đón nhận.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi hai đầu lưỡi chạm nhau, trái tim cô suýt nhảy ra khỏi lồng ngực, cơ thể bất giác run rẩy không kiềm chế được, toàn
thân mềm nhũn, đôi chân không nâng đỡ nổi cơ thể. Cô liền túm chặt cánh
tay anh, gắng đứng vững, nhưng cơ thể vẫn lảo đảo như muốn khuỵu xuống.
Dường như cảm nhận được sự mềm yếu và bất lực của cô, anh vòng một tay ôm gọn eo cô, giữ vững phần cơ thể mềm mại ấy, bàn tay còn lại giơ lên đỡ phần sau gáy cô để anh có thể hôn sâu hơn, cuồng nhiệt hung hãn chiếm đoạt
cô từng chút một.
Môi lưỡi nhịp nhàng quấn quýt, tất cả bắt đầu mất
kiểm soát, hơi thở anh trở nên loạn nhịp, cơ thể cường tráng run lên
trong mưa gió, bàn tay bắt đầu vuốt ve tìm kiếm, hướng dần lên phía trên eo cô, trong khi môi và lưỡi lại hướng xuống dưới, lướt qua cằm, qua
cổ, qua xương quai xanh của cô… Nụ hôn của anh đã bắt đầu thay đổi mùi
vị…
Nước mưa lạnh buốt, đôi môi nóng bỏng, cảm giác nóng lạnh đan xen khiến cơ thể non nớt của cô như tê dại, cảm giác nóng bỏng còn mạnh hơn cả men rượu whisky, cứ lan tỏa tới góc khuất mềm mại nào đó trên cơ
thể…
Đó là một loại khao khát không thể gọi thành tên, cơ thể
dấy lên cảm giác trống rỗng kỳ lạ, như đang mong mỏi được thứ gì đó lấp
đầy.
Phần bụng dưới bị một vật cứng rắn lạ lẫm nóng bỏng chặn lại, cô áp sát vào theo bản năng…
Bỗng nhiên anh vội đẩy cô ra.
Sự ấm áp đột ngột biến mất, cơ thể lập tức bị bao phủ bởi cảm giác giá lạnh.
Mộc Mộc ngơ ngác ôm lấy cơ thể mình, đầu lưỡi bị quấn quýt tới nỗi hơi đau
rát bất giác lại đưa ra liếm liếm đôi môi đang tấy đỏ. Nếu cô có thể nói được, cô rất muốn hỏi: “Xong rồi ư? Còn làm gì nữa không