pacman, rainbows, and roller s
Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324343

Bình chọn: 8.00/10/434 lượt.

… kì thật là anh bỏ tiền, có

phải hay không?”

Cố Thần ha ha cười, nụ cười kia làm cho khuôn

mặt hắn sáng ngời. Giống như vô cùng sung sướng, nhìn Hứa Đồng lắc đầu,

“Dao Dao! Lần này em đoán sai rồi!”

Thư kí Trịnh lúc này xen vào, “Hứa tiểu thư, là như vầy, kì thật công ty du lịch này không phải thuộc tập đoàn Cố Thị, chỉ là đối tác mà thôi, nhân viên cao cấp của công ty

hằng năm đều do bọn họ tổ chức hoạt động du lịch. Cố tổng bỏ tiền không

phải là vé máy bay, mà là phí du lịch. Còn vế phần vé máy bay miễn phí,

rất đơn giản, chỉ cần Cố tổng nói một câu OK – bởi vì hãng hàng không

nay mới là công ty thuộc tập đoàn Cố thị!”

Lời thư kí Trịnh làm

mọi người cảm thán. Thì ra công ty du lịch không phải, mà là hãng hàng

không hoành tráng này mới chính thức thuộc nhà họ Cố.

Dương Dương vụng trộm lắc lắc tay Hứa Đồng kêu lên: “Hứa Đồng, ngươi còn dám đánh

trống lảng hả! Rõ ràng chính ngươi mới bị vị giám đốc nào nhìn trúng,

nói ra nhiều chuyện kì quái như vậy, kết quả lại đổ hết lên người ta!

Ngươi quả là em chồng ác độc!”

Hứa Đồng né tránh, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Cố Thần, lại nhìn thấy hắn nghiêng đầu nhìn mình không

chớp mắt, đáy mắt dường như phát ra những tia sáng rực rỡ.



không khỏi thấy ngượng ngùng, gắt giọng với hắn, “Nhìn cái gì vậy! Có gì hay? Chưa thấy người đẹp bao giờ sao?” Vừa nói vừa hếch cằm ưỡn ngực.

Cố Thần quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, một bàn tay nắm lại ở trước miệng nhẹ nhàng ho khan hai tiếng. Sau đó, Hứa Đồng nghe được vài tiếng cười

nhẹ. Vốn đang im lặng, nhưng đến khi hắn cười, những người khác cũng

theo nhau cười rộ lên, vì câu nói kia của cô mà rũ rượi một phen.

Hứa Đồng không khỏi nóng mặt lên, nhìn chằm chằm gáy Cố Thần cắn răng,

“Cười đi, cố gắng cười nhiều vào, sớm muộn gì tôi cũng cho anh thua quần đùi cũng không còn một mảnh!”

Trước khi xuống máy bay, Dương Dương dắt tay Hứa Đồng nói nhỏ: “Hình như ta quên nói với ngươi một việc, lần này chúng ta du lịch, ngay cả tiền

ăn ở cũng được bao! Trước ta chỉ nghĩ là nhà nghỉ bình dân thôi, nhưng

bây giờ … ăn ở miễn phí kia … sẽ không phải là ở khách sạn năm sao đi?

Hứa Đồng nhìn cô, trợn mắt, từ trong túi lấy biên lai ra, cúi đầu nhìn thấy chữ khách sạn XX, đạm đạm ngẩng lên thở dài một tiếng, hỏi thư kí

Trịnh, “Khách sạn này là khách sạn bình dân, hay là … khách sạn có rất

nhiều sao?”

Thứ kí Trịnh giơ ra năm ngón tay mỉm cười đáp: “Đây là khách sạn quốc tế đẳng cấp năm sao!”

Hứa Đồng nhìn đại thiếu gia bên kia vẫn như cũ ngồi nhìn ngoài cửa sổ, chậm rãi ho một tiếng, “Nếu tôi đoán không sai, chi phí này hoặc là anh ta

ứng ra, hoặc là khách sạn kia thuộc sở hữu của tập đoàn Cố thị, đúng

không?”

Thư kí Trịnh nhìn giám đốc của mình, anh ta bộ dáng dửng

dưng, thản nhiên nhìn ngoài cửa sổ, giống như không để ý vừa rồi hai

người nói gì. Nhưng thể hiện như vậy, sự dửng dưng này có phải quá mức

không?

Thư kí Trịnh quay đầu lại, ho một tiếng, cười tủm tỉm đáp: “Thật ngại, Hứa tiểu thư, cô lại đoán sai rồi! Thật ra là thế này,

khách sạn trên đảo cùng tập đoàn Cố thị có hợp tác, cho nên tất cả nhân

viên của công ty chúng tôi nghỉ lại đều hoàn toàn miễn phí! Lần này mọi

người đến đây đều tính cùng với chúng tôi. Cho nên phí ăn ở của mọi

người, là thật sự miễn phí ….”

Hứa Đồng vuốt cằm, Cô cảm thấy mình đang có khuynh hướng sắp bị đóng băng.

Lúc này thư kí Trịnh lại bổ sung một câu: “Kì thật đại bộ phận các hoạt

động trên đảo này đều cùng tập đoàn Cố thị có quan hệ hợp tác!”

Hứa Đồng cười, “Thì ra tập đoàn Cố thị còn lũng đoạn cả hòn đảo này!”

Thư kí Trịnh có chút ngượng ngùng, một mặt mỉm cười, một mặt muốn nói lại

thôi: “Này … kì thật … Là như vầy, Hứa tiểu thư, đại bộ phận các hoạt

động trên đảo đều hợp tác với Cố thị. Còn một bộ phận kia … ách, kỳ thật là trực tiếp thuộc Cố thị!”

Hứa Đồng nhìn thư kí Trịnh, ha ha

cười lớn. Cố thị Cố thị, thật là một tập đoàn lớn, quả thực chỗ nào cũng làm cho người ta cảm thấy âm hồn chẳng tiêu tan.

●'>3'>●

Máy bay hạ cánh, khách sạn đã cho sẵn xe chờ đón, miễn phí đưa du khách về khách sạn.

Một mình Cố Thần ngồi trên chiếc xe sang trọng màu đen. Trước khi lên xe,

Hứa Đồng cảm thấy hình như hắn quay đầu nhìn mình một cái.

Thư kí Trịnh cùng bọn Hứa Đồng ngồi trên một chiếc xe cỡ trung. Trên đường thư kí Trịnh nói cho cô, bình thường công ty chúng tôi muốn đi du lịch phải sắp xếp trong vòng mấy tháng. Cũng không ngờ vài ngày trước, còn cảm

thấy kì quái vì sao sếp tổng lại đột ngột sắp xếp đưa toàn bộ nhân viên

cao cấp đi du lịch. Sau nghe thấy nhóm Hứa Đồng cũng báo danh theo, lúc

này mới biết, “Thì ra mục đích là đấy!”

Hứa Đồng cười mỉa hỏi cô: “Cô không sợ nói với tôi nhiều như vậy, anh họ cô biết sẽ cắt lương của cô sao?”

Thư kí Trịnh cười lớn, “Làm sao có thể? Tôi còn cảm thấy anh ta mong còn

không được, tôi nói càng nhiều càng có thể đem những điều mà anh ta

không dám nói kia truyền đạt lại cho chị dâu tương lai của tôi biết. Tôi nhận nhiệm vụ làm thần Scupid, chẳng lẽ như vậy không phải là lập công

sao? Khi trở