Hiền Thê Khó Làm

Hiền Thê Khó Làm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326830

Bình chọn: 9.00/10/683 lượt.

êng vào, không cho phép nàng co rúc lại.

Có thể phái nữ có tinh lực hơn mọi người dự tính, rõ ràng cảm

thấy phía dưới nhất định sưng lên, nhưng là khi hắn trêu chọc cơ thể nàng thế

nhưng sinh ra một cỗ khát vọng thật sự….

Sở Bá Ninh rất nhanh cởi y phục trên người, trực tiếp đem

thân thể đã mềm nhũn thành bùn của thiếu nữ lên giường.

Hai cánh tay của nàng bị hắn lôi kéo vòng tay lên gáy của hắn,

thân thể của hai người dán sát vào nhau, không có lấy một khe hở, phía dưới một

mảnh ướt nhẹp, sau đó nàng cảm thấy cái gì đó vừa nóng lại vừa cứng chống đỡ ở

phía trên, từng chút từng chút đẩy vào, đem nàng lấp tràn đầy, chống thấy

đau…Chỉ là, dịu dàng như vậy, rốt cuộc khiến nàng thở phảo nhẹ nhõm, tối hôm

qua thật sự rất kịch liệt khiến nàng có chút sợ, cái loại xâm nhập không chút

lưu tình đó, khiến cho bản thân nàng khó thừa nhân, bản thân vị thành niên này

nhận quá nhiều.

A Nan bây giờ không muốn tố cáo người nào đó đang tàn phá

thiếu nữ vị thành niên — Tuy trong mắt người ở thời đại này, nàng cũng đã nên sớm

làm ma ma rồi, chỉ hi vọng động tác trên giường dồn dập như thế, không ảnh hưởng

đến tóc của nàng, còn thể khiến dáng dấp nàng cao thêm một chút thêm mảnh khảnh

một chút, vậy thì đẹp hơn rồi….

“A Nan, nàng lại không chuyên tâm rồi……”

Sở Bá Ninh trực tiếp xoay mặt của nàng ngay ngắn, hạ thân vận

động không ngừng, vẫn là đem mặt của nàng cố định, cắn môi của nàng, khiến cho

nàng chuyên tâm một chút.“Ta muốn nghỉ ngơi… Mệt chết đi được…” A Nan lẩm bẩm,

nàng thật không muốn ban ngày tuyên dâm, đây đâu phải là hành vi của thánh

nhân, không phải những người cổ đại này kiêng kị nhất sao?

“Ngoan, chờ thêm chút nữa……”

Thanh âm nhỏ giọng trấn an ở bên tai, lộ ra mùi vị sủng ái.

Mà nàng cũng thật không có tiền đồ, bởi vì giọng nói sủng ái cùng thỏa hiệp

này, sau đó mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Lần sau —— lần sau tuyệt đối phải kiên quyết cự tuyệt người

nào đó hoan ái quá độ!

Động tác càng ngày càng nhanh – cảm giác ở bên trong, nàng

choáng váng thầm nghĩ.

…………

Không biết qua bao lâu, A Nan nằm trên giường, ngơ ngác nhìn

hoa văn trên nóc giường, mất một lúc lâu mới từ từ khôi phụ thân trí.

Trên người nhẹ nhàng vừa động, vật kia trong cơ thể cũng khẽ

động, mặc dù đã không còn lớn như lúc trước, nhưng vẫn là chặn lại không được

thoải mái. Nàng rầm rì một tiếng, đè lên lồng ngực nam nhân, tựa hồ là đang cười.

Rốt cuộc, chờ vật kia từ từ được rút ra thì một chút nhiệt lưu không bị khống

chế chảy ra. Cảm thấy chút ướt át, mặt nàng lại đỏ thêm lần nữa.

A Nan chuyển mắt qua, thấy nam nhân đã ngồi dậy, mái tóc dài

mượt như tơ tán loạn xốc xếch rơi lên trên ngực rắn chắc, mồ hôi lấm tấm. Mặt

mày hắn nghiêm túc tuấn tú như vẽ, lúc này mang theo chút mơ màng quyến rũ, hai

gò má ửng đỏ, đôi mắt sang rực,, mặt mày ẩn tình, thật sự là khiến cho nàng rất

phấn khởi muốn đem hắn đẩy nằm xuống.

Đáng tiếc, hông của nàng vừa mỏi lại vừa đau, hơn nữa cũng

không bò dậy nổi.

Thật may là, tên đầu sỏ làm hại nàng không bò dậy nổi coi

như là săn sóc, dịu dàng đem chăn đắp lên người nàng, trực tiếp ôm sang phòng

bên.

Bên trong phòng, to như vậy đã chuẩn bị có một thùng tắm nước

nóng. Nàng lại một lần nữa bị lột sạch sẽ, cả người bị thả vào trong nước.

A Nan núp ở trong nước, thoải mái thở dài.

Vằn nước khẽ nhúc nhích, A Nan liền thấy một sải chân dài bước

và trong bồn tắm, sau đó càng nàng bị ôm vào trong bờ ngực trần trụi.

A Nan trong lòng buồn bã, chẳng lẽ lại muốn một lần?

Thật may là, kế tiếp chỉ là đơn thuần rửa sạch thân thể,

kiêm tắm thư lạc gân cốt.

Vừa tắm xong, A Nan cảm thấy toàn thân thể thư thái rất nhiều.

Thời điểm A Nan cùng Sở Bá Ninh cùng nhau đi ra khỏi cửa

phòng, đã là gần buổi trưa rồi.

“Vương gia, Vương phi, bày thiện ngay ạ?” Như Lam thần sắc

như thường hỏi.

Gương mặt A Nan ửng đỏ, bọn họ sáng sớm ở trong phòng hồ đồ

đến bây giờ, đồ ăn sáng dĩ nhiên là không có ăn. Mà loại sự tình này, vô luận

kiếp trước hay kiếp này, cũng là lần đầu tiên A Nan làm, đương nhiên cảm thấy rất

ngượng ngùng, hoài nghi bọn nha hoàn cũng đã biết bọn họ khóa cửa ở trong phòng

một buổi sáng đã làm chuyện tốt gì.

Trái với vẻ quẫn bách của A Nan, Sở Bá Ninh vẫn rất bình

tĩnh nghiêm túc, phân phó nha hoàn bày thiện ở thiên sảnh.

“Như Thúy, Ôn đại nhân đã dậy chưa?” A Nan sau khi ngồi xuống,

kêu Như Thúy vào hỏi.

Như Thúy mím môi cười một tiếng nói: “Sáng sớm đã tỉnh, chỉ

là Ôn công tử nói có chút nhức đầu, lúc này chắc đang uống canh giải rượu.”

Sở Bá Ninh hơi nghiêng đầu, nói: “Đi kêu hắn tới đây cùng

nhau dùng bữa.”

“Dạ!”

Như Thúy cúi người hành lễ, liền vén rèm đi ra ngoài.

Một lát sau, có nha hoàn vén rèm lên, Ôn Lương đã tới mặc một

bộ cẩm y trường bào màu xanh ngọc, tóc dài xõa đến eo, phe phẩy cây quạt đi tới.

Mặc dù khi giơ tay nhấc chân rất phong lưu tiêu sái, nhưng xem thần sắc uể oải

vẫn là có chút di chứng hậu say rượu.

“Vương gia, Vương phi, để các vị chờ lâu.” Ôn Lương hướng bọn

họ chắp tay một cái, sau đó chọn một vị trí rồi ngồi xuống.

A Nan để bọ ti


XtGem Forum catalog