
hạc phụ rất quyền thế, rất ngang ngược
khiến người ta đau đầu.
Ôn Lương co rút khóe miệng, chần chờ nói với A Nan: “Nếu là
Quận chúa…. Khụ khụ khụ, Tử Tu cũng sẽ chuẩn bị đồ cưới cho nàng.”
A Nan cũng run rẩy, nàng nhịn không được hoài nghi Ôn Lương
có tật xấu gì hay không, không thể cưới vợ sinh con, cho nên mới để ý con của
nàng như vậy, vội vã làm nghĩa phụ gì gì đó. Có điều, loại chuyện bới móc vết sẹo
riêng tư của người ta này nàng tiện hỏi không ra miệng, chỉ có thể tự YY trong
lòng.
Sở Bá Ninh liếc mắt nhìn hắn, tức giận nói: “Không cần, con
gái của bổn vương đương nhiên bổn vương sẽ chuẩn bị tốt đồ cưới cho nó.” Để một
nam nhân chuẩn bị đồ cưới này nọ cho khuê nữ của mình, thật sự rất tổn hại tôn
nghiêm của nam nhân, cho nên Sở Bá Ninh kiên quyết bác bỏ lời của Ôn Lương.
Ôn Lương cũng không giận, cười hì hì nói: “Vương gia, nếu
tính cách cùng diện mạo của tiểu quận chúa giống ngài, Tử Tu tin tưởng nàng ấy
sẽ cần rất nhiều đồ cưới.”
“……”
A Nan đen mặt, nhìn nhìn mặt bạn Vương gia, nếu sinh con gái
có diện mạo giống hắn, tin tưởng con sẽ rất xinh đẹp thanh lệ, nhưng nếu tính
tình cũng giống hắn……. Orz….. A Nan tin con gái của họ chắc chắn sẽ giống Ôn
Lương nói, cần chuẩn bị đồ cưới phong phú mới có thể gả nàng ra ngoài…….
Ôn Lương nói một tràng này thực đả kích hai vợ chồng, A Nan
mắt đẫm lệ nhìn Sở Bá Ninh, thiếu chút ngồi cắn khăn tay.
“Vương gia, nếu con gái thật sự giống chàng……” A Nan yếu ớt
nói.
Sở Bá Trữ sắc mặt thực tối, thanh âm trầm xuống vài phần, “Con
gái bổn vương đương nhiên giống bổn vương.”
A Nan nghẹn họng, nhìn Ôn Lương, chuyện này là hắn khởi xướng,
liền để hắn nói rõ đi.
Sở Bá Ninh cũng nhìn Ôn Lương, đôi mắt đen hàn ý dày đặc, dường
như chỉ cần hắn nói không hợp lý, sẽ lập tức giết vậy
Ôn Lương biết mình đã vô ý chọc giận bạn Vương gia, ngượng
ngùng cười nói hai câu, nhanh chóng chuồn đi, lưu lại bạn Vương gia ứng phó ưu
tư của phụ nữ có thai.
Thân thể A Nan thực khỏe mạnh, mang thai cũng không nôn ọe,
cả người hồng hào như hoa, tươi cười ngọt ngào, ăn ngon ngủ yên, khiến người ta
hâm mộ không thôi. Tật xấu duy nhất là, rất dễ buồn phiền. Mà thái y nói, đây
là phản ứng bình thường của phụ nữ có thai, cho Sở Bá Ninh và Ôn Lương lần đầu
tiên trong đời cảm nhận được tính khí thất thường của phụ nữ có thai.
Bất quá, A Nan vẫn là cô nương tính tình ôn thuần, làm khổ
người khác cũng không giày vò đến người ngã ngựa đổ, khiến người mệt mỏi không
chịu nổi.
“Vương gia, con gái lớn lên giống chàng cũng rất tốt, chỉ
là, nếu tính tình cũng giống chàng…….” A Nan lo lắng, trong nhà có một cái mặt
than nghiêm túc đã đủ rồi, chẳng lẽ còn muốn thêm một cái?
“Giống bổn vương có gì không tốt?” Sở Bá Ninh ngắt lời nàng.
A Nan trong lòng thầm xem thường, vị gia này thật không tự
hiểu lấy mình. Vương triều Đại Sở có một Túc vương đã khiến người ta đau đầu,
sau này lại có một quận chúa cực kỳ tương tự hắn, nam nhân nào dám cưới chứ? A
Nan cảm thấy, nam nhân bình thường sẽ không muốn cưới một nữ nhân nghiêm túc
khiến người đau não, nói chuyện lại đâm xuyên tâm can người ta. Đặc biệt là cưới
một nữ nhân như vậy về nhà, còn kèm thêm một nhạc phụ đặc biệt khó ứng phó……
Chẳng lẽ con gái mình sau này gả không ra được?
A Nan thương tâm.
Trước kia lúc chưa kết hôn, còn nghĩ nữ nhân cả đời không gả
đi cũng không sao, làm quý tộc độc thân cũng tốt. Nhưng thời này không cho phép
nữ nhân làm quý tộc độc thân, nữ nhân tới tuổi không lấy chồng sẽ bị người cười
chê. Con gái nàng đương nhiên nàng nên tính toán tương lai cho nó, sao có thể
cho phép mình nghĩ như trước đây?
Sở Bá Ninh nhìn nàng cau mày rối rắm, hốc mắt cũng đỏ lên,
tâm tình cũng không tốt. Sở Bá Ninh trực tiếp ôm nàng về phòng ngủ, ôm nàng
cùng ngồi trên giường, hai tay cẩn thận giữ lấy bụng còn bằng phẳng của nàng,
theo thói quen thân thiết cọ cọ mặt lên cổ“Con gái dù giống bổn vương cũng tốt,
bổn vương sẽ dạy nó văn võ, bồi dưỡng nó thành một nữ tử xuất sắc.” Sở Bá Ninh
nhẹ nhàng nói, khuôn mặt dường như hơi đỏ một chút.
“………..”
A Nan rối rắm, hắn muốn bồi dưỡng ra Võ Tắc Thiên, hay là
Thái Bình công chúa? Như vậy càng không có nam nhân dám cưới?
Sở Bá Ninh cọ đủ, nâng mặt hôn môi nàng, thần sắc nhu hòa,
con ngươi đen như nước, an ủi nàng: “Nàng lo dưỡng thai tốt là được, chuyện của
con gái để bổn vương an bài.”
A Nan: =__=! Nói, chàng rốt cục muốn an bài thế nào a?
Ai nha, các ngươi không biết bây giờ thảo luận chuyện này là
quá sớm sao? Con của hai người con chưa biết là nam hay nữ nha! ——
Lúc A Nan mang thai được ba tháng, Sở Bá Ninh dưỡng ra một
thói quen tốt, thường hay dùng tay hay áp lỗ tai dán trên bụng nàng.
Khi hắn dùng biểu tình vô cùng nghiêm túc nói với nàng như vậy,
muốn nghe tình hình của đứa nhỏ, A Nan liền phun ra.
“Vương gia, mới ba tháng, thai còn chưa thành hình hoàn
toàn, sẽ không động a.” A Nan buồn cười nói, “Thiếp hỏi qua thái y, thái y nói
thai bốn tháng con mới động.”
Đại khái là Sở Bá Ninh chưa từng trải qua chuyện này, trước
đây cũng chưa b