rước cười nịnh Đế Quân bốn phía, những người trẻ tuổi đều
lấy La Trường Khanh làm trung tâm, đều muốn thấy phong thái thần tiễn. Nói vậy
đến lúc đó, lấy thân phận lúng túng của Triêu Mặc, tự nhiên không cách nào dung
nhập vào, cộng thêm công phu dưỡng sinh gà mờ kia, xen lẫn trong đám công tử
dũng mãnh uy vũ không khỏi bị khi dễ, nghĩ đến điều này quả thật làm người đau
đầu.
Eo mềm bỗng dưng bị một đôi tay cứng rắn ôm.
“Đang suy nghĩ gì đấy?” Cả người Triêu Mặc còn phảng phất mùi hoa bụi gai nhàn
nhạt, rất được Thần Quang thích, bất giác ngửi nhiều vài lần.
“Điện hạ cũng thích mùi vị này?”
“Ừ.”
Liên tiếp ba ngày không gặp, cứ có cảm giác lúc ngủ thiếu một thứ gì để ôm vào
trong ngực, tuy nói Quang nhi mua Đào Diệp rất đẹp, nhưng lỗ mũi hắn vẫn ưa
thích mùi hương thoang thoảng đặc biệt trước mắt.
“Điện hạ...” Nàng còn chưa từng thấy qua bộ dạng gấp gáp như vậy của Triêu Mặc,
bị hắn bế lên ngã vào giường hẹp. Từ bản năng của nữ nhân, trong bụng ít nhiều
có chút khẩn trương, con ngươi của đối phương tràn đầy tính xâm lược.
“Quang nhi, chúng ta cũng nên viên phòng rồi.” Thanh âm khàn khàn từ trong răng
môi tràn ra, phun vào trong cổ mềm mại thơm hương của nàng.
“...” Sắc mặt Thần Quang ửng đỏ, ánh mắt bị con ngươi thâm thúy như mực của
Triêu Mặc thắt chặt, má phấn cũng bị đôi tay cố chấp của hắn nắm, không cách
nào né tránh ánh mắt của hắn.
Hơi thở ấm áp chậm rãi đến gần, làm nóng môi của nàng, Triêu Mặc chợt phát hiện
Quang nhi lại đẹp hơn, da thịt càng thêm trắng nõn hơn trước, ngũ quan cũng
tinh xảo hơn rất nhiều, cả người được nốt ruồi chu sa ở mi tâm tôn lên càng
thêm mê người, nghĩ vậy bụng liền nóng lên, liền dùng sức ép xuống.
“Ách, điện hạ...” Nàng cắn môi tràn ra tiếng ưm thật thấp, đều bị hắn ngậm lấy,
tựa hồ như hôn nàng, lại tựa hồ như nuốt hết.
Áo bị cởi ra, trên người càng ngày càng lạnh, khi nàng không biết là khó chịu
hay là vui vẻ thì có một thân thể bền chắc bình thản của phái nam bao trùm
xuống, trong nháy mắt, tất cả ý lạnh đều không ở đây, cảm giác quanh thân đều
là da thịt nóng bỏng của hắn, một giây kế tiếp sẽ bị ngọn lửa nguy hiểm trong
mắt hắn đốt cháy.
Cảm thấy eo hắn có động tác, Thần Quang kêu lên, mắt cá chân bất lực đạp loạn,
không ngờ lại nghênh hợp càng thêm thân mật, hắn khàn khàn rên lên một tiếng,
cúi người hung hăng chận lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng, không cho phép nàng
nói không muốn.
Nàng run rẩy núp ở dưới người hắn, lã chã chực khóc, má phấn từ từ tràn ngập
phấn hồng làm người ta mất hồn, ửng đỏ mê người kia, lan tràn đến cổ trắng của
nàng, xương quai xanh... Hắn cúi đầu dùng sức mút lấy...
Thân thể giống như bị ngàn vạn con kiến gặm cắn, Thần Quang thở dốc dồn dập,
không khỏi phát ra rên rỉ giống như khóc thút thít, bất đắc dĩ bất kể tay chân
dùng sức nện vào trên người hắn như thế nào đều hóa thành bông vải ngâm nước,
chỉ có thể nghẹn ngào kêu tha mạng, điện hạ, Quang nhi không được, điện hạ, khó
chịu...
Hắn không thuận theo, kéo chăn qua trùm lại một màn làm máu nóng sục sôi này,
giữ chặt mông đẹp của nàng, mây mưa không ngừng, lắng nghe người trong ngực
thoải mái thở gấp, rồi lại khóc cầu xin tha thứ, thân thể nhỏ bé trong ngực không
ngừng run rẩy, làm nóng lồng ngực cứng rắn của hắn..
Một đêm này, nàng mệt muốn chết rồi, thân thể sau khi hoan ái mềm nhũn nằm ở
trên người hắn, má phấn gối lên lồng ngực của hắn, tất cả đều có vẻ rất chân
thật, hắn cảm thấy mình đã có được nàng.
cho rằng sau khi nam nhân
lấy được thân thể của ngươi sẽ tốt với ngươi hơn, đây tuyệt đối là hoang đường.
“Quang nhi, ngươi biết bây giờ ta đang ở nghĩ cái gì không?” Triêu Mặc lười
biếng, hai tay ôm ngực, chỉ mặc một cái quần trong.
Thần Quang chậm rãi chải đầu, xuyên thấu qua gương đồng khẽ mỉm cười với Triêu
Mặc, “Điện hạ lo lắng Quận chúa, nô tì tự nhiên tận tâm tận lực giải phiền cho
điện hạ.”
“Ngươi chịu giúp ta?”
“Nếu không thì sao?”
Đêm qua ôn tồn đối đãi, cũng chỉ là vì hòa tan phòng tuyến cuối cùng của một nữ
nhân, trong lòng của nam nhân, khi nữ nhân giao thân thể cho hắn thì đã không
còn đường lui, hắn liền hoàn toàn trở thành chúa tể ông trời của các nàng. Thần
Quang âm thầm thở dài.
Giúp hắn cũng không coi là rất khó, chẳng qua cảm thấy tình yêu nam nữ cuối
cùng bù không được lạnh bạc.
Nàng không cách nào cải biến tình yêu của Triêu Mặc với Diệu Đảm, nhưng có thể
làm theo ý, đòi lấy một phần để ý trong nội tâm hắn. Chỉ có để ý, nàng mới càng
đặc biệt, khiến hắn không cách nào vứt bỏ. Ngày khác phải báo thù lớn, tất cả
bụi về bụi, đất về đất, hắn làm quân vương ủa hắn, nàng làm Tiết Thần Quang của
nàng.
Thịnh hội du ngoạn lớn vậy trừ một vài quy củ nghiêm cẩn gò bó lúc bái kiến Đế
Quân, thời gian còn dư lại ngược lại khiến người ta nhẹ nhõm vui vẻ không tưởng
được, nhất là người trẻ tuổi, náo nhiệt thành một đoàn. Đế Quân cực kỳ vui
mừng, hạ chỉ, con mồi của người nào nhiều nhất, trẫm nhất định ban thưởng long
trọng.
Hai chữ “Long trọng” khiến vương tôn quý tộc đều chà sát tay, La Trường Khanh
chắp