Disneyland 1972 Love the old s
Hoàng Tử Yêu Nói Giỡn

Hoàng Tử Yêu Nói Giỡn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322160

Bình chọn: 8.00/10/216 lượt.

hạt vậy có nặng quá không?”

“Ai bảo lão vô duyên vô cớ bán cái đỉnh kỳ lân quan đồng đen kia cho

Thiên Thiên làm gì?” Khổng Ất Nhân nói xong nghiến răng nghiến lợi, tức

giận đầy ngực.”Lão ta có biết cái kỳ lân quan kia nặng cỡ nào không? Đầu ta sưng hết lên rồi, còn hôn mê ba ngày, cơm ăn không vào, tắm cũng

không tắm được, hại ta còn rụng mất mười cọng lông rồng…”

“Chỗ nào vậy?” Hải công công vẻ mặt mập mờ.

“Trên đầu!” Hắn hung tợn trợn mắt nhìn Hải công công một cái.”Tóm lại, ta muốn lão cũng nếm thử mùi vị như vậy một chút.”

“Dạ, nô tài lập tức đi làm.” Hải công công nín cười nói.

“Từ từ!” Hắn nhăn mày, sau đó liền tâm không cam tình không nguyện

nói: “Để coi đã, tránh cho Thiên Thiên biết, lại hiểu lầm là ta trách

nàng ta…”

“Dạ…” Hải công công lần này nghẹn cười đáp ngay cả bả vai cũng rung lên.

“Hải đại phó, ông ngứa đến phát điên rồi hả?” Hắn lạnh lùng nói.

“Ách, nô tài không dám.” Hải công công vội vàng im bặt.

Đúng lúc này, cung nữ Tiểu Thanh đi vào bẩm báo….

” Thiên Thiên công chúa giá lâm!”

Khổng Ất Nhân biến sắc mặt thật nhanh, không chút nghĩ ngợi nhảy lên, vươn tay kéo giải băng trắng trên đều xuống ném cho Hải công công, vén

vén tóc mai, vẻ mặt hồng hảo, đầy mặt tươi cười nhìn về phía Thiên Thiên đang đi tới.

“Ta nghe bọn họ nói thân thể ngươi khó chịu.” Nàng có chút ngượng ngùng lại đầy lòng lo lắng nhìn hắn.

“Bọn họ nói bậy, thân thể ta một chút cũng không khó chịu.” Hắn vội vã cam đoan.

“Chẳng qua là tâm tình khó chịu…” Hải công công ở một bên lầu bầu.

Khổng Ất Nhân ném cho ông ta một ánh mắt đằng đằng sát khí, ngay sau

đó liền dắt nàng đi ra ngoài. “Chỗ này đám chim chóc rất ầm ĩ, chúng ta

xuất cung đi dạo một chút.”

“Nhưng mà ta đâu có nghe thấy tiếng chim hót nha…”

Hắn không nói câu nào kéo nàng ra ngoài.

********

“Nhị hoàng tử, ngươi là lạ.”

Đi bên bờ sông liễu rủ, ăn quả sơn tra tẩm mật hắn mua cho nàng,

Thiên Thiên cuối cùng cũng nói ra kết luận tâm đắc qua sự quan sát của

mình.

“Ta? Ta nào có?” Khổng Ất Nhân vội vàng phủ nhận, cố gắng đem ánh mắt từ đôi môi phấn hồng của nàng dời đi, trái tim đập thình thịch.

Đến tột cũng là xảy ra chuyện gì?

Tại sao hắn lại cảm thây nàng hôm nay cực kỳ anh khí đẹp đẽ, lại còn

có một tia quyến rũ của nữ nhi, hại hắn từ khi xuất cung xong cảm thấy

cả người có cái gì không đúng, thỉnh thoảng lại có thứ xúc động muốn đi

nếm thử một chút son trên miệng nàng có ngọt hay không?

Bởi vì sự xúc động khó mà giải thích được này, làm cho hắn dọc theo

đường đi vẻ mặt đều chuyển thành trạng thái hoảng hốt, căn bản không

biết mình đang làm cái gì.

“Không có sao?” Thiên Thiên hoài nghi nhìn hắn, “Vậy tại sao ngươi lại gặm vỏ đậu phộng, còn nhân lại vứt đi?”

“Cái gì? Phi phi phi!” Hắn vội vàng phun thứ trong miệng ra, khó trách hắn cứ cảm thấy trong miệng nhộn nhạo.

“Ngươi nhất định có tâm sự.” Nàng kết luận.

“Ta nào có tâm sự gì?” Hắn nhìn nàng cười, lại thốt ra: “Ta chẳng qua chỉ đang nghĩ môi của ngươi mà được nếm thử nhất định sẽ rất mềm, rất

ngọt.”

Nàng đột nhiên ngây dại.

Khổng Ất Nhân còn chưa ý thức được mình vừa nói cái gì, không tự chủ

được dừng bước lại, nhìn nàng thật sâu, cười đến cực kỳ không dịu dàng.

“Ê? Ngươi làm sao lại ngẩn người thế?”

Thiên Thiên ngay lập tức tỉnh táo lại, nhưng khóe miệng lại từ từ cong lên, sau đó cười đến càng ngày càng rực rỡ.

“Chuyện gì mà buồn cười như vậy?”

“Ai da!” Nàng cười càng thêm vui vẻ càng thêm kích động, cánh tay vung lên loạn xạ, “Ngươi thật là xấu…”

Ùm !

“A a a a…. Ục ục….”

Nhị hoàng tử đáng thương, lại lần nữa nếm được mùi vị ” Ướt át”

Bởi vì không muốn mang cả người ẩm ướt về cung, tránh cho một đám lại hô lớn hô nhỏ, bọn họ cuối cùng quyết định trước ở lại trong phòng lớn

của”Nhà trọ cấp cao quý Quân Dược Ngũ Mai Hoa”, xúm quanh lò hơ lửa, hơ đến khi vạt áo khô mới thôi.

Bất quá là Khổng Ất Nhân thì hơ xiêm y của hắn, còn Thiên Thiên thì bắt đầu lấy khoai lang ra nướng.

“Ngươi thật đúng là không lãng phí thời gian một chút nào.” Hắn xoa

xoa tay trước chiếc lò đồng ấm áp, vừa bực mình vừa buồn cười. “Nhưng mà ta còn tò mò hơn là người làm sao mà lấy được sọt khoai lang này vậy?

Còn nữa, nhiều khoai lang như vậy, chúng ta ăn đến bể bụng mới hết mất.”

Hắn cũng chẳng muốn hỏi nàng tại sao lại đem hắn quăng xuống sông

nữa, cũng chẳng muốn chất vấn bản thân sao lại để cho nàng khiến cho hắn một thân chật vật ẩm ướt nữa.

Tựa hồ hết thảy đều là mệnh đã định sẵn a, aiz!

“Hô….Nóng quá nóng quá! Thiên Thiên không ngừng tung tung mấy củ

khoai đã được nướng xong, vừa thổi vừa cố gắng bóc vỏ khoai. “Khoai lang ở kinh thành đúng là đắt nha, ta đưa cho tiểu nhị một xâu tiền, muốn

hắn lấy một thúng tới, ai biết chỉ được mỗi một sọt bé tí như vậy.”

“Ngươi còn ăn được?” Hắn hoảng sợ hỏi.

“Một nửa là cho ngươi mà.” Nàng vừa nói vừa đem củ khoai đã nướng

xong bóc vỏ sạch sẽ bỏ vào trong ngực hắn, thản nhiên cười một tiếng,

“Mau ăn đi, còn nóng ăn là ngon nhất.”

Cúi đầu nhìn củ khoai đã được lột vỏ trong lòng bàn tay, hắn đột nhiên cảm thấy một trận cảm động.

K