
suốt, cô vừa đúng lúc cúi đầu đi vào, đụng vào cái mũi,
đau quá!!
“Ai!! Lam Lam, sao em không cẩn thận đến như a! Em thật là một đứa nhỏ lơ mơ, anh không biết trước
kia em tự lo cho cuộc sống của mình như thế nào!! Như thế này, anh làm
sao yên tâm cho em rời khỏi tầm mắt của anh!!” Cận Thế Phong đau lòng
nói.
Cận Thế Phong đang nói, thấy mũi Yên Lam chảy xuống hai hàng đo đỏ gì đó, “Không tốt, Lam Lam, em chảy máu mũi !!”
Anh từ cái giá bên trên lấy khăn mặt xuống, nhẹ nhàng lau đi vết máu, sau
đó đưa tay đỡ Lam Lam dậy trên mặt vẫn còn rơi đầy nước mắt, dịu dàng ôm cô, lấy hai tay che cái mũi, bước nhanh ra ngoài.
“Lam Lam, em ngồi trên giường chờ anh.” Đặt Yên Lam ngồi trên giường, Cận
Thế Phong đi ra phòng làm việc, một lát sau, cầm một hộp y tế trở vào,
tiếp đó, ngồi ở bên cạnh Yên Lam giúp cô bôi thuốc.
Máu mũi ngừng chảy, Cận Thế Phong nhìn cái mũi xinh xắn Yên Lam có chút
hồng lên, chắc là đụng thực nghiêm trọng, lại đứng dậy đi đến tủ lạnh,
lấy ra một ít đá, dùng khăn mặt bao lấy, nhẹ chườm đá trên mũi Yên Lam.
“Khá hơn chút nào không? Lam Lam, còn đau không?” Nhìn chiếc mũi nhỏ xinh
của Yên Lam càng ngày càng hồng, càng ngày càng sưng, Cận Thế Phong càng thêm đau lòng.
“Dường như hơi đỡ hơn lúc nãy, chườm đá một lúc tốt hơn rất nhiều.” Yên Lam rầu rĩ nói, nhưng mà, tại sao cảm giác cái mũi trướng trướng , một cái mũi giống như biến thành hai cái, trở lên rất to.
“Thiếu Phong, cái mũi của em trở lên rất to sao? Em sao cảm giác kì quá a?!” Yên Lam buồn bực nói.
“Không có, mũi của em vẫn rất đẹp, Lam Lam, vẫn còn rất đau sao? Nếu không
chúng ta chờ một chút đi khám bác sĩ được không?” Mắt thấy mũi Lam Lam
sưng to như vậy, Cận Thế Phong có chút lo lắng, có phải đụng hỏng cái
mũi rồi hay không??
“Không cần, không có việc gì , hẳn là lát nữa sẽ tốt hơn, không cần lo lắng , Thế Phong.” Đụng vào mũi có một chút mà phải đi khám bác sĩ, chuyện bé xé ra to quá đi?? Nếu để cho người khác biết, vậy cô chẳng phải rất mất mặt!!
“Không đi khám bác sĩ, ít nhất cũng phải đi lấy chút thuốc uống, Cận Thế Phong nói, tay cầm khăn mặt đưa cho Yên Lam, “Lam Lam, em tự cầm đá chườm lên mũi cho bớt đi.” Tiếp theo, ôm Yên Lam đi ra ngoài.
“A!” Nhìn hành động của Cận Thế Phong, Yên Lam sợ hãi kêu một tiếng,“Thiếu
Phong, anh không cần như vậy, mau buông em xuống, em tự mình đi được, em chỉ là đụng phải cái mũi, chứ chân đâu có bị thương, anh mau buông em
xuống !! Cứ thế này, đi ra đó, sẽ bị người khác chê cười !!” Ở đây cũng
không phải nhà, bộ dạng này để cho người trong công ty thấy, cô không
thể gặp người khác.
“Không được, vẫn
là anh ôm em đi.” Cận Thế Phong cự tuyệt nói,“Nếu cho em tự mình đi như
em nói, em vốn không có cách bảo vệ chính mình, mà anh cũng không tiện
giúp em chườm đá, hơn nữa em đi quá chậm, đá tan hết, cái mũi sẽ rất
đau.”
“Không cần, em hiện tại cảm
thấy cái mũi tuyệt đối không đau, có thể không không cần chườm đá, em tự mình đi được, anh mau buông em ra!! Thế Phong!!” Yên Lam sống chết cự
tuyệt hành động của Cận Thế Phong, tuyệt đối không thể để cho anh đi ra
khỏi văn phòng.
“Không cần, hiện giờ cái mũi của em không còn đau nữa, không cần chườm
đá, em có thể tự đi, anh mau buông em ra! Thế Phong!!!” Yên Lam sống
chết cự tuyệt hành động của Cận Thế Phong, tuyệt đối không thể để cho
anh đi ra khỏi văn phòng.
“Không được, Lam Lam, đừng động đậy
nữa, nếu em lại động đậy, anh sẽ khiêng em ra ngoài! Em phải chườm
đá!”Cận Thế Phong nhìn Lam Lam uy hiếp.Nói xong, anh lấy khăn mặt đưa
cho cô chườm đá.
Nhìn Cận Thế Phong cứng rắn ôm mình ra khỏi văn phòng, Yên Lam hết hi vọng, cũng chẳng dám phản kháng.
Cô dùng hai tay che mặt, tự nhủ trong lòng, “không ai thấy mình, không
ai thấy mình….” Tự lừa mình dối người, cô nghĩ sẽ không có ai nhận ra
mình hay chú ý đến mình.
Từ trên tầng xuống dưới, dọc theo lối đi,Yên Lam đều cúi đầu, nhắm chặt mắt,cố gắng dùng hai tay che kín khuôn mặt.
Cận Thế Phong kéo hai tay Yên Lam xuống, khiến cô vội cầm khăn lên che
mũi. Yên Lam chậm rãi mở mắt, nhìn xung quanh, quả nhiên thấy mọi người
đang sững sờ tại chỗ. Trời ạ!!! Yên Lam thầm oán thán, thật mất mặt mà.
Sau này cô làm sao đến công ty đây? Đáng ghét!
Thế Phong dẫn Yên Lam đến bệnh viện kiểm tra qua, nghe bác sĩ dặn dò, lấy thuốc , sau đó hai người về nhà.
“Thiếu gia, Yên Lam tiểu thư, hai người về rồi”
Dì Trương vừa làm cơm xong, từ phòng bếp đi ra, chợt nghe thấy âm thanh mở cửa từ phòng khách, vội vàng ra ngoài đón.Thấy Thế Phong và Yên Lam
trở về, bà đi đến gần nhưng kinh ngạc khi nhìn thấy mũi Yên Lam bị
thương.
“Trời ạ, Yên Lam tiểu thư, mũi cô bị sao vậy?”
“Dì Trương, Thế Phong, anh ấy bắt nạt cháu…”.Yên Lam thấy ánh mắt săn
sóc, vội vàng ôm lấy dì Trương, hơn nữa còn phụng phịu tố cáo tội ác của Thế Phong hôm nay.
Ban đầu mọi chuyện đều rất tốt, nhưng từ lúc cô bị đụng mũi, mọi chuyện xui xẻo đều nhằm cô mà xảy đến.
Đầu tiên là Kỷ học trưởng, thấy Thế Phong từ văn phòng ôm cô đi ra,
tưởng cô bị làm sao, vội vàng chạy tới hỏi han. Biết cô vì