
của anh, men theo mắt anh, sống mũi anh, dần dần đi xuống dưới, ngậm lấy
đôi môi anh.
Anh không thể chống cự lại sự nhiệt tình của cô, hôn
trả lại mãnh liệt, ngón tay thon dài luồn vào mái tóc cô, giữ chặt gáy cô, ép
sát cô vào
Ý loạn tình mê, hai tay cô bất giác di chuyển đến cúc
áo trước ngực anh, tay phải không ngừng chà xát cúc áo nhỏ xíu đó, cố gắng hít
thở. Lực tay cô quá mạnh, cúc áo ấy bất ngờ rơi vào tay cô. Bị anh hôn đến
choáng váng, đầu óc đặc sệt như hồ dán, hoàn toàn không biết tay mình đang làm
gì, chỉ không ngừng tìm kiếm những chiếc cúc tròn tròn nhò nhỏ đó, xoa nắn,
xoay chuyển, kéo xuống, vứt đi.
Trong vô thức, tay cô đã luồn vào trong, khi chạm đến
một thứ tròn tròn hơi cứng trên làn da nóng bỏng áy, cô lại không kìm được nhẹ
nhàng sờ nắn nó.
Anh vừa dùng răng cắn mở cúc áo cổ của bộ lễ phục trên
người cô, bất giác hít mạnh một cái, môi kề vào hõm cổ cô hút mạnh như trừng
phạt, nói: “Đó không phải cúc áo...”.
Cô không rút tay lại, cắn đôi môi sưng đỏ, ngước lên
nhìn với vẻ e thẹn, nhìn lên người mình, chiếc cúc áo cài ở cổ đã bị anh dùng
răng cắn mở, lễ phục tuột xuống dưới, làn da trắng như tuyết trước ngực lộ ra
ngoài. Vạt váy ôm chặt đôi chân bị cô xé vì phẫn nộ, cũng để tiện đánh Vương
Hạo Lỗi một trận trước đó, bây giờ giống như một bộ xường xám cách tân, mở
thẳng một đường đến đùi, còn bàn tay anh lúc này đang đặt trên làn da trần trụi
lộ ra ở đó.
Cô cảm thấy sự khác lạ ở phần thân dưới của anh, kinh
ngạc giương đôi mắt mơ màng lên, bỗng nhìn thấy đáy mắt anh đã biến thành một
đại dương sâu thẳm, đầy ắp nguy hiểm, như thể ngay sau đó nó sẽ dậy sóng, nuốt
chửng lấy cô. Cúc áo trước ngực anh đã bị cô giật tung, để lộ vòm ngực rắn rỏi
mạnh mẽ, toát lên một vẻ gợi cảm chí mạng.
Trong lồng ngực, trái tim không an phận đang nhảy điên
cuồng, cô chưa từng thấy vẻ mặt quyến rũ như thế của anh, lúc này, suy nghĩ duy
nhất trong đầu chiếm cứ toàn bộ tư tưởng của cô chính là cô phải chiếm hữu anh,
phải chiếm lấy cơ thể anh, trái tim anh, mọi thứ của anh, khiến anh hoàn toàn
thuộc về cô.Cô phải bá vương ngạnh thượng cung (3).
(3).Ỷ chỉ cưỡng hiếp.
Bá vương ngạnh thượng cung” là
thành ngữ xuất phát từ điển cố về một trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng
Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang. Chuyện kể rằng lần nọ Hán Sở tranh hùng, giằng co
quyết liệt suốt mấy tháng mà thắng bại vẫn bất phân. Trận chiến này khiến già
trẻ lớn bé đều mỏi mệt khổ đau, tiếng oán thán ngập trời ngập đất. Hạng Vũ thấy
thế bèn nói thẳng với Lưu Bang rằng: “Thiên hạ náo loạn đã nhiều năm, cũng vì
hai người chúng ta. Bản vương muốn đơn thân độc mã khiêu chiến với Hán vương,
hai ta sống mái một phen, đừng để con dân thiên hạ phải tiếp tục chịu khổ.” Lưu
Bang cười đáp: “Ta thích đấu trí chứ không đấu sức.” Hạng Vũ bèn lệnh cho một
tráng sĩ xuất chiến, chẳng ngờ ngay lập tức gã tráng sĩ nọ bị thủ hạ của Lưu
Bang (vốn là thiện xạ kỵ binh) bắn chết. Sở Bá Vương thập phần tức giận, tự
mình khoác khôi giáp cầm vũ khí tiến lên ứng chiến. Chì cần Hạng Vũ trừng mắt
một cái, tên thiện xạ kỵ binh kia đã run như cầy sấy, buông cung tếch thẳng về
thành…
Nhìn anh, cô quyết định biến mọi suy nghĩ thành hành
động, ngồi luôn lên đùi anh, lột chiếc áo sơ mi vướng víu của anh xuống sau đó
lại đặt tay lên thắt lưng da của anh.
Đừng hỏi vì sao một người ngây thơ đến độ ngay cả phim
cấp ba cũng chưa từng xem như cô, trong tích tắc lại bùng phát như thể cao thủ
trêu hoa ghẹo nguyệt, điều này phải “Cảm ơn” đêm hôm trước khi đến S, cho dù cô
kháng cự thế nào, Lý Nghiên vẫn kiên trì dùng máy tính của cô thưởng thức một
đêm “Toàn vàng”. Nằm trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, không chống
lại nỗi sức cám dỗ, cô lén lút liếc nhìn để rồi bị cảnh tượng ấy ám ảnh.
Cô kéo mãi mà vẫn không cởi được thắt lưng, bực bội,
gầm lên khe khẽ: “Chết tiệt, còn không ra thì mình kéo đứt luôn”. Vừa nói xong
thì vang lên tiếng kim loại va chạm, thắt lưng của anh cuối cùng đã được rút ra
thành công.
Nhìn cử động điên cuồng của cô, anh há mồm trợn mắt,
khàn giọng hỏi: “Em có biết em đang làm gì không?”.
“Bá vương ngạnh thượng cung!” Cô kéo thắt lưng, “Lách
cách”, “Đừng động đậy, đưa hai tay lên đỉnh đầu!”.
Rất nhanh, hai tay anh bị trói trên đỉnh đầu, một giọt
mồ hôi lạnh chảy qua tìm. Khẩu vị của cô có cần nặng như thế không? Chơi SM(4) trong
xe?
(4) SM: Sadism & Masochism: cuồng dâm
và khổ dâm.
“Em chắc chắn thế này... là được?”, cố chịu đựng nỗi
đau khổ do cơ thể bị đè nén mang lại, anh dè dặt hỏi cô.
“Vâng.” Sắc mặt cô đỏ hồng, trong đầu hiện lên cảnh
tượng đêm đó, cô gái kia cũng làm thế này. Cô chậm rãi cúi xuống, đôi môi men
theo cổ họng anh lần xuống dưới, động tác vụng về khiến toàn thân Lạc Thiên run
lên.
Dục vọng mãnh liệt không thể khống chế sắp bức anh
phát điên. Không thể chịu được nữa, hai tay anh thoát khỏi thắt lưng, kéo mạnh
cô dậy, cắn mút đôi môi đỏ của cô như trừng phạt, hai tay nhanh chóng kéo bộ lễ
phục vướng víu của cô xuống. Dưới sự bàng ho