Kết Hôn Lần Thứ Hai

Kết Hôn Lần Thứ Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326105

Bình chọn: 7.00/10/610 lượt.

đã sớm mua nhà rồi, cần gì chen chúc tại ổ nhỏ này?" Cô lấy lý lẽ nói rõ.

Bất đắc dĩ mẹ Tiếu là nhân vật dầu muối không vào, "Taoi mặc kệ, nó không có, liền kêu cha mẹ nó cho, cũng không thể tiện nghi bọn họ."

Tiếu Tử Hàm vừa thấy phân rõ phải trái không được, chỉ có thể uy hiếp, "Đưa tiền cũng được, mẹ đem nhà hiện tại trả cho con, như vậy chúng con cũng không cần tiền mua nhà!"

Mẹ Tiếu vừa nghe muốn thu nhà trở về, hoắc mắt đứng lên, chỉ vào lỗ mũi cô liền lớn tiếng mắng, "Con quỷ kia, phòng ốc là Vạn lão cho chúng tao làm sính lễ, mày muốn lấy về? Đừng hòng mơ tưởng!"

"Mẹ cũng nói là sính lễ? Vậy mẹ bây giờ lại tới muốn sính lễ? Mẹ cho con là gà con hay khỉ con? Bán xong một lần lại một lần? Mẹ không cần mặt mũi, nhưng con cần. Mẹ không phải muốn tiền sao, hoặc là muốn nhà, tùy mẹ thôi!"

"Mày là đồ vong ân phụ nghĩa, người nào nuôi mày lớn, tao cực khổ nuôi mày lớn như vậy, mày lại giúp người ngoài đi đối phó tao?"

"Nuôi con?" Tiếu Tử Hàm hừ lạnh một tiếng, "Con từ trung học mẹ còn chăm nom con sao? Con vào đại học có xin mẹ một phân tiền nào không? Nếu nói vậy, những năm này con đều trả đủ rồi."

Ngô Mỹ Phấn không ngờ cô đối chọi gay gắt, nhưng bà không sợ, bà còn có đòn sát thủ, "Hừ, mày mạnh miệng, tao tìm Chung Soái đòi, nếu là nó không cho, tao liền đi doanh trại nó náo."

Tiếu Tử Hàm khinh bỉ cười một tiếng, "Đi đi, đừng nói là mẹ không biết anh ấy đóng quân ở đâu, cho dù có biết, sợ mẹ ngay cả cửa chính cũng không vào được còn bị người ta đánh văng ra ngoài!"

Mẹ Tiếu không ngờ tới chiêu nào cũng không dùng được, giận đến ác miệng mắng to, "Mày. . . . Mày là đồ đê tiện, nó cho mày uống thuốc gì, để cho mày giúp nó tiết kiệm tiền như vậy? Ah… Tao hiểu rồi, mày thèm đàn ông đến điên rồi à, sợ nó không lên giường với mày chứ gì? . . . . ."

"Miệng mẹ tốt nhất sạch sẽ một chút, bằng không đừng nói tình nghĩa, tiền trợ cấp hàng tháng cũng đừng mong có nữa." Cô hung hăng cắt đứt lời bà, vì lời mắng của bà mà trái tim băng giá. Đây là lời của người mẹ mắng con gái sao? Ngay cả có thâm thù đại hận cũng không như vậy a, nếu như không phải là bận tâm thân phận, cô thật muốn nhào tới xé nát tấm miệng.

Nghe được cô dám uy hiếp mình, mẹ Tiếu giận đến vung tay liền hướng trên người cô hét, "Mày, đồ đĩ thỏa, bà đánh chết mày, đánh chết cái người lòng lang dạ sói như mày cũng không ai dám nói tao nửa câu không phải!"

Tiếu Tử Hàm không có tránh, chỉ là hung hăng nhìn chằm chằm bà, "Đánh xong thì đi cho con. Mẹ muốn đi nháo ở chỗ con hay doanh trại anh ấy thì tùy, dù sao con đã sớm bị mẹ huyên náo không còn mặt mũi, cùng lắm thì con theo anh ấy vào doanh trại."

"tốt, tốt, tốt, mày đủ lông đủ cánh rồi, mày, đồ lang sói. . . . . ." Ngô Mỹ Phấn vừa nhìn chuyện thất bại, giận đến mất trí, nhặt lên khăn lông trên ghế salon dựa theo cô quất tới.

Chung Soái mở cửa liền nhìn đến cô dâu nhỏ của mình đứng ngốc ở đó mặc cho mẹ Tiếu quật, anh bước một bước dài xông tới, đem cô gái ngốc kia ôm vào trong ngực, dùng lưng ngăn trở khăn lông quật tới, "Dừng tay!"

"Dừng tay? Tôi là mẹ nó, nó là do tôi nuôi lớn. Anh quản trời quản đất cũng không quản được tôi dạy bảo con gái mình?" Ngô Mỹ Phấn nói xong chọn chỗ Chung Soái không có bảo vệ tiếp tục đánh tới.

Chung Soái giận đến nắm chặt tay bà, hung hăng giữ chặt, "Đủ rồi, mẹ nó, tôi không cần biết bà là ai, cô ấy bây giờ là người của tôi, bà còn đụng tới cô ấy thì đừng trách tôi không khách khí!"

Trên tay truyền tới đau đớn khiến Ngô Mỹ Phấn thẳng hấp khí, nhưng trong miệng còn ngoan cố, "Mày buông bà ra, bà liền đánh nó, thế nào? Mày chỉ là một đoàn trưởng quèn, dám trước mặt bà giương oai, mày đi hỏi một chút. . . . . . A. . . . . ."

Lời nói khó nghe hơn còn chưa kịp nói ra, Mẹ Tiếu liền đau đến hô hoán lên, run rẩy nhìn tới trước Chung Soái, không hiểu hắn bao lớn hơi sức, tay của bà đã sắp bị nắm đứt?

Chung Soái nhìn mẹ Tiếu đau đến sắc mặt trắng bệch, cả người cũng ngã tại mặt đất, mới thoáng buông lỏng kiềm chế. Nghiêng đầu tới ngó nhìn vết thương trên mặt Tiếu Tử Hàm, cái khăn lông kia tạo ra nhiều dấu đỏ xem ghê cực kỳ. Anh cắn răng, đè xuống ý định bóp chết mẹ Tiếu, ôm sát cô trong ngực, nhẹ giọng hỏi, "Sao bà ta lại đánh em?"

Tiếu Tử Hàm lắc đầu một cái, cố nén cuồn cuộn chua xót trong lồng ngực, chỉ sợ vừa mở miệng nước mắt sẽ rớt xuống. Cô rất kỳ quái, trước kia bị đánh đến lợi hại hơn nữa cô đều sẽ không khóc, nay trong lồng ngực Chung Soái ấm áp, cô lại kích động khóc lớn một phen, đem những uất ức, đau lòng, khó khăn trong những năm qua trào ra. . . . . . Nhờ tia ý thức cuối cùng mới không bật khóc nức nở trước mặt anh.

Thấy cô trầm mặc không nói, Chung Soái quay đầu nhìn chằm chằm mẹ Tiếu, "Tại sao bà lại đánh cô ấy?"

Mẹ Tiếu bị khí thế tức giận của anh làm cho sợ, nhưng người thua trận không thua,


XtGem Forum catalog