
ọp không khí nghiêm túc,
đột nhiên vang lên —— âm nhạc Trư Bát Giới cõng vợ."
Lúc này Hồ Nhất Hạ không tâm can cười8lên: "Vị cấp
trên nào có thưởng thức khác người như thế lại dùng
nhạc Trư Bát Giới cõng vợ."
Hồ Nhất Hạ cứng đờ. Đó không phải là, âm nhạc đồng
hồ báo thức của cô?
Hồi hồn chỉ thấy nữ QQ tỏ vẻ muốn cô tự cầu nhiều
phúc: "Âm nhạc vừa vang lên, uy lực kia, chậc
chậc, lên tới CEO, xuống đến CFO(Chief Financial Officer =
Giám đốc tài chính), COO (Chief Operating Officer =
Giám đốc tác nghiệp), CPO (Chief People Officer = Giám
đốc nhân sự), CUO (Chief Underwriting Officer) . nhiều O,
toàn bộ đều phát hiện em trốn dưới đáy bàn ngủ."
Nữ QQ nói xong tình ái dào dạt, xem xét lại Hồ
Nhất Hạ, sắc mặt vừa tái nhợt vừa đỏ, 03vừa
đỏ lại xanh, xanh rồi trắng, cuối cùng gánh không
được, "Chớ nói. . . . ."
Cả đám bàn bên cạnh đang nghe hăng say, nữ QQ
cũng đang cao hứng, làm sao bỏ qua?
"Tất cả trong phòng họp đều là nam, không ai dám
sờ túi em tắt điện thoại di động, còn em, thì gọi thế nào
cũng không tỉnh.Đang lúc này" mắt nữ QQ vụt sáng lên,
"Phó tổng, anh ta đứng lên."
—— cho tôi 09phút.
Nữ QQ giả dạng giống như đúc, trong ánh mắt đều là đùa
giỡn, Hồ Nhất Hạ cơ hồ có thể bằng sự miêu tả này
mà phác họa ra sắc mặt đạo mạo của ai đó.
“Anh ta trước mắt bao người ẵm em lên, chú ý, là ẵm
kiểu cô dâu, ẵm kiểu cô dâu!"
Trong đầu ngừng vận chuyển của Hồ Nhất Hạ đột
nhiên toát ra ý niệm. Anh ta ẵm cô, sao cô không gặp ác mộng?
Mới như vậy đã thất thần, nữ QQ không cam nguyện
tiếp tục: "Theo thám tử hồi báo, mặc dù 5 phút sau
Phó tổng quả thật trở lại, nhưng em thì cho tới
trưa vẫn chưa thấy bóng người. Cho tới trưa a,
thời gian dài như vậy, hai người làm cái gì?"
Nữ QQ nói xong kích tình mênh mông, trình độ đặc
sắc không thua bất kỳ một cuộc diễn giảng cấp Thế Giới
nào, cả đám đồng nghiệp nghe hàm sướng lâm ly, Hồ Nhất
Hạ thân ở trong đó, trăm ngàn cảm xúc, giống như
đại nạn buông xuống.
Cho tới trưa mà thôi, sao cuộc đời của cô lại
như thế sự xoay vần rồi hả ?
"Hai người thân nhau lúc nào? Mọi người đồn anh ta
là gay, em có thử chức năng chưa?" Nữ QQ vẫn thở
dài thở ngắn, mới hồi hồn: hả,người đâu?
******
Bàn chân bôi dầu của Hồ Nhất Hạ có công lực
cái thế, chỉ chốc lát sau đã chạy về địa bàn
của mình —— nhà vệ sinh nữ.
Nắp bồn cầu còn chưa có ngồi ấm đã vội vã
liên lạc Lãnh Tĩnh, nhưng lục hết các túi, vẫn
chưa tìm điện thoại di động. Lúc này mới ép mình nín
thở ngưng thần, nghĩ lại lời của nữ QQ nói.
Hồ Nhất Hạ lựa chọn nhảy qua bộ phận thảm
không nỡ nghĩ, chỉ chốc lát sau liền nhớ lại, nữ QQ
tựa chồ nói là Phó tổng cầm đi điện thoại di động
của cô.
Trời!
Hồ Nhất Hạ hận không thể nhét mình vào trong
bồn cầu cuốn đi. Cắn răng nắm quyền, trong đầu
buồn bực chạy trở về phòng làm việc, ngồi dở chỗ mình,
thử dùng điện thoại gọi vào số điện thoại di động
của mình?
Nhớ lại dạy dỗ thê thảm khi dùng điện thoại công lúc
trước, cô có nên mạo hiểm hay không?
Hồ Nhất Hạ đang do dự, đột nhiên nghĩ lại, nghĩ
đến ít thứ trong điện thoại di động mà bị người khác
lật ra, cô sẽ không còn lo vấn đề bẽ mặt hay không nữa,
mà là. Rất có thể chết thảm trong tay anh.
Bất cứ giá nào, hộp điện thoại lên, nhanh chóng bấm
số điện thoại,không cho mình thời gian do dự.
Chờ âm hưởng chồi lâu, không người nào nghe. Hồ
Nhất Hạ xem đồng hồ, nhớ lờ mờ về cuộc hẹn với
giai nhân vào buổi trưa cảu Phó tổng, nhà chàng
còn do cô đặt trước. Thời gian này, nên đi rồi chứ?
Hồ Nhất Hạ rón ra rón rén xông vào khu độc lập,
xuyên thấu qua bình phong nghía vào trong một cái,
quả nhiên không ei. Quan trọng hơn là, điện thoại
di động của cô, đang công khai nằm ở trên bàn làm việc.
Hồ Nhất Hạ cơ hồ vì vậy mà cảm động đến rơi nước
mắt, kích động nhảy vào phòng làm việc. Một khắc
cầm được điện thoại di động vàotrong tay, cô xác
định mình kích động tới tay run.
Quá thuận lợi rồi !
Hồ Nhất Hạ vừa mới xoay đầu, đang chuẩn bị trở về
đường cũ. Lúc này ——
"Tích tích tích!"
Thanh bấm này, rõ ràng là có người ở ngoài cửa
bấm mật mã.
Lúc này đùi Hồ Nhất Hạ đã mềm, lập tức cúi người
trốn vào dưới đáy bàn.Kéo cái ghế qua ehe
phía trước, che miệng lại, cả hô hấp cũng cẩn thận.
Giày da màu rám nắng đi tới trước mặt cô, sau đó
lại rời đi, không có nửa điểm dừng lại.
A di đà Phật, Thánh mẫu Maria, Quan Thế Âm Bồ Tát,Phù hộ
phù hộ. Hồ Nhất Hạ đang yên lặng tạ các lộ thần
tiên, thì thần tiên nói chuyện: "Ra ngoài."
? ? ?
! ! !
Hồ Nhất Hạ cúi gằm đầu chui đi ra. Đối diện
bàn làm việc, thần tiên đang cầm hộp điều khiển
tv, lạnh lùng nhìn cô.
Trong phút chốc tức giận bất bình chiếm lấy cô,
Hồ Nhất Hạ hít khí,dũng khí 20 mấy năm đột nhiên xông
lên cót, cô bỗng ngẩng đầu:"Đừng nhìn lão nương
như vậy, là ngươi trộm điện thoại di động của
lão nương trước!"
"Hử?" anh nhếch đuôi lông mày.
Trên mặt Hồ Nhất Hạ vẫn còn hung dữ, trong
nháy mắt có quá nhiều suy nghĩ rối rắm bở trong đầu.
Đối mặt một chữ đơn giản của anh, cô đột nhiên ý thức
được, mình đã bại hoàn toàn, một giây kế tiế