
n ủy lạo mình.
Hồ Nhất Hạ tắm xong, cơm trưa cũng đã làm xong, Lãnh
Tĩnh đúng lúc vào nhà gọi cô: "Hồ ly
Ánh mắt vô cùng bén nhọn hấp dẫn Hồ Nhất Hạ quay đầu
lại, thấy rõ Lãnh Tĩnh đang nhìn chỗ nào, Hồ Nhất Hạ vội vàng kéo áo choàng tắm
lên.
Vẫn chậm một bước, Lãnh Tĩnh cực kỳ kinh hãi:
"Ngàn vạn đừng nói cho mình biết mấy dấu trên người cậu là vết hôn!"
Hồ Nhất Hạ khẩn trương nên bụng càng đau, tròng mắt
xoay động, hai tay hơi giương, nhất thời đẩy trách nhiệm sạch sẽ: "Mình. .
. . Mình uống say ở quầy rượu, kết quả là. . . Cái gì mình cũng không nhớ, cậu
cũng biết, mình vừa uống say liền làm chuyện xấu."
Nói xong liền trượt ra bên ngoài.
"Đợi chút" Lãnh cô cô nghi ngờ nheo mắt lại,
"Cậu đến quầy rượu uống rượu trắng hả?"
"Không có."
"Cậu gạt mình."
Hồ Nhất Hạ nhất thời lo sợ không yên. Lãnh cô cô thành
trinh thám lúc nào, có thể trực tiếp từ rượu trắng suy luận đến nói láo?
"Cậu đó, uống bia say sẽ thay đổi bạo lực, uống
sâm banh say sẽ ngoan ngoãn, uống Long Thiệt Lan và rượu đỏ sẽ bắt đầu giảng
dạy, chỉ có rượu trắng thêm Whiskey mới có thể thành nữ sắc ma."
"Sao lúc trước cậu chỉ nói cho mình biết sau khi
uống sau mình sẽ thế nào, lại không nói cho mình biết những thứ này?"
"Ách. . . ." Lãnh Tĩnh bị hỏi khó, một hồi
lâu mới thẳng thắn, "Được rồi, trước đó mình không có nói cho cậu những
việc này, đúng là vì tiết kiệm một ít tiền tip."
Thấy mặt Hồ đồng chí không dám tin, Lãnh cô cô vung
cánh tay lên: "Trước đừng n những chuyện này, mình muốn biết đối tượng say
rượu làm loạn của cậu là ai? Ông chủ cậu?"
Hồ Nhất Hạ tiêu điều lạnh lẽo gật đầu.
"Sau đó thì sao?" Tha thứ cho sự nôn nóng
của Lãnh cô cô nàng đi, dù sao phụ nữ trời sanh đều thích nhiều chuyện.
Hồ Nhất hạ liền bĩu bĩu môi với một đống băng vệ sinh
trong túi hành lý: “Anh ta cho mình thứ này."
Lãnh Tĩnh không thể tưởng tượng nổi lắc đầu, thật sự
cảm thấy tức giận vì người khác không có tiền đồ: "Nữ chính trong 《Sắc, giới》[1'> dầu gì
còn có một chiếc nhẫn kim cương, cậu xem mình đi, một đống băng vệ sinh đã có
thể lùa được cậu."
-_-|||
Lãnh Tĩnh có quá nhiều điều muốn hỏi, không để ý tới
vẻ mặt xấu hổ của Hồ đồng chí, vội vã nhảy đến một đề tà kháci: "Vậy hai
người xác định quan hệ chưa? Cặp bồ, hay thuần túy là 419, thuần túy phát
dục?"
Thấy Hồ Nhất Hạ u mê, Lãnh Tĩnh cũng biết cô căn bản
chưa nghĩ đến quan hệ thế nào, không khỏi toát mồ hôi thay con hồ ly đần này:
"Việc này, hiện tại mình muốn nói cho cậu biệt một chuyện về Hứa Phương
Chu, chính cậu suy nghĩ xem sau này nên làm gì."
Vừa nhắc tới Hứa Phương Chu, Hồ Nhất Hạ nhất thời cảnh
giác.
Lãnh Tĩnh rất ít thấy được ánh sáng sáng rõ trong mắt
Hồ Nhất Hạ, Hứa Phương Chu thật đúng là tử huyệt của hồ ly đần này, Lãnh Tĩnh
yên lặng than trong lòng, thanh âm không khỏi nhỏ lại: "Hứa Phương Chu
cũng không nói cho mình biết quá nhiều, chỉ nói chuyện anh ta và Lâm Dạ Á chia
tay, còn có. . . . . anh ta đặc biệt vì cậu chuyển đi nơi khác mà đến chỗ này.
Nhìn vẻ mặt Lãnh Tĩnh cảm thấy những lời phía sau cô
không cần thiết nói.
"Sao không nói sớm. . . . . ."
“Anh ta gọi điện thoại cho cậu chính
là vì nói chuyện này, nhưng cậu cúp điện thoại rồi."
Hồ Nhất Hạ gãi gãi đầu, rất phiền não, thật sự không nghĩ
ra biện pháp, không thể làm gì khác hơn là trông minh nhìn Lãnh Tĩnh: "Cô,
mình nên làm cái gì?"
"Hứa Phương Chu, tựa hồ đối với ai cũng rất tốt,
ai ở chung với anh ta đều cảm thấy có khoảng cách, loại người đàn ông này sanh
ra chính là vì gieo họa cho phụ nữ, tài nghệ này của mình sợ rằng không thể
khống chế rồi."
Lãnh Tĩnh cũng không xác định cô có nghe được hay
không, nhìn bộ dáng bây giờ của cô, đoán chừng ba hồn bảy phách đều không ở chỗ
này. Hơi hối hận vì đã nói chuyện này với cô: "Buổi chiều mình còn phải
đến đài truyền hình, mau thay quần áo ăn cơm đi."
Qua loa kết thúc cái đề tài này, Lãnh Tĩnh dẫn đầu đi
ra phòng ngủ.
—— hay buổi chiều mình đến Đài
Truyền Hình tìm cậu, cậu tan việc rồi thì đi tìm Hứa Phương Chu với mình?
Nhìn bóng lưng Lãnh Tĩnh, Hồ Nhất Hạ đành nuốt lời này
xuống. Lúc xoay người mở tủ treo quần áokhông cẩn thận liếc thấy túi hành lý
kia.
Khoảng một giây đồng hồ, Hồ Nhất Hạ cảm thấy mình hơi
thẹn với đống băng vệ sinh kia.
Cảm thấy áy náy với đông băng vệ sinh này? Hồ Nhất Hạ bị
mình làm sợ.
Mặc dù có vài lời khó có thể nói ra khỏi miệng, Hồ
đồng chí vẫn dựa vào trí nhớ mình luôn thấy kiêu ngạo để nhớ làm việc của Lãnh
Tĩnh, định đúng giờ đến đài truyền hình trông chừng.
Đài Truyền Hình này thật là khó vào, Hồ Nhất Hạ hao
nửa ngày ở chỗ người gác cổng mới chứng nhận làm khách xong, sợ muộn mấy phút
đồng hồ sẽ không gặp được Lãnh Tĩnh, thật may là cô không để ý dì cả trong
người cướp đường chạy như điên, vừa vặn gặp được Lãnh Tĩnh dưới lầu làm việc.
Lãnh Tĩnh vừa giúp cô nhuận khí vừa mang tiếc hận nói:
"Cậu tới sớm nửa phút thì tốt, muốn giới thiệu một thiết kế sư với
cậu."
"Hiện tại mình đã bể đầu sứt trán như vậy cậu còn
giới thiệu bạn trai cho mình à?"
"Nghĩ đi đâu? Là nữ thiết kế s