Snack's 1967
Khẩu Vị Nặng

Khẩu Vị Nặng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323175

Bình chọn: 7.5.00/10/317 lượt.

có lẽ là ảo giác của

tôi .”Cốc Vũ, bà làm sao vậy?”

Tôi xoa cái ót, lúng túng xoay mặt đi, “Không

có, không có gì. Là. . . . . . Ặc, thật ra thì tui chỉ có chút tò mò, ông nói

một người con trai phí tâm ba lần bảy lượt bắt một người con gái gọi cậu ấy là‘

anh ’, có phải đại biểu người con trai bắt đầu có ý gì đó với cô gái không?”

Thân thể em gái họ Lam lui về phía sau một chút, cảnh giác nhìn tôi, “Cốc

Vũ, tui đã làm cái gì, khiến cho bà cảm thấy tui có ý với bà?”

“Không

phải là ý này. . . . . .” Hơn

nữa, dù tôi có ý này, ngài cũng không cần phải phản ứng như thế chứ? Tôi kém

như vậy sao tôi . . . . . . T_T “A, vậy là ý

gì?” Em gái Lam khôi phục bình thường.

“Nói thế này nhé, ông có một người chị, lớn hơn ông một

tuổi, sau đó thì sao, ông tuyệt đối không muốn gọi cô ấy là chị, còn luôn buộc

cô ấy gọi ông là ‘ anh ’, có phải chứng minh ông đối với người chị kia, Ặc, có

chút tình ý?”

Em gái họ Lam gật đầu một cái, lại lắc đầu, “Cũng

không nhất định, nếu như cô ấy không xứng làm chị thì sao?”

Không nhận được câu trả lời trong phán đoán, thật thất vọng. Được rồi,

mặc dù tôi cũng cảm thấy dựa vào điểm này mà kết luận Tiền Đường có tình ý với

tôi, đó cũng là chuyện không đáng tin cậy. Ai, nhưng mà ngẫm lại, tôi cũng đáng

mặt làm chị Tiền Đường chứ? Ặc, nghĩ đến chuyện này đột nhiên tôi có một loại

cảm giác chột dạ. . . . . .

Lúc này, Chu Văn Trừng ở bên cạnh chen miệng nói: “Vòng

cả nửa ngày như vậy, Cốc Vũ, người bà nói là em trai nhỏ** của bà chứ gì?”

Tôi nghiêm túc nhìn Chu Văn Trừng, “Em trai thì

em trai, nhưng có thể đừng mang cái chữ ‘ nhỏ’ đó không?”

Em gái họ Lam cười khẽ đẩy Tôi: “Cốc

Vũ, bà lưu manh nhất đấy.”

(** Myu: Nguyên văn là Tiểu đệ đệ, các bạn không biết

tiểu đệ đệ là gì?? Ôi, các bạn ngây thơ quá, hãy tìm coi vài bộ sắc 18+ là bít

ngay í mà, tôi gợi ý nhá. Sinh em bé ra phải nhìn Tiểu đệ đệ để phân biệt giới

tính. Tôi cũng trở nên lưu manh rồi hihihi
)

Hôm nay ý định của chúng tôi vốn là trượt băng một lát rồi trở về, nhưng

Chu Văn Trừng nói gần đó có một làng du lịch rất tốt, có thể ngâm suối nước

nóng. Nhiệt tình của tôi liền bị kích động, gọi điện thoại nói cho mẹ tôi không

về, bắt đầu trông mong mà nhìn chằm chằm vào Chu Văn Trừng.

Chu Văn Trừng ngậm điếu thuốc cười rất vô sỉ, “Người

đẹp, em không sợ chúng tôi có mưu đồ bất chính sao?”

Lúc này tôi cũng lười luyện miệng lưỡi với hai thằng nhãi này, “Anh

đẹp trai, anh muốn loại con gái gì mà không có, còn hơn lãng phí tinh lực trên

người em. Hơn nữa, dù là cướp sắc, ai cướp sắc ai còn không biết đấy.” Tôi vừa nói, còn dùng cùi chỏ chọt em gái họ Lam một

cái, cười hì hì nói, “Vóc người không tệ nha.”

“Cám

ơn, “ Tiếng cười của em

gái Lam rất trong trẻo, “Có muốn thử một chút không?”

Được rồi, bàn về lưu manh, ngài vĩnh viễn đứng ở một vị trí mà tôi phải

ngước nhìn.

. . . . . .

Hôm nay tôi cũng mệt mỏi rồi, ở trong làng du lịch ăn chút đồ, ngâm suối

nước nóng, lại cùng bọn Chu Văn Trừng đi dạo loanh quanh, Chu Văn Trừng và em

gái Lam cũng khuyến khích tôi nhất định phải thổ lộ với Tiền Đường, cho dù

chết, tôi cũng phải chết oanh liệt ? Đầu năm nay nam thừa nữ thiếu, nữ đuổi

theo nam tỷ lệ thành công rất lớn, cộng thêm mọi người đều quen biết

mất mặt một chút nhưng có lẽ cậu ấy sẽ nhất thời sơ ý sẽ lọt vào ma trảo

của tôi ? Thành công kiểu nào cũng là thành công mà!

Buồn cười nhất chính là Chu Văn Trừng còn dạy tôi làm sao để dụ dỗ đàn

ông, đại gia à, dù tôi có kém thế nào, loại chuyện như dụ dỗ đàn ông cũng không

cần một người đàn ông tới dạy!

Sau đó, tôi đi ngủ. Lúc ấy đại khái vẫn chưa tới mười giờ.

Ngày thứ hai rời giường, mở máy, trong điện thoại di động có một cái tin

nhắn .

Tiền

Đường: đừng quên mang bao. Tin

ngắn của Tiền Đường khiến cho tâm tình đang tốt của tôi nháy mắt hóa thành hư

ảo.

Cậu

ta có ý tgì? Tôi chỉ cùng bạn bè ra ngoài chơi, cậu ta lại nghĩ theo hướng kia

sao? Hơn nữa, cũng không phải cậu ta không biết tôi không có gì với em gái Lam

và Chu Văn Trừng, đã biết quan hệ của chúng tôi rồi mà còn nói những lời này,

khốn kiếp, cậu ta coi tôi là người như thế nào?

Hơn

nữa, nói như thế nào đây, lời này nếu từ miệng người khác nói ra, ví dụ như em

gái Lam hay nhóm biến thái khoa vật lý, tôi thực sự sẽ không để trong lòng,

nhưng lại là Tiền Đường. Trước tiên, không bàn tới tôi thích hay không thích

cậu ta, chỉ nói tới tôi và cậu ta quen biết đã bao lâu rồi? Tôi là người như

thế nào, cậu ta hẳn là rất rõ ràng chứ? Mẹ nó, tôi là cái loại người tùy tùy

tiện tiện chạy tới lên giường với đàn ông sao?

Cho

dù những lời này là nói đùa, tôi cũng không muốn nhận kiểu vui đùa như vậy,

hoặc chính xác hơn một chút là tôi không đồng ý Tiền Đường đùa với tôi như vậy.

Cả đầu tôi đều là cậu ta, thích cậu ta thích đến độ sắp phát điên rồi, vậy mà

cậu ta lại dùng giọng điệu thoải mái như thế nói với tôi: lúc lên giường với

người ta , đừng quên mang bảo hiểm.

Mẹ

nó, đang xảy ra chuyện gì chứ?!

Ngay

cả bữa sáng tôi cũng không có tâm tình ăn, mang theo Chu Vă