
g quản
lý Kinh doanh, vấn đề giao nhiệm vụ cho ông ta cũng rất mơ hồ. Sau khi nhận được
công văn, Phó tổng quản lý Châu phấn khởi nên huy động các đồng sự bên Kinh
doanh giúp mình chuyển đồ vào phòng làm việc riêng.
Buổi sáng, Diệp Tri
Thu đến cửa hàng trung tâm để giải quyết vấn đề thanh toán, khi về văn phòng thì
mọi người ai cũng nhìn. Trợ lý Tiểu Lưu đưa công văn đến, cô chưa bỏ kính râm
xuống mà đã vừa đi về phía phòng làm việc vừa nhìn qua một lượt. Tiểu Lưu đi
sau, ngập ngừng nói nhỏ: "Tổng quản lý Diệp, bên Thiết kế nói là nhận được thông
báo rằng, những bản thảo thiết kế từ nay sẽ đưa cho Phó tổng quản lý Châu xem,
không phiền đến chị nữa".
Khác hẳn với dự đoán của mọi người, Diệp Tri
Thu không để tâm lắm, cô chỉ gật đầu và nói: "Chị biết rồi, em cứ làm theo quy
định là được".
Diệp Tri Thu đi vào phòng làm việc, xem lại những giấy tờ
đang cần mình xử lý, việc này hoàn toàn đúng rằng có dự tính. Hồi đêm mất ngủ,
nên lúc này cô chỉ cố gắng lấy lại tinh thần để chuẩn bị ứng phó với những vấn
đề khó khăn không thể tránh được như thế này.
Buổi chiều, Diệp Tri Thu
đến trước cửa văn phòng của Lưu Ngọc Bình, nghe thấy bà ta và Thẩm Tiểu Na đang
to tiếng, cô gõ cửa đi vào, hai mẹ con lập tức im lặng rồi quay ra nhìn
cô.
"Xin lỗi Tiểu Na, chị muốn nói chuyện riêng với Tổng giám đốc Lưu một
lát."
Thẩm Tiểu Na gật đầu đứng dậy rồi nói: "Thu Thu, chị cứ bình tĩnh,
em và Tổng giám đốc Lưu đang bàn về việc này, em tin chị ".
Diệp Tri Thu
sững sờ, một lát sau cô cũng gật đầu.
Thẩm Tiểu Na tiếp tục về phòng,
thảo luận với Lộ Địch về bản thảo thiết kế, trong lòng thấp thỏm không yên,
không biết Diệp Tri Thu và mẹ cô ta nói chuyện gì. Tới lúc gần tan tầm thì trợ
lý Lưu gọi điện tới nói: "Tiểu Na, Tổng quản lý Diệp xin thôi việc rồi, hình như
Tổng giám đốc Lưu đã đồng ý, chị ấy đang thu dọn đồ."
Thẩm Tiểu Na bỏ
điện thoại xuống, đẩy bản thảo thiết kế ra và nói; "Lộ Địch, anh đoán rất
chuẩn".
Lộ Địch đã có mấy năm kinh nghiệm đổi việc nên cũng hiểu biết đôi
chút về các doanh nghiệp thời trang tư nhân, anh ta cười nói: "Tổng quản lý Diệp
suốt thời gian qua không tỏ thái độ gì, rõ ràng đã tính được nước cờ lui rồi.
Nghe nói, lúc đầu cô ấy đến đây cũng đã đề xuất các điều kiện trong hợp đồng chi
tiết đến mức Tổng giám đốc Lưu cũng phải ngạc nhiên, đương nhiên là cô ấy đã dự
tính biết được các tình huống. Bây giờ chỉ đợi Tổng giám đốc Lưu từng bước xuất
chiêu là cô ấy không cần phải chịu trách nhiệm về việc phá vỡ hợp
đồng".
"Anh nghĩ chị ấy ra khỏi Tín Hòa rồi sẽ làm việc ở
đâu?"
"Cái này cũng khó nói, theo lý thường thì sẽ không về Tố Mỹ. Tăng
Thành đã công khai nói rằng, mỗi người đều phải chịu trách nhiệm về con đường
tương lai nghề nghiệp của mình, ông ta tuyệt đối không chấp nhận những người đã
đi mà quay trở lại". Lộ Địch đã sớm lĩnh giáo những lời răn dạy ấy của Tăng
Thành, anh ta e dè nói tiếp: "Hơn nữa, bây giờ còn có những tin đồn giữa cô ấy
và Tăng Thành thì lại càng phải tránh. Khả năng cô ấy qua Địch Á rất lớn, đừng
nói cái ông Uông ấy là tay cừ trong những việc như thế này, ngay cả khi Tổng
giám đốc Lưu quyết tâm đòi bồi thường hợp đồng thì ông ta cũng có cách ứng
phó".
Thẩm Tiểu Na cười nhạt rồi đứng dậy nói: "Em ngây thơ quá, tiếc là
vừa nãy em lại đứng trước mặt mẹ để bảo đảm cho chị ta".
Cô nàng xông
thẳng tới phòng làm việc của Diệp Tri Thu đẩy cửa vào. Diệp Tri Thu đang thu dọn
đồ đạc và dặn dò Tiểu Lưu điều gì đó. Cô nàng chống eo, lạnh nhạt nói: "Tổng
quản lý Diệp đi sao?"
Diệp Tri Thu biết cô nàng giận mình thực sự nhưng
cũng không biết làm thế nào. Cô nói; "Quy luật dùng người của các doanh nghiệp
tư nhân đều rất chặt, người đến kẻ đi cũng là lẽ thường. Tiểu Na, hy vọng chúng
ta vẫn là bạn".
"Chị thực sự coi tôi là bạn ư?" Thẩm Tiểu Na cười gằn.
"Làm gì có người bạn nào lại không chào một tiếng mà bỏ đi như
thế?".
"Mai chị còn đến bàn giao, xong xuôi việc rồi mới chào mọi người.
Cám ơn em đã bảo vệ chị trước mặt Tổng giám đốc Lưu. Tiểu Na, chị rất tiếc là
phải kết thúc ở đây".
"Tiếc ư? Tôi không cần đâu. Dám hỏi bước tiếp theo
của chị có phải là sang Địch Á không và chi phí của lần nhảy việc này là bao
nhiêu?"
Diệp Tri Thu vừa qua một trận đàm phán mệt mỏi và đầy
khó khăn với Lưu Ngọc Bình xong nên không có tâm trạng để ý đến lời người khác,
cô vốn định thu xếp đồ xong rồi đi, bây giờ chỉ đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Lưu đi
ra ngoài rồi quay sang nhìn Tiểu Na bình tĩnh nói: "Em đánh giá Tổng giám đốc
Lưu thấp quá, Tiểu Na. Nếu giờ em đi hỏi thì sẽ biết, chị và bà ấy thỏa thuận
chấm dứt hợp đồng, hai bên nói đến việc vi phạm hợp đồng, nhưng chị đã đồng ý
với yêu cầu của Tổng giám đốc Lưu, ký một điều khoảng bổ xung rằng trong vòng
nửa năm không đến ba doanh nghiệp thời trang mà bà ấy nêu tên để làm việc, và
tên đầu tiên trong danh sách là Địch Á".
Thẩm Tiểu Na rất ngạc nhiên,
Diệp Tri Thu cười nói: "Em đừng cho rằng chị lấy của Tín Hòa hai mươi vạn tệ mà
chỉ phục vụ chưa đầy một năm đã đi như vậy. Tiểu Na, chị đến Tín H