
không? Có còn nhớ nhung đến người con
gái trước đây không? Có hối hận vì đã kết hôn với cô không?...
Trả lời là
không hối hận, anh càng ngày càng cảm thấy là đã gượng ép chính mình. Một lần
hai vợ chồng cái vã, anh nói: "Chúng ta cứ sống thế này thì có ý nghĩa gì đây?.
Phương Văn Tĩnh nghe thấy vậy thì nổi giận đùng đùng, mẹ cô chạy ngay đến và
mắng anh xối xả. Uống thuốc an thần xong, cô mới bình tĩnh lại.
Anh vớ
lấy chiếc chìa khóa xe đi ra ngoài, lái một mạch ra khỏi thành phố, đi lòng vòng
ra ngoại ô, chẳng biết tại sao cuộc sống của mình lại đi đến bước đường cùng
này, mà cũng không biết bây giờ mình nên đi đâu. Chiếc Mercedes phóng vun vút
trên đường cao tốc, đưa đến cho người lái một cảm giác thư thái vô cùng. Nhưng
cái thư thái đó không đáng để anh phải trả một giá đắt như thế.
Sau khi
Phương Văn Tĩnh nổi cơn thịnh lộ là y như rằng lại nhỏ nhẹ xin lỗi anh, chiều
chuộng cho anh vui, nhưng anh biết trạng thái bình tĩnh đó sẽ không kéo dài được
lâu. Điều duy nhất khiến anh mừng vui chính là Phương Văn Tĩnh chưa đến nỗi độc
đoán và hung dữ như mẹ. Nhưng rồi anh lại nghĩ, nếu đến nước đó thật thì có lẽ
anh lại được giải thoát nhanh chóng.
Nói ra cũng thật nực cười, hình như
Phương Văn Tĩnh còn quan tâm đến Diệp Tri Thu hơn cả anh, cô thường mang những
tin tức về Diệp Tri Thu ra nói: "Nghe đâu như cô ấy có quan hệ tình cảm với ông
chủ cũ Tăng Thành, chuyện này đã lan truyền khắp nơi rồi. Chuyện Tăng Thành ly
hôn với vợ chắc chắn là có liên quan đến cô ta". "Nghe nói cô ta lại bỏ việc
rồi, đúng là túc trí đa mưu đấy nhứ!"; rồi lại: "Hôm kia em thấy cô ấy mua cả
một bộ Wedgwood mà không thèm chép miệng lấy một cái".
Anh không cần nhìn
vợ cũng hiểu rất rõ rằng, Phương Văn Tĩnh tỏ vẻ như tiện miệng nói ra, nhưng
chắc chắn đang theo dõi thái độ của anh. Anh không tránh khỏi nụ cười đau khổ,
bởi bây giờ càng ngày anh càng chẳng tỏ thái độ gì, dù là ở công ty hay ở
nhà.
Phạm An Dân một mình bước ra khỏi căn hộ của bố mẹ, đây có lẽ là nơi
anh về tránh bão. Anh rất mừng vì Phương Văn Tĩnh không còn muốn tuần nào cũng
cùng anh về thăm bố mẹ, anh có thể một mình ngồi phà, lên bờ đi bộ về nhà,
thưởng thức một bữa ăn ngon do mẹ nấu, cuộn tròn trong căn phòng của mình mà
thẫn thờ cũng chẳng có ai làm phiền, rồi sau đó lại đi bộ ra bến phà để trở về
cái nơi mình bắt buộc phải về.
Anh bỗng dừng lại, Diệp Tri Thu khoác tay
một người đàn ông dáng cao ráo, đang đi ngược lại phía anh. Người đàn ông đó
đang nghiêng đầu nhìn cô, chẳng biết là nói với cô câu gì, chỉ thấy cô cười vui
vẻ. Nụ cười tươi tắn rạng rỡ kia anh đã rất thân quen mà lâu rồi không được nhìn
thấy.
Ngẩng đầu và nhìn thấy anh, cô hơi lặng người, rồi khẽ gật đầu
chào. Hai người lại đi lướt qua anh.
Phạm An Dân hiểu rằng, anh đã vĩnh
viễn để tuột mất cuộc sống mà anh từng mơ ước.
Sáu
Mọi người thường gọi Diệp Tri Thu bằng các cách gọi như: Tổng quản
lý Diệp, Quản lý Diệp, Tiểu Diệp, Thu Thu, chỉ có Tăng Thành gọi cô đơn giản là
Tri Thu.
Sau khi Diệp Tri Thu nghỉ việc, lần đầu tiên cô gọi lại cho Tăng
Thành, nhìn thấy số của cô, ông nghe máy và nói: "Chào Tri Thu". Trước kia ông
vẫn thường gọi cô là Tiểu Diệp, đó là lần đầu tiên ông gọi cô là Tri Thu. Cách
ông gọi cô dễ dàng như cách gọi đã thân quen lắm, ông cũng không phải vì giận cô
đột nhiên xin nghỉ việc mà gọi như vậy. Diệp Tri Thu nhẹ nhàng. "Xin lỗi ông".
KHông phải vì cô đột nhiên nhảy việc mà chỉ vì cô cảm thấy áy náy khi vẫn phải
mượn danh ông để làm thủ tục đổi tên sở hữu căn hộ. Ông không nén được tiếng bật
cười, khuyên cô đừng nghĩ ngợi nhiều về việc đó. Lúc bỏ điện thoại xuống mà
trong lòng vẫn không hết nghi hoặc
Việc Diệp Tri Thu xin nghỉ hoàn toàn
ngoài dự kiến của ông, điều đó khiến ông bỏ qua nguyên tắc làm việc mọi khi của
mình, chủ động gọi Tân Địch để hỏi han về tình hình của cô, nhưng cũng không
biết thêm gì hơn. Ông chỉ nghĩ, có lẽ cô chuẩn bị kết hôn nên đang cần tiền. Tuy
sự ra đi của cô khiến ông buồn, nhưng ông có thể hiểu được. Nhưng tại sao một cô
gái sắp lấy chồng lại phải đầu tư thời gian và tâm trí cho việc chuyển tên nhà ở
như vậy?
Mãi đến khi gặp được Tân Trạm - cháu của Tổng giám đốc Tân ở bên
khu địa ốc Vạn Phong - ông mới biết được nguyên nhân. Thì ra, cô gái lúc nào
cũng làm việc kiên cường không phàn nàn nửa lời kia đang gặp phải biến cố tình
yêu, cô đang phải chia căn hộ mua chung với bạn trai, mà thời gian xảy ra biến
cố thì chỉ mới vào giữa mùa thu năm ngoái.
Tăng Thành nhớ, đó là khi ông
điều cô đi giám sát việc cải tạo khu bán hàng của công ty ở tỉnh bên. Đó là dự
án tu sửa cửa hàng lớn nhất trong các cửa hàng ở tỉnh đó nên rất được ông coi
trọng. Diệp Tri Thu cũng hiểu điều này, nên hàng ngày cô đều đúng giờ gọi điện,
báo cáo tình hình tiến độ công việc cho ông. Duy chỉ có ngày hôm đó, ông không
nhận được điện thoại của cô.
Đợi đến tối, ông gọi lại. Giọng của cô khản
đặc, vẫn vội vàng nói câu "Xin lỗi", rồi lần lượt báo cáo từng công việc một.
Sau khi việc cải tạo đã xong, ông qua đó thị