XtGem Forum catalog
Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326122

Bình chọn: 8.5.00/10/612 lượt.

ãi, cô ấy chớp mắt nhìn tôi, “Em là

em chị Mạt, em tên Cao Lộ Khiết, thế đã được chưa?”

Tôi bật cười: “Tên gì không đặt lại đặt tên thuốc đánh

răng?”

Cô nhóc tên Cao Lộ Khiết trợn mắt: “Này! Khi em tên

Cao Lộ Khiết, cái hãng thuốc đánh răng đó còn chưa ra đời nhá!”

Không hơi đâu tán gẫu với cô bé, tuy nhiên tôi có thể

khẳng định cô bé là do Mạt Mạt đưa về, nhưng cụ thể là ai thì vẫn chưa biết,

vừa giữ cửa tôi vừa nghi ngờ hỏi: “Em là em gái gì của Mạt Mạt?”

“Em gái là em gái chứ sao! Anh hỏi nhiều thế làm gì?”

Cô nhóc này lại còn thấy buồn bực nữa chứ, nói xong cô nhóc ngáp một cái rồi

lại muốn đóng cửa, “Được chưa? Em muốn đi ngủ!”

“Đợi chút! Em nói rõ ràng đi, anh cho em biết, đây là

nhà anh!” Tôi giận thật rồi, cô nhóc này đúng là do Mạt Mạt dạy dỗ ra đây mà,

vô lí hệt cô ấy.

Thấy tôi không buông tay, Cao Lộ Khiết lườm tôi một

cái cháy mặt rồi bỗng cười nhạt, khoanh tay trước ngực: “Anh Lại Bảo, chị Mạt

Mạt bảo em anh là chủ nhà, chị ấy thuê phòng của anh, đúng không?”

“Đúng.” Tôi gật đầu, không thả cửa ra, sợ cô nhóc này

giở trò.

“Thế thì đúng rồi, chị Mạt Mạt đã thuê phòng của anh,

vậy thì phòng này là của chị ấy, chị ấy trả tiền thuê nhà, cho ai ở là việc của

chị ấy, anh có quyền gì mà hỏi?”

A! Cô nhóc này không đơn giản nhỉ, nói một lô lốc lí

lẽ.

Tôi trợn mắt nhìn Cao Lộ Khiết, bật cười: “Được, em

nói hay lắm, anh không có quyền hỏi.” Vừa nói tôi vừa một tay chống cửa một tay

cởi cúc áo.

“Anh làm gì đấy?” Cô nhóc sợ hãi lùi lại một bước.

“Chẳng làm gì cả! Anh nóng!” Tôi đã cởi hết cúc áo,

chiếc áo sơ mi mở toang, tiếp đến bắt đầu cởi thắt lưng, “Đây là nhà anh đúng

không? Anh không có tự do cởi quần áo trong nhà mình sao?” Vừa nói tôi vừa nhấc

chân lên, kéo ống quần, nhanh nhẹn tụt quần ra, vứt sang một bên. Lúc này tôi

chỉ mặc một chiếc áo đã cởi hết cúc và một chiếc quần sịp đứng trước mặt Cao Lộ

Khiết, quá là cool luôn!

“Á! Anh là đồ lưu manh!” Cao Lộ Khiết kêu váng lên,

hai tay đẩy cửa phòng ngủ, “Anh thả tay ra! Anh để em đóng cửa! Anh làm cái gì

thế! Ra ngoài mau!”

“Đây là cửa nhà anh, anh thích giữ đấy, anh có dỡ cửa

cũng là việc của anh! Chị Mạt Mạt của em thuê phòng chứ không thuê cửa, sao

nào?” Hứ, định chơi tôi à?

Cao Lộ Khiết hết chiêu, thả mạnh cửa rồi lấy hai tay

che mắt xoay người lại: “Anh là Lại Bảo thật sao?”

“Ha ha, anh có phải Lại Bảo thật không không phải em

nói là xong, hay là, em tìm vết bớt trên người anh? Hoặc kiểm tra DNA gì đó?”

Máu chiến đấu bốc lên đầu, đấu không lại Mạt Mạt, chả lẽ tôi cũng không xử lí

được cô nhóc này chắc? Không gặm được gỗ lim, tôi không biết chọn quả cà chua

mà bóp à?

Lúc này, cảm giác thành công càng lúc càng nở phồng

trong lòng tôi…

“Anh không phải Lại Bảo! Chị Mạt nói anh không như

vậy, chị ấy bảo anh là người tốt, rất là lương thiện, rất là biết cách quan tâm

chăm sóc người khác, sao lại như thế này được!” Cao Lộ Khiết che mắt, xoay lưng

lại với tôi, giọng nói ấm ức như bị một oán phụ vậy.

Hà, lại còn chụp mũ, chơi trò viên đạn bọc đường à?

Sao lại nghĩ về tôi hời hợt như thế, tưởng khen vài câu là tôi không biết gì

nữa chắc?

Nhưng… tôi đúng là người rất lương thiện, rất biết

quan tâm chăm sóc người khác mà, nghĩ một lúc, cũng thấy mình hơi quá đáng, thế

là tôi bước lên hai bước, vỗ vai Cao Lộ Khiết: “Không phải sợ, anh có ăn cũng

ăn gà mái chứ gà con thì anh ăn làm gì?”

“Thế thì anh ra ngoài nhanh lên.” Cô nhóc giục.

Tôi lắc đầu cười, bước ra ngoài, khi đi qua Cao Lộ

Khiết, vô tình ngửi thấy mùi hương trên người cô bé, hormone trong người liền

sôi lên một chút, tôi thở dài, đứng ở cửa ngoái lại nói: “Mạt Mạt cũng to gan

thật đấy, đưa chìa khóa cho em, để em một mình đến ở nhà anh, không sợ anh làm

điều bất chính à?”

“Anh không thể.”

“Ha, anh phải hỏi xem, dựa vào cái gì em bảo anh không

thể?”

“Hi hi, vì anh thích chị Mạt.” Cao Lộ Khiết như hiểu

tôi lắm, dương dương tự đắc nói tiếp, “Anh thích chị Mạt, em là em gái chị ấy,

nên anh không thể làm gì em cả!”

Thấy tôi không nói gì, cô bé liền tự mình buôn tiếp:

“Em nói đúng không? Anh không thích chị Mạt thì không thể nào cho chị ấy ở nhà

anh thế này, hơn nữa nếu anh không thích chị Mạt, chị Mạt cũng sẽ không yên tâm

ở nhà anh như thế này, bây giờ chị ấy cảnh giác với đàn ông dữ lắm!”

Nghe cô bé nói vậy lúc đầu trong lòng tôi thấy mừng

rơn, điều này cho thấy Mạt Mạt biết tôi thích cô ấy, biết rõ là tôi thích cô ấy

vẫn ở nhà tôi, như vậy phải chăng là, cô ấy đối với tôi… nhưng câu cuối cùng

của Cao Lộ Khiết làm tôi thấy mơ hồ.

Thế nào là “Bây giờ chị ấy cảnh giác với đàn ông dữ

lắm”? Trước kia thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?

“Tiểu Khiết, cho anh hay chị Mạt em làm sao.” Vẻ mặt

của tôi trở nên nghiêm túc, đứng ở cửa phòng ngủ không nhúc nhích.

Tiểu Khiết hình như cũng nhận ra mình vừa nói gì, vội

vàng xua tay, cười khan nói: “Chẳng làm sao cả, chị Mạt bảo đàn ông toàn đồ

đểu, nên mới cảnh giác một chút, hi hi, anh Lại Bảo, không còn việc gì nữa nhỉ?

Em muốn đi ngủ.”

Vừa nói Tiểu Khiết vừa đẩy cửa, từ từ đóng lại.